Đấu La Đại Lục 2
Chương 641 : Hoàng Cung Bảo Lũy(2)
Ngày đăng: 23:28 06/08/20
Từng tầng Hồn Đạo Hộ Tráo đột nhiên từ trong hoàng cung hiện ra, ngăn cản Định Trang Hồn Đạo Pháo do bọn hắn chuẩn bị để tiến công. Đồng thời cũng không ngừng chặn đường tiến lên của bọn hắn.
Nhóm hồn sư bên Đế quốc Nhật Nguyệt cũng xuất động. Tuy trong đó cũng không có Phong Hào Đấu La nhưng bọn hắn lại có tà hồn sư của Thánh Linh Giáo dẫn đầu.
Ba huynh đệ Chung Ly mà Hoắc Vũ Hạo từng gặp mặt cũng ở trong đó. Số lượng tà hồn sư xông ra cũng không ít, năng lực lại cực kỳ đặc thù, trong lúc nhất thời đám tà hồn sư cùng cường giả của ba phương thế lực đánh nhau bất phân thắng bại.
- Đỡ ta bay lên trời. Tăng phúc!
Một tiếng hét lớn vang lên sau lưng Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên nhanh chóng lui lại một bước, làm ra động tác ngồi xổm xuống. Ngay sau đó, một bóng người lập tức đứng ở trên vai của hắn. Mấy chục đạo ánh sáng từ phía sau lập tức bắn ra, tất cả đều chiếu rọi đạo thân ảnh này. Nháy mắt sau, đạo thân ảnh này đã như là như thiểm điện bay lên không trung.
Hào quang màu trắng bạc bỗng nhiên bùng cháy mạnh, vầng Minh Nguyệt lúc trước đã biến thành một vòng Ngân Nguyệt tỏa ra ánh trăng màu bạc, thật giống như trên bầu trời xuất hiện thêm một mặt trăng. Mỗi nơi ánh trang chiếu đến đều khiến không khí chung quanh kịch liệt vặn vẹo, vỡ vụn ra. Tạo thành một vòng hư vô hắc ám xung quanh Ngân Nguyệt.
Thân ảnh bay lên không trung đang đứng trước vầng Ngân Nguyệt này, hai tay làm ra một cái thủ thế kỳ dị, một vầng sáng màu đỏ ngòm đang từ từ bay lên trên người nàng. Ngân Nguyệt dần dần bị huyết quang dính vào rồi biến thành một vòng Huyết Nguyệt. Tất cả mọi người phía dưới lập tức cảm giác được một cỗ hương vị gió tanh mưa máu từ trên trời đập vào mặt.
Không chỉ là đối thủ, thậm chí ngay cả tất cả mọi người phe mình đều rung động nhìn một màn trước mắt. Mấy chục đạo ánh sáng tăng phúc vẫn đang rơi vào đạo thân ảnh này. Trong đó bắt mắt nhất là một Bảo Tháp lơ lửng giữa không trung. Bảo Tháp có bảy tầng, trong đó năm tầng đang tỏa ra ánh sáng. Năm đạo ánh huyễn lệ cùng tăng phúc vào một người.
Từ Thiên dĩ nhiên cũng thấy được vầng Huyết Nguyệt này, đồng tử hơi co rút lại một chút.
"Hồn Đấu La?"
Ngay khi vầng Huyết Nguyệt vừa xuất hiện thì Quất Tử đã phóng người đến trước mặt hắn, đem hắn che ở phía sau. Trên mặt nàng hiện lên vẻ mặt ngưng trọng.
Trên bầu trời truyền đến cảm giác áp bức như muốn đem thân thể nàng xé nát. Mặc dù một vòng Hồn Đạo Hộ Tráo đã bay quanh người, vòng hộ tráo màu vàng tương đương với lực phòng ngự của hồn đạo khí cấp chín. Có điều không biết vì cái gì mà Quất Tử vẫn không có cảm giác an tâm chút nào.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên vang lên một tiếng Phượng Minh lảnh lót vang vọng chân trời. Một hào quang màu đỏ sậm đột nhiên từ một góc thư phòng của Từ Thiên bay lên. Sau khi đạo hào quang màu đỏ sậm bay lên lập tức hóa thành một con Phượng Hoàng đen tuyền có ngọn lửa màu đỏ sậm quanh người, nhanh như chớp hướng về phía đạo thân ảnh trên không trung.
