Đấu La Đại Lục
Chương 307 : Sát Lục Chi Vương
Ngày đăng: 00:27 20/04/20
Dịch giả: trungnhau
Biên tập: A Nèo
Bất kể ai tới Sát Lục Chi Đô, mỗi ngày trong tử vong đấu tràng chiến đấu, đều có cách riêng để đọa lạc (Đọc Bàn Long, Cuồng Thần…độc giả sẽ thấy có Đọa Lạc Thiên Sứ của Địa Ngục). Nhất là nam nhân. Bởi vì áp lực nơi này cực lớn, mỗi người đều tìm cách thức để giảm bớt. Nhưng với Đường Tam thì không. Sau khi kết thúc chiến đấu, Đường Tam đến một gian phòng nhỏ trong tổng hội tu luyện. Đi ra khỏi phòng, hắn cũng chỉ có đến Địa Ngục Sát Lục Trường.
Đối với Tu La Vương không biết có bao nhiêu nữ tử xinh đẹp ngày đêm yêu thương nhung nhớ, nhưng đáp lại các nàng lại chỉ có vẻ lạnh băng đầy sát khí của Đường Tam.
Từ lúc Đường Tam đạt được hai mươi trận thắng liên tiếp, Hồ Liệt Na có thể khẳng định, nam nhân này tới đây cũng có mục đích giống mình. Vì rèn luyện bản thân.
Trước kia, nàng vẫn cảm giác được, ca ca của mình là người nam nhân xuất sắc nhất. Từ sau khi kết thúc toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, mặc dù nàng không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng nàng cũng đã có Đường Tam. Mà người nam nhân trước mắt này chính là người thứ ba. Nàng cũng cho rằng đây mới là người xuất sắc nhất.
Hắn không lớn hơn mình, tướng mạo anh tuấn, tính tình kiên nghị không bị trụy lạc hấp dẫn. Mỗi một đặc điểm này đều đặc biết lôi cuốn Hồ Liệt Na.
Một người phụ nữ yêu thích một nam nhân, thường thường có rất nhiều lý do. Hồ Liệt Na biết, nàng đã yêu thích nam nhân này. Ngoại trừ ngày đầu tiên hắn đến nơi đây có nói nhiều hơn một câu với mình sau đó không nói thêm gì nữa. Nhưng nàng vẫn hoàn toàn khẳng định, ngoài hắn, trong lòng nàng giờ này không còn ai khác.
Hồ Liệt Na thở dài, đáng tiếc, hắn là đệ tử Hạo Thiên Tông. Xuất thân tại Võ Hồn điện, sao Hồ Liệt Na lại không biết trong tay Đường Tam là Hạo Thiên Chuy chứ? Thậm chí, nàng chán nản nghĩ: Tại sao nam nhân xuất sắc đều là đến từ Hạo Thiên Tông. Đường Tam, đến cả 9528 cũng như thế.
Trong lúc Hồ Liệt Na đang suy nghĩ không ngừng, thì tại sân đấu Đường Tam cũng động thủ. Chín người, từ chín phương hướng bất đồng đánh tới, nhưng không làm rối loạn dòng suy nghĩ của hắn. Thân hình hư ảo, dưới chân như có lò xo, thân thể Đường Tam tại trong nháy mắt đã vọt đến một đối thủ đang run rẩy trước người.
Sau một khắc, cương đao trong tay đã khảm vào cổ người kia.
Xoay người, đá chân, tay vung lên.
Vô số ánh quang mang từ bàn tay Đường Tam bắn ra. Đó là một miếng cương châm. Tiếng xé gió chói tai thật kích động. Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
Đường Tam phóng ám khí mà có thể sống sót được. Chỉ có ba người.
Không phải bởi vì họ có thể tránh được ám khí của Đường Tam. Mà bởi vì thân thể đồng bạn chắn trước họ. Chuẩn xác mà nói. Là thi thể.
Hai người sáu mươi cấp. Một người bảy mươi cấp. Cũng là hai gã hồn đế một hồn thánh.
