Đạo Mộ Bút Ký

Chương 331 : Màn sương ma quái

Ngày đăng: 13:30 19/04/20


Edit: Dứa



Beta: Earl Panda



~0O0~



Trong không gian chật hẹp u ám, bên

cạnh có một cái quan quách nằm sờ sờ, đột nhiên từ trong bộ đàm lại

truyền tới âm thanh quỷ mị, lúc thì như tiếng ai kêu khóc, lúc thì như

tiếng ai run rẩy tụng niệm gì đó, thực sự khiến cho tôi dựng cả tóc gáy. Tôi vội vàng giảm âm lượng, vỗ vỗ mấy cái xem có chuyện gì không.



Đây là bộ đàm chuyên sản xuất để phục vụ

cho quân đội, vỏ ngoài bằng plastic, có thể sử dụng trong những môi

trường khắc nghiệt nhất, theo lý sẽ không dễ bị trục trặc như thế. Tôi

bật tắt vài lần, âm thanh kia biến mất, từ loa phát ra tiếng rè đứt

quãng, giống như có tiếng ai đó gọi, nhưng lại không thể nghe rõ câu

chữ. Tôi thử gọi to vài tiếng nhưng không thấy trả lời, chỉnh tại tần số cũng chẳng khá hơn.



Tôi từng vọc qua mấy thứ đồ điện nên

biết, âm thanh này không phải do hỏng hóc vật lý mà là do bị nhiễu sóng. Nguyên nhân thì có cả tá, từ lớn như điểm đen trên Mặt trời phát

nổ (*) cho đến nhỏ như bị ảnh hưởng bởi thiết bị điện gia dụng, kiểu nào thì cũng gây ra hậu quả như nhau. Tôi bây giờ ở sâu bên trong lòng đất, mấy thứ điểm đen gì đó hẳn không tác động tới được, mà ở trong hang

động mênh mông giữa nơi rừng già bạt ngàn này cũng chẳng đào đâu ra

thiết bị điện, vậy rốt cuộc là bị thứ gì ảnh hưởng?



Tôi cầm bộ đàm đi lòng vòng xung quanh

tìm nguồn gây nhiễu, cuối cùng phát hiện, càng mang bộ đàm đến gần quan

quách ở giữa thì tiếng ồn càng lớn, nếu đi xa ra thì tiếng ồn sẽ nhỏ lại bớt, thật là quái lạ. Chẳng lẽ nguyên nhân gây nhiễu nằm bên trong sao? Tôi cẩn thận đưa bộ đàm vào khe hở giữa vách quan và vách quách, trong

giây lát, tiếng ồn ào đột nhiên bùng lên dữ dội, hệt như có ai bên trong gào lên thảm thiết. Tôi sợ tới mức suýt nữa buông tay làm rơi bộ đàm

trong đấy luôn.



Tôi nghĩ thầm không hay rồi, hẳn là bên

trong quan quách có thứ gì đó đang phát ra một luồng sóng điện từ quái

dị, chuyện này đúng là không tưởng tượng nổi, là hiện tượng tự nhiên,

hay là có điều gì khác thường?



Tôi biết thực vật có thể phát ra sóng tín hiệu yếu, hơn nữa tùy vào điều kiện môi trường mà các loại sóng phát ra không giống nhau. Lấy ví dụ như khi phát nhạc êm dịu trong vườn cây và

khi dùng dao cắt thực vật chẳng hạn, sóng tín hiệu chúng phát ra ở hai

trường hợp này là hai loại hoàn toàn tương phản, đó được gọi là ngôn ngữ của thực vật. Tuy nhiên các sóng này rất yếu, nếu không có thiết bị

chuyên dụng thì còn không thể phát hiện ra chứ đừng nói là có thể dùng

bộ đàm thu được.



Hoặc ở một số tình huống đặc biệt, trong

điều kiện tự nhiên đặc thù có thể sinh ra một loại sóng nhiễu rất mạnh,

ví dụ như đêm trước động đất hay thời điểm núi lửa phun trào, có điều

loại sóng này có tính gây hại chứ không ôn hòa như thế này.



Tôi nhìn quan quách rất lớn kia, nghĩ tới một lý do hiếm gặp nhưng không phải không có khả năng: gần hiện trường

những vụ thảm sát hoặc những nghĩa địa lớn thường xuyên có sóng điện lạ

quấy nhiễu không dứt. Có người cho rằng đó là năng lượng sinh ra trong

quá trình phân hủy thi thể, có người lại nói đó là tín hiệu do một lượng lớn âm hồn phát ra. Sóng điện từ mạnh như thế này, phải chăng là do thi thể bên trong quan quách gây ra?



Nơi này vô cùng u ám, những rễ đa già cỗi trắng bợt dưới ánh đèn trông giống hệt những bộ xương rắn kì dị, khiến

cho người ta chợt thấy nhộn nhạo, hệt như có thứ gì bên trong chiếc quan quách kia đang điên cuồng giục tôi bước vào. Tôi rợn hết cả người, vội

vội vàng vàng tắt bộ đàm đi.


nhiều sương mù như thế, nói là huân hương ngàn năm không tan cũng khó mà tin được. Tôi dùng tay quạt vài cái, lớp sương này giống hệt như nước,

theo động tác quạt của tôi có thể quan sát được luồng chuyển động của

không khí.



Tôi không nhìn thấy ở giữa quan quách có

cái gì, cũng không có gan vào xem, trước hết chỉ có thể đứng nhìn, nhìn

về phía trước cũng không thấy gì hết. Rễ cây men theo khe hở chui vào

bên trong cũng không phát triển lộn xộn mà chỉ bò sát theo đáy và vách

tường bên trong quan quách, bên trên mọc đầy những sợi li ti, động vào

là rớt lả tả, xem ra là một loại nấm mốc nào đó.



Phần vách bên trong quan quách không bị

rễ cây che phủ lộ ra một ít hoa văn chạm nổi, tôi nhìn qua đã nhận ra

đây là một phần đồ án, phong cách giống như bốn pho tượng bên ngoài kia , tuy nhiên phần lớn bức phù điêu đã bị rễ cây che khuất. Lưỡi dao săn

của tôi lại quá mỏng, dùng để cắt lớp rễ cây này e là không được, tôi

chỉ cắt được một phần rễ mới sau này, còn lớp rễ lâu năm đã cứng lại như đá kia thì không tài nào suy suyển nổi, cắt rễ cây mà như cắt đá, cuối

cùng chỉ lóc được một miếng vỏ trắng toát.



Tuy vậy tôi vẫn hiểu được một phần nội

dung, đây hẳn là tình cảnh lúc cây thanh đồng được xây dựng, trên đó có

khắc hình người mặc y phục kiểu vạt chéo. Tôi còn bất ngờ phát hiện ra ở trên đó mô tả Thanh Đồng thụ là từng đoạn, xem ra công trình đồ sộ này

không phải được xây dựng liền mạch, có thể là trải qua nhiều thế hệ, mỗi thế hệ xây dựng một phần, cuối cùng mới hình thành tác phẩm nghệ thuật

vĩ đại này.



Phù điêu rất nhiều, nhưng tôi không dám

tùy tiện đi lại, xem xong một khúc bên này, tôi đột nhiên quay lại nhìn

vào lớp sương mù, chỉ cảm thấy có một nỗi sợ hãi khó hiểu ập tới, bèn

men theo lớp rễ cây định quay về chỗ cũ.



Kì quái ở chỗ lớp rễ trông có vẻ rất dễ

để trèo lên, nhưng tôi thử hai lần đều trượt lại xuống dưới, hệt như

trên băng. Tôi sờ vào sợi rễ, phát hiện lớp nấm mốc phía trên vô cùng

trắng mịn, hệt như dầu bôi trơn, xem ra nếu muốn một mình leo lên không

dễ chút nào.



Tôi lấy lại bình tĩnh, suy nghĩ xem nên

làm thế nào, xem ra phải dọn sạch lớp nấm phía trên mới leo lên nổi,

hoặc dùng dao cắm vào leo lên, mà cũng không biết có được không nữa.



Giữa lúc tôi đang phân vân như thế, “Híc… Híc… Híc…” , âm thanh quái dị ấy đột nhiên lại vang lên, lúc này là ở

sau lưng tôi, rất gần.



——————



(*) Những điểm đen trên mặt trời nom như

bóng của các lỗ sâu trên đĩa mặt trời màu trắng, có nhiều kích cỡ khác

nhau, từ to cho đến nhỏ. Người ta có thể nhìn thấy những điểm đen này

vào bất cứ ngày nào lúc trời sáng. Các nhà khoa học dường như tin rằng

các vết đen đó có bản chất điện vì một vài hiệu ứng của nó tạo ra. Một

nhà thiên văn đã chứng tỏ rằng đó là những “cơn bão xoáy” của các chất

điện từ đã nổ bùng ra bề mặt Mặt Trời. Từng cặp có dạng những hình ống

hình chữ U. Các vết đen hay sự phóng các năng lượng điện từ đã phóng ra

nhưng “tia âm điện tử” ra ngoài không gian. Một số electron này lọt vào

khí quyển Trái Đất đã gây ra nhiều hiệu ứng điện trên Trái Đất.