Huyết Nguyệt Chi Thực!
Huyết quang rơi xuống lập tức khiến trời đất biến sắc. Ngay cả hai nhóm Phong Hào Đấu La đang quan chiến trên không trung đều cảm nhận được biến hóa đột nhiên xuất hiện dưới mặt đất.
Một đạo huyết quang bắn ra khiến không khí dường như bị bốc hơi sạch sẽ trong nháy mắt. Hắc Phượng Hoàng bay lên tựa hồ cũng cảm thấy không ổn, lập tức toàn lực vỗ đôi cánh, trong nháy mắt phóng lên cao.
May là huyết quang cũng không phải nhằm vào Hắc Phượng Hoàng, mà lại lướt qua ngay dưới người nó. Vừa vặn trúng vào Hồn Đạo Hộ Tráo cấp chín đang bảo vệ Từ Thiên.
Lập tức, vòng bảo hộ màu vàng đột nhiên bị biến thành màu máu. Một màn huyết sắc dày đặc lan tràn trong nháy mắt, Quất Tử đang ở trong vòng bảo hộ chỉ cảm thấy một biển máu đang dâng lên trước mặt, khiến khí huyết trong cơ thể nàng cũng sôi trào theo. Nàng vội vàng phóng ra Vô Địch Hộ Tráo.
"Quất tử, trở về!" Một lực hút không thể kháng cự từ phía sau truyền đến, Quất Tử chỉ cảm thấy thân thể của mình chợt nhẹ đi, ngay sau đó liền rơi vào trong một cái lồng ngực cứng rắn. Ngay sau đó, nàng liền thấy mọi thứ xung quanh cũng thay đổi, hoàn toàn biến thành một màu đỏ ánh kim.
Hồn kỹ mười vạn năm, đây chính là uy năng của hồn kỹ mười vạn năm sao? Quất Tử chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng.
Trên lý luận mà nói thì Hồn Đạo Hộ Tráo cấp chín đã có thể ngăn cản công kích của Phong Hào Đấu La. Có điều, cái này lý luận này lại bị vị hồn sư mạnh mẽ trước mặt phá vỡ.
Thân ảnh trên bầu trời rõ ràng chỉ có tu vi Hồn Đấu La a! Vậy mà một kích như thế lại có thể đánh vỡ vòng bảo hộ của Hồn Đạo Hộ Tráo cấp chín.
Ta sắp chết sao? Quất Tử ngơ ngác nghĩ đến. Đối mặt với loại sức mạnh nàng hoàn toàn không cách nào chống lại, nàng đột nhiên cảm giác được bản thân thật nhỏ bé.
Nhưng mà nàng rất nhanh liền ý thức được bản thân không có chết. Bởi vì bên hông nàng còn có một cánh tay cứng rắn đang đỡ lấy.
Nàng theo bản năng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy, khuôn mặt băng lãnh nhưng lại tràn ngập tự tin.
"Điện hạ, người, người đứng lên?"
Cũng không phải sao? Người đang đứng sau lưng Quất Tử, tay đang ôm vòng eo của nàng chính là thái tử Từ Thiên Nhiên.
Nhưng cũng chính là cái nhìn này lại khiến Quất Tử lại hoảng sợ phát hiện mình không thấy Ngự Thư Phòng đâu cả. Toàn bộ Ngự Thư Phòng đã hoàn toàn biến mất. Trên mặt đất chỉ có một bãi phế tích màu đỏ như máu đang không ngừng tan rã.
Sắc mặt của Từ Thiên Nhiên cũng có chút khó coi. Hắn đã sớm chuẩn bị đối với sự tập kích của tam đại thế lực hôm nay. Hơn nữa cũng đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Hắn thấy cũng chỉ có cấp bậc Hồn Đấu La trở xuống tấn công, căn bản cũng không có khả năng tấn công tới chỗ của hắn. Vậy mà Huyết Nguyệt Chi Thực đột nhiên phát động lại làm hắn chân chính cảm thấy sự đáng sợ của những cường giả trong giới hồn sư.
Lúc này, trên đỉnh đầu Từ Thiên Nhiên đang lơ lửng một cái hồn đạo khí hình cái bát.
Cái bát nhỏ toàn thân màu vàng sậm chỉ lớn hơn một chút so với cái bát cơm thông thường. Nó lơ lửng trên đỉnh đầu Từ Thiên Nhiên, miệng bát hướng xuống dưới. Bản thân cái bát lóe lên từng điểm ánh sao, đem hào quang sáng chói phóng ra ngoài, trông như có vô số ngôi sao đang xoay tròn quanh nó.
Từ trong miếng bát phun ra một tầng ánh sáng màu vàng, đem Từ Thiên Nhiên cùng Quất Tử bao phủ trong đó. Quất Tử sở dĩ lúc trước nhìn thấy ánh sáng biến thành màu đỏ ánh kim, cũng bởi vì huyết quang từ Huyết Nguyệt Chi Thực dụng phải tầng ánh sáng màu vàng này.
Hồn đạo khí phòng ngự cấp chín đỉnh phong! Thân là thái tử của đế quốc Nhật Nguyệt, hơn nữa đã từng bị đánh lén đến trọng thương, Từ Thiên Nhiên luôn vô cùng thận trọng đối với an nguy của bản thân.
Trên bầu trời, huyết quang dần thu liễm.
Trương Nhạc Huyên lúc này cũng rất có chút tiếc nuối. Trong kế hoạch của nàng, Bối Bối và Hoắc Vũ Hạo, mặc dù lần đột kích này cũng không nhất định phải thành công, nhưng nếu như thành công thì hiển nhiên tốt hơn.
Một điểm mà đế quốc Tinh La cùng đế quốc Thiên Hồn nói đúng là, nếu đánh chết Từ Thiên Nhiên, tất nhiên sẽ dẫn đến đế quốc Nhật Nguyệt nội loạn. Chuyện này cũng là điều mà học viện Sử Lai Khắc hi vọng nhìn thấy.
Nhưng mà hồn đạo khí phòng ngự trên người Từ Thiên Nhiên quá mạnh. Đến mức hồn kỹ mười vạn năm Huyết Nguyệt Chi Thực của nàng được sự tăng phúc của đồng đội mà vẫn không thể đem hắn nhất kích tất sát.
Mà nàng cũng chỉ có cơ hội tung ra một kích này. Bời vì các cường giả của đế quốc Nhật Nguyệt, nhóm tà hồn sư, cùng một lượng lớn lớn Hồn Đạo Xạ Tuyến đã nhanh chóng hướng về phía nàng.
Nhất là Hắc Phượng Hoàng trên không trung hét lớn một tiếng, nhanh như chớp bay về phía nàng.
Thân thể mềm mại của Trương Nhạc Huyên bay về sau, hòa cùng một thể với vầng Ngân Nguyệt sau lưng, một tầng ánh sáng bạc mông lung bao phủ cơ thể nàng.
Đối mặt với Hắc Phượng Hoàng đang bay về phía mình, động tác đầu tiên của nàng không phải là nghênh địch, mà là theo vầng Ngân Nguyệt hạ xuống, trở lại mặt đất.
Trên không trung mục tiêu thật sự là quá rõ ràng. Rõ ràng như thế mục tiêu, bị đối phương tập trung công kích, liền xem như dùng Trương Nhạc Huyên thực lực đều có chút không chịu nổi.
Nhưng Hắc Phượng Hoàng lại không buông tha, trực tiếp từ không trung đuổi tới.
Long Ngạo Thiên lập tức hóa cánh tay thành một cây búa lớn, xông lên chặn đánh Hắc Phượng Hoàng, tranh thủ thời gian cho Trương Nhạc Huyên lui lại.
Xèo!
Một tiếng va chạm quái dị vang lên, toàn thân Long Ngạo Thiên vậy mà bốc lên một ngọn lửa màu đỏ sậm, thân thể bay ngược ra sau, đụng vào đám người phe mình, gây nên nhiều tiếng hô kinh ngạc. Hắn vậy mà thất bại trong đòn cứng đối cứng vừa rồi?
- Quả nhiên là ngươi. Tiểu Đào, tỉnh lại đi!
Trương Nhạc Huyên hét lớn một tiếng, thân thể mềm mại tung người về trước, thay thể vị trí tiến công hạch tâm của Long Ngạo Thiên.
Lúc này, ánh sáng từ Ngân Nguyệt đang bao phủ cả người nàng, cùng Ngân Nguyệt hòa thành một thể. Đây chính là Ngân Nguyệt chân thân của nàng. Vũ Hồn Chân Thân cường đại về cận chiến lẫn viễn trình.
Tay phải vừa nhấc, một đạo ánh trăng to như vại nước chặn trước mặt Hắc Phượng Hoàng.
Trương Nhạc Huyên chỉ cảm thấy một luồng không khí nóng bỏng đập vào mặt. Ánh trăng do nàng bắn ra vậy mà lại bắt đầu vặn vẹo trong luồng khí nóng này, lúc ánh trăng trùng kích lên người đối thủ, rõ ràng bị suy yếu rất nhiều.
Cái này. . .
- Cực Hạn Hỏa? Không, Cực Hạn Hỏa hỗn tạp.
Trương Nhạc Huyên liền đưa ra phán đoán trong nháy mắt, sắc mặt cũng theo đó mà trầm xuống.
Hắc Phượng Hoàng lại không lên tiếng, lập tức xuất hiện trước mặt Trương Nhạc Huyên, bắt đầu liều mạng cùng nàng. Trong lúc nhất thời, ánh trăng và ánh lửa tung hoành bay lượn. Hai người đánh quên cả trời đất.
Cũng ngay lúc này, chiến đấu trên bầu trời cũng phát sinh biến hóa.
- Bọn nhỏ, còn chờ cái gì, đều xông lên cho ta. Ta ngược lại muốn nhìn xem, không có Long Tiêu Dao thì đám người kia làm thế nào cản chúng ta.
Tông chủ Độc Bất Tử của Bản Thể Tông thấy đánh lâu không xong, tính cách kiệt ngạo lại phát tác, lập tức liền hạ mệnh lệnh.
Huyền Lão hơi kinh hãi, hắn đương nhiên không có khả năng để Độc Bất Tử biết biến hóa của mình, cũng đành phải truyền đạt tín hiệu động thủ. Muốn đánh trước thì đánh đi. Lỡ như bên này có thể đắc thủ thì sao?
Hắc Long to lớn do Long Tiêu Dao biến thành tựa hồ không để ý đến chuyện này. Thân hình trên không trung khẽ chuyển, lập tức mảng lớn khí lưu màu đen hóa thành vô số sao băng màu đen bao phủ về phía Huyền Lão cùng Độc Bất Tử.
Đến tầng thứ như Long Tiêu Dao, thực lực cường đại thậm chí đã có thể trực tiếp ảnh hưởng đến biến hóa của trời đất. Huyền Lão cùng Độc Bất Tử cũng đành phải tập trung toàn bộ tinh thần ứng đối.
Chiến lực đỉnh cấp của hai bên bắt đầu bắt đầu toàn diện va chạm trên không trung.
Sau khi bắt đầu tổng tiến công, bên phía học viện Sử Lai Khắc liền chiếm cứ thượng phong.
Không thể không nói, thực lực của Bản Thể Tông tương đối cường hãn, tác phong của bọn hắn cùng Độc Bất Tử không sai biệt lắm. Vừa xông lên liễn dũng mãnh tấn công. Mà tà hồn sư am hiểu va chạm chính diện cũng không nhiều, bọn hắn chỉ cường đại ở năng lực âm hiểm độc ác và đặc thù. Trong lúc nhất thời cả đám liền bị áp chế.
Nhóm hồn sư bên Đế quốc Nhật Nguyệt cũng xuất động. Tuy trong đó cũng không có Phong Hào Đấu La nhưng bọn hắn lại có tà hồn sư của Thánh Linh Giáo dẫn đầu.
Ba huynh đệ Chung Ly mà Hoắc Vũ Hạo từng gặp mặt cũng ở trong đó. Số lượng tà hồn sư xông ra cũng không ít, năng lực lại cực kỳ đặc thù, trong lúc nhất thời đám tà hồn sư cùng cường giả của ba phương thế lực đánh nhau bất phân thắng bại.
- Đỡ ta bay lên trời. Tăng phúc!
Một tiếng hét lớn vang lên sau lưng Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên nhanh chóng lui lại một bước, làm ra động tác ngồi xổm xuống. Ngay sau đó, một bóng người lập tức đứng ở trên vai của hắn. Mấy chục đạo ánh sáng từ phía sau lập tức bắn ra, tất cả đều chiếu rọi đạo thân ảnh này. Nháy mắt sau, đạo thân ảnh này đã như là như thiểm điện bay lên không trung.
Hào quang màu trắng bạc bỗng nhiên bùng cháy mạnh, vầng Minh Nguyệt lúc trước đã biến thành một vòng Ngân Nguyệt tỏa ra ánh trăng màu bạc, thật giống như trên bầu trời xuất hiện thêm một mặt trăng. Mỗi nơi ánh trang chiếu đến đều khiến không khí chung quanh kịch liệt vặn vẹo, vỡ vụn ra. Tạo thành một vòng hư vô hắc ám xung quanh Ngân Nguyệt.
Thân ảnh bay lên không trung đang đứng trước vầng Ngân Nguyệt này, hai tay làm ra một cái thủ thế kỳ dị, một vầng sáng màu đỏ ngòm đang từ từ bay lên trên người nàng. Ngân Nguyệt dần dần bị huyết quang dính vào rồi biến thành một vòng Huyết Nguyệt. Tất cả mọi người phía dưới lập tức cảm giác được một cỗ hương vị gió tanh mưa máu từ trên trời đập vào mặt.
Không chỉ là đối thủ, thậm chí ngay cả tất cả mọi người phe mình đều rung động nhìn một màn trước mắt. Mấy chục đạo ánh sáng tăng phúc vẫn đang rơi vào đạo thân ảnh này. Trong đó bắt mắt nhất là một Bảo Tháp lơ lửng giữa không trung. Bảo Tháp có bảy tầng, trong đó năm tầng đang tỏa ra ánh sáng. Năm đạo ánh huyễn lệ cùng tăng phúc vào một người.
Từ Thiên dĩ nhiên cũng thấy được vầng Huyết Nguyệt này, đồng tử hơi co rút lại một chút.
"Hồn Đấu La?"
Ngay khi vầng Huyết Nguyệt vừa xuất hiện thì Quất Tử đã phóng người đến trước mặt hắn, đem hắn che ở phía sau. Trên mặt nàng hiện lên vẻ mặt ngưng trọng.
Trên bầu trời truyền đến cảm giác áp bức như muốn đem thân thể nàng xé nát. Mặc dù một vòng Hồn Đạo Hộ Tráo đã bay quanh người, vòng hộ tráo màu vàng tương đương với lực phòng ngự của hồn đạo khí cấp chín. Có điều không biết vì cái gì mà Quất Tử vẫn không có cảm giác an tâm chút nào.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên vang lên một tiếng Phượng Minh lảnh lót vang vọng chân trời. Một hào quang màu đỏ sậm đột nhiên từ một góc thư phòng của Từ Thiên bay lên. Sau khi đạo hào quang màu đỏ sậm bay lên lập tức hóa thành một con Phượng Hoàng đen tuyền có ngọn lửa màu đỏ sậm quanh người, nhanh như chớp hướng về phía đạo thân ảnh trên không trung.
Huyết Nguyệt Chi Thực!
Huyết quang rơi xuống lập tức khiến trời đất biến sắc. Ngay cả hai nhóm Phong Hào Đấu La đang quan chiến trên không trung đều cảm nhận được biến hóa đột nhiên xuất hiện dưới mặt đất.
Một đạo huyết quang bắn ra khiến không khí dường như bị bốc hơi sạch sẽ trong nháy mắt. Hắc Phượng Hoàng bay lên tựa hồ cũng cảm thấy không ổn, lập tức toàn lực vỗ đôi cánh, trong nháy mắt phóng lên cao.
May là huyết quang cũng không phải nhằm vào Hắc Phượng Hoàng, mà lại lướt qua ngay dưới người nó. Vừa vặn trúng vào Hồn Đạo Hộ Tráo cấp chín đang bảo vệ Từ Thiên.
Lập tức, vòng bảo hộ màu vàng đột nhiên bị biến thành màu máu. Một màn huyết sắc dày đặc lan tràn trong nháy mắt, Quất Tử đang ở trong vòng bảo hộ chỉ cảm thấy một biển máu đang dâng lên trước mặt, khiến khí huyết trong cơ thể nàng cũng sôi trào theo. Nàng vội vàng phóng ra Vô Địch Hộ Tráo.
"Quất tử, trở về!" Một lực hút không thể kháng cự từ phía sau truyền đến, Quất Tử chỉ cảm thấy thân thể của mình chợt nhẹ đi, ngay sau đó liền rơi vào trong một cái lồng ngực cứng rắn. Ngay sau đó, nàng liền thấy mọi thứ xung quanh cũng thay đổi, hoàn toàn biến thành một màu đỏ ánh kim.
Hồn kỹ mười vạn năm, đây chính là uy năng của hồn kỹ mười vạn năm sao? Quất Tử chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng.
Trên lý luận mà nói thì Hồn Đạo Hộ Tráo cấp chín đã có thể ngăn cản công kích của Phong Hào Đấu La. Có điều, cái này lý luận này lại bị vị hồn sư mạnh mẽ trước mặt phá vỡ.
Thân ảnh trên bầu trời rõ ràng chỉ có tu vi Hồn Đấu La a! Vậy mà một kích như thế lại có thể đánh vỡ vòng bảo hộ của Hồn Đạo Hộ Tráo cấp chín.
Ta sắp chết sao? Quất Tử ngơ ngác nghĩ đến. Đối mặt với loại sức mạnh nàng hoàn toàn không cách nào chống lại, nàng đột nhiên cảm giác được bản thân thật nhỏ bé.
Nhưng mà nàng rất nhanh liền ý thức được bản thân không có chết. Bởi vì bên hông nàng còn có một cánh tay cứng rắn đang đỡ lấy.
Nàng theo bản năng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy, khuôn mặt băng lãnh nhưng lại tràn ngập tự tin.
"Điện hạ, người, người đứng lên?"
Cũng không phải sao? Người đang đứng sau lưng Quất Tử, tay đang ôm vòng eo của nàng chính là thái tử Từ Thiên Nhiên.
Nhưng cũng chính là cái nhìn này lại khiến Quất Tử lại hoảng sợ phát hiện mình không thấy Ngự Thư Phòng đâu cả. Toàn bộ Ngự Thư Phòng đã hoàn toàn biến mất. Trên mặt đất chỉ có một bãi phế tích màu đỏ như máu đang không ngừng tan rã.
Sắc mặt của Từ Thiên Nhiên cũng có chút khó coi. Hắn đã sớm chuẩn bị đối với sự tập kích của tam đại thế lực hôm nay. Hơn nữa cũng đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Hắn thấy cũng chỉ có cấp bậc Hồn Đấu La trở xuống tấn công, căn bản cũng không có khả năng tấn công tới chỗ của hắn. Vậy mà Huyết Nguyệt Chi Thực đột nhiên phát động lại làm hắn chân chính cảm thấy sự đáng sợ của những cường giả trong giới hồn sư.
Lúc này, trên đỉnh đầu Từ Thiên Nhiên đang lơ lửng một cái hồn đạo khí hình cái bát.
Cái bát nhỏ toàn thân màu vàng sậm chỉ lớn hơn một chút so với cái bát cơm thông thường. Nó lơ lửng trên đỉnh đầu Từ Thiên Nhiên, miệng bát hướng xuống dưới. Bản thân cái bát lóe lên từng điểm ánh sao, đem hào quang sáng chói phóng ra ngoài, trông như có vô số ngôi sao đang xoay tròn quanh nó.
Từ trong miếng bát phun ra một tầng ánh sáng màu vàng, đem Từ Thiên Nhiên cùng Quất Tử bao phủ trong đó. Quất Tử sở dĩ lúc trước nhìn thấy ánh sáng biến thành màu đỏ ánh kim, cũng bởi vì huyết quang từ Huyết Nguyệt Chi Thực dụng phải tầng ánh sáng màu vàng này.
Hồn đạo khí phòng ngự cấp chín đỉnh phong! Thân là thái tử của đế quốc Nhật Nguyệt, hơn nữa đã từng bị đánh lén đến trọng thương, Từ Thiên Nhiên luôn vô cùng thận trọng đối với an nguy của bản thân.
Trên bầu trời, huyết quang dần thu liễm.
Trương Nhạc Huyên lúc này cũng rất có chút tiếc nuối. Trong kế hoạch của nàng, Bối Bối và Hoắc Vũ Hạo, mặc dù lần đột kích này cũng không nhất định phải thành công, nhưng nếu như thành công thì hiển nhiên tốt hơn.
Một điểm mà đế quốc Tinh La cùng đế quốc Thiên Hồn nói đúng là, nếu đánh chết Từ Thiên Nhiên, tất nhiên sẽ dẫn đến đế quốc Nhật Nguyệt nội loạn. Chuyện này cũng là điều mà học viện Sử Lai Khắc hi vọng nhìn thấy.
Nhưng mà hồn đạo khí phòng ngự trên người Từ Thiên Nhiên quá mạnh. Đến mức hồn kỹ mười vạn năm Huyết Nguyệt Chi Thực của nàng được sự tăng phúc của đồng đội mà vẫn không thể đem hắn nhất kích tất sát.
Mà nàng cũng chỉ có cơ hội tung ra một kích này. Bời vì các cường giả của đế quốc Nhật Nguyệt, nhóm tà hồn sư, cùng một lượng lớn lớn Hồn Đạo Xạ Tuyến đã nhanh chóng hướng về phía nàng.
Nhất là Hắc Phượng Hoàng trên không trung hét lớn một tiếng, nhanh như chớp bay về phía nàng.
Thân thể mềm mại của Trương Nhạc Huyên bay về sau, hòa cùng một thể với vầng Ngân Nguyệt sau lưng, một tầng ánh sáng bạc mông lung bao phủ cơ thể nàng.
Đối mặt với Hắc Phượng Hoàng đang bay về phía mình, động tác đầu tiên của nàng không phải là nghênh địch, mà là theo vầng Ngân Nguyệt hạ xuống, trở lại mặt đất.
Trên không trung mục tiêu thật sự là quá rõ ràng. Rõ ràng như thế mục tiêu, bị đối phương tập trung công kích, liền xem như dùng Trương Nhạc Huyên thực lực đều có chút không chịu nổi.
Nhưng Hắc Phượng Hoàng lại không buông tha, trực tiếp từ không trung đuổi tới.
Long Ngạo Thiên lập tức hóa cánh tay thành một cây búa lớn, xông lên chặn đánh Hắc Phượng Hoàng, tranh thủ thời gian cho Trương Nhạc Huyên lui lại.
Xèo!
Một tiếng va chạm quái dị vang lên, toàn thân Long Ngạo Thiên vậy mà bốc lên một ngọn lửa màu đỏ sậm, thân thể bay ngược ra sau, đụng vào đám người phe mình, gây nên nhiều tiếng hô kinh ngạc. Hắn vậy mà thất bại trong đòn cứng đối cứng vừa rồi?
- Quả nhiên là ngươi. Tiểu Đào, tỉnh lại đi!
Trương Nhạc Huyên hét lớn một tiếng, thân thể mềm mại tung người về trước, thay thể vị trí tiến công hạch tâm của Long Ngạo Thiên.
Lúc này, ánh sáng từ Ngân Nguyệt đang bao phủ cả người nàng, cùng Ngân Nguyệt hòa thành một thể. Đây chính là Ngân Nguyệt chân thân của nàng. Vũ Hồn Chân Thân cường đại về cận chiến lẫn viễn trình.
Tay phải vừa nhấc, một đạo ánh trăng to như vại nước chặn trước mặt Hắc Phượng Hoàng.
Trương Nhạc Huyên chỉ cảm thấy một luồng không khí nóng bỏng đập vào mặt. Ánh trăng do nàng bắn ra vậy mà lại bắt đầu vặn vẹo trong luồng khí nóng này, lúc ánh trăng trùng kích lên người đối thủ, rõ ràng bị suy yếu rất nhiều.
Cái này. . .
- Cực Hạn Hỏa? Không, Cực Hạn Hỏa hỗn tạp.
Trương Nhạc Huyên liền đưa ra phán đoán trong nháy mắt, sắc mặt cũng theo đó mà trầm xuống.
Hắc Phượng Hoàng lại không lên tiếng, lập tức xuất hiện trước mặt Trương Nhạc Huyên, bắt đầu liều mạng cùng nàng. Trong lúc nhất thời, ánh trăng và ánh lửa tung hoành bay lượn. Hai người đánh quên cả trời đất.
Cũng ngay lúc này, chiến đấu trên bầu trời cũng phát sinh biến hóa.
- Bọn nhỏ, còn chờ cái gì, đều xông lên cho ta. Ta ngược lại muốn nhìn xem, không có Long Tiêu Dao thì đám người kia làm thế nào cản chúng ta.
Tông chủ Độc Bất Tử của Bản Thể Tông thấy đánh lâu không xong, tính cách kiệt ngạo lại phát tác, lập tức liền hạ mệnh lệnh.
Huyền Lão hơi kinh hãi, hắn đương nhiên không có khả năng để Độc Bất Tử biết biến hóa của mình, cũng đành phải truyền đạt tín hiệu động thủ. Muốn đánh trước thì đánh đi. Lỡ như bên này có thể đắc thủ thì sao?
Hắc Long to lớn do Long Tiêu Dao biến thành tựa hồ không để ý đến chuyện này. Thân hình trên không trung khẽ chuyển, lập tức mảng lớn khí lưu màu đen hóa thành vô số sao băng màu đen bao phủ về phía Huyền Lão cùng Độc Bất Tử.
Đến tầng thứ như Long Tiêu Dao, thực lực cường đại thậm chí đã có thể trực tiếp ảnh hưởng đến biến hóa của trời đất. Huyền Lão cùng Độc Bất Tử cũng đành phải tập trung toàn bộ tinh thần ứng đối.
Chiến lực đỉnh cấp của hai bên bắt đầu bắt đầu toàn diện va chạm trên không trung.
Sau khi bắt đầu tổng tiến công, bên phía học viện Sử Lai Khắc liền chiếm cứ thượng phong.
Không thể không nói, thực lực của Bản Thể Tông tương đối cường hãn, tác phong của bọn hắn cùng Độc Bất Tử không sai biệt lắm. Vừa xông lên liễn dũng mãnh tấn công. Mà tà hồn sư am hiểu va chạm chính diện cũng không nhiều, bọn hắn chỉ cường đại ở năng lực âm hiểm độc ác và đặc thù. Trong lúc nhất thời cả đám liền bị áp chế.