Nếu như có thể sử dụng hồn kĩ. Ba người này đủ để gây uy hiếp trí mạng đối với Đường Tam hơn năm mươi cấp. Nhưng nơi này là Sát Lục Chi Đô. Trải qua ba tiên thảo cực phẩm, hai cái hồn cốt đã tạo cho cường độ thân thể Đường Tam tốt hơn bọn họ bao nhiêu lần. Hồn lực tất nhiên trọng yếu. Nhưng mất đi kỹ xảo, hồn lực cũng không có tác dụng tuyệt đối.
Ba người kia đồng thời xông lên. Đều là một tay mang theo một thi thể. Tay kia cầm vũ khí. Thân hùng hậu hồn lực tác dụng. Từ ba hướng khác tấn công tới Đường Tam. Tinh thần tập trung, trước mắt Tu La Vương toàn thắng sáu mươi bảy trận, bọn chúng biết, thắng bại là ở hành động này, cơ hội chỉ có lần này.
Nghĩ muốn ngăn trở ám khí của ta sao? Được, như vậy thì cho các ngươi chết dưới ám khí.
Thân thể nhanh chóng xoay tròn một vòng, chưa người nào thấy rõ Đường Tam ra tay như thế nào. Chín thanh phi đao hình cung mỏng như lá liễu cũng đã từ trên người hắn bay ra ngoài.
Đường môn ám khí bài danh đệ bát, Phượng Dẫn Cửu Sồ.
Chín thanh phi đao, giống như phượng hoàng nơi chín tầng trời, lắc lư giữa không trung.
Ba giây sau, trận chiến đấu đình chỉ. Trên vai Đường Tam có thêm vết máu do đối thủ là gã hồn thánh lưu lại. Đáng tiếc, trước khi chém trúng Đường Tam, trên lưng hắn đã găm một thanh phi đao. Hai động mạch tại cổ cũng đồng thời bị hai thanh phi đao khác khảm vào. Cho nên, hắn với hồn lực một đao, cũng chỉ để lại cho Đường Tam một vết thương khoảng ba tấc.
Chiến đấu chấm dứt, Đường Tam cũng không nóng lòng rời đi. Hắn thong thả tiêu sái đến trước mặt mỗi đối thủ, một cước đá xuống.
Đầu lâu dưới chân hắn giống như là nghiền nát trứng gà bình thường. Mà chân hắn phát ra bạch quang làm bắn tung tóe như vậy cũng không bị dính bẩn vào người.
Trước kia lúc chiến đấu đã cho Đường Tam biết rằng chỉ cần đầu đối thủ không bị nghiền nát thì vẫn phải luôn cảnh giác. Để hiểu được đạo lý này, hắn từng chịu sự bồi thường là bị đánh nát ba khối xương sườn.
Thu hồi ám khí từ trên người địch nhân, cất vào Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ. Nơi này là Sát Lục Chi Đô, không có nơi để tiếp tế ám khí, hắn phải quý trọng vì đó là thủ đoạn bảo vệ tính mạng chính mình.
Đôi mắt quyến rũ của Hồ Liệt Na lóe ra ánh quang mang đặc thù. Chứng kiến Đường Tam phi đao trong nháy mắt. Tim nàng không khỏi nhảy nhanh nửa nhịp, nếu như không phải bởi vì nàng có phương pháp đặc thù nhìn ra Đường Tam cũng không hề thay đổi dung mạo, nàng nhất định sẽ cho rằng 9528 cùng với Đường Tam chỉ là một người mà thôi.
Cuối cùng ta yêu một người như thế nào? Là dung mạo hắn sao? Thực lực của hắn? Hay là bản thân hắn.
Trong Địa Ngục Sát Lục Trường hào khí nhất thời bốc lên đến mức tận cùng, bởi vì ở giữa không trung, một đạo thân ảnh đỏ như máu đang từ trên trời giáng xuống.
" Sát Lục Chi Vương, Sát Lục Chi Vương, Sát Lục Chi Vương......" Thanh âm hò hét của đọa lạc giả ầm ĩ, bọn họ dường nhưng không có ý muốn dừng lại chút nào.
Trong lