Đảo Mộng Mơ

Chương 16 :

Ngày đăng: 18:11 19/04/20


TỪ XA, TIN ĐÃ NHÌN THẤY NHỮNG BÓNG người đi lại trong sân vườn.



Nó nhận ngay ra đó là tốp thợ hồ nó bắt gặp hồi sáng.



Người đang trộn vữa.



Những người khác đi đi lại lại với chiếc xẻng trong tay.



“Hòn đảo thế là đã qua đời rồi!” Tin nghe có một tiếng than vọng lên ong ong trong đầu. Đôi chân nó tự dưng yếu ớt, như không còn chút hơi sức. Nó nghĩ mình sắp khuỵu xuống.



Chợt có một tiếng nói vang lên ở phía trước, rành rọt:



- Hòn đảo kìa!



Rồi một tiếng nói khác nữa. Rồi nhiều tiếng nói, có cả tiếng thằng Bảy và con Thắm.



- Thằng Tin xạo ghê!



- Chạy lên đảo chơi đi!



- Không chạy lên được. Phải bơi qua biển.



- Ơ, hòn đảo Robinson vẫn còn, Tin ơi!



Gì thế nhỉ? Tin lúc lắc đầu, cảm thấy nó đang trôi bồng bềnh giữa những tiếng reo vây bọc chung quanh.



TIN LEN LÊN PHÍA TRƯỚC.



Nó lướt thật nhanh, như đang đứng trên một cái bàn trượt.



Vẫn những bóng người đi lại trước mắt nó. Các chú thợ hồ vẫn cần mẫn với công việc, họ di chuyển không ngừng giữa khu vườn và khoảng sân gạch trước hiên nhà.



Người trộn vữa vẫn đang trộn vữa.



Người đẩy xe vẫn đang đẩy xe.



Người xúc cát vẫn đang xúc cát.



Nhưng họ không lấy cát từ hòn đảo Robinson.



Tin ngỡ như mình đang nằm mơ khi thấy bên cạnh đảo Robinson có một đống cát khác. Đống cát này lúc ôm cặp ra khỏi nhà hồi sáng Tin không hề nhìn thấy.



Như vậy là ba mới chở cát về.



Đúng rồi, xưa nay ba vẫn đồng ý với mình Robinson là một hòn đảo.



Ba tin mình và các bạn đang sống trên hòn đảo đó với một con sư tử.



Tóm lại là ba tin mình.



Và tóm lại là mình tin ba.



Ba bảo vệ hòn đảo, chính là bảo vệ niềm tin giữa hai cha con.



Tin ngắm hòn đảo Robinson bằng ánh mắt âu yếm, cảm thấy nó đích thực là một hòn đảo, không chỉ vì vẻ bề ngoài của nó.




- Vậy thì mình không chịu đâu! - Con Thắm giãy nảy - Nước miếng dính vô mặt dơ lắm!



Lý do của con Thắm làm thằng Bảy nghệt mặt ra. Tại nó cũng biết nước miếng rất dơ.



Ở lớp, nó rất ghét mấy đứa hay phun nước miếng bừa bãi xuống sàn nhà.



THẰNG TIN LÊN TIẾNG CỨU VÃN:



- Thôi được rồi. Bây giờ tao không hôn mày mà để cho mày hôn tao, được không Thắm? Hôm trước tao quẹt nước miếng lên má mày, bây giờ mày bôi nước miếng lên má tao, coi như huề!



- Ờ, hay đấy! - Con Thắm vỗ tay - Vậy Tin nhắm mắt lại đi!



Với thằng Bảy thì thằng Tin hôn con Thắm hay con Thắm hôn thằng Tin chẳng có gì khác biệt. Miễn có hôn là được.



Nó nhảy vòng quanh hai đứa bạn, hào hứng giục:



- Hôn đi! Hôn đi!



Nhưng chúa đảo phu nhân chưa hôn chúa đảo được. Tại thằng Tin cứ thao láo mắt nhìn con Thắm.



- Tin nhắm mắt lại đi! - Con Thắm nhăn mặt.



- Mày hôn thì hôn đại đi! - Thằng Tin không chịu - Mắt tao, tao muốn nhắm hay mở kệ tao!



Con Thắm phân bì:



- Nhưng lần trước mình nhắm mắt cho Tin hôn mà.



- Kệ mày! Mày nhát gan thì mày ráng chịu.



Tin đập tay lên ngực:



- Tao là chúa đảo. Tao sẵn sàng nhìn thẳng vào mọi… mọi…



Tin bỗng ngập ngừng, vì nó thấy chữ “nguy hiểm” nó định nói không chính xác lắm. Hôn chỉ mất vệ sinh thôi chứ không thể gọi là nguy hiểm.



Nó đành bỏ lửng câu nói và nhắm tịt mắt lại:



- Tao nhắm mắt theo ý mày rồi đó! Hôn lẹ đi!



Tin nhắm mắt chờ, vẫn không thấy con Thắm ịn môi lên má mình. Nó nghiêng đầu qua một bên, một thứ âm thanh xào xạc xát vào tai gieo vào đầu nó cái ý nghĩ rằng lại thêm một cơn bão nữa sắp tràn qua hòn đảo.



Tin mở mắt ra, thấy thằng Bảy và con Thắm đang trố mắt nhìn ra cổng.



Tin ngoảnh lại, tới phiên mắt nó trố lên khi thấy tụi bạn trên lớp đang ồn ào kéo tới. Có cả cô giáo, cả con beo Mi Mi thấp thoáng trong đám đông.



Hèn gì con Thắm không dám hôn mình! Tin thở phào. Thực sự Tin chẳng muốn con Thắm quẹt nước miếng lên mặt nó. Nhưng Tin biết sớm muộn gì thằng Bảy cũng bắt con Thắm hôn nó cho bằng được. Thôi kệ, nếu không để con Thắm hôn một cái thì mình chẳng có phu nhân, nhất là chẳng được kiêu hãnh nói câu “Thế là tụi mình đã cưới nhau được ba năm rồi”.



Chúa đảo mà chưa có vợ hoặc chỉ cưới vợ chưa được ba năm thì chẳng có gì tự hào hết, Tin nghĩ vậy, nên nó nhìn con Thắm nói nhanh “Đợi ngày mai tao phong cho mày làm phu nhân” rồi nhảy phốc một cái, chúa đảo Cát liều lĩnh băng qua vùng biển lúc nhúc cá mập, chạy ra cổng đón khách…



HẾT.



TPHCM 21-10-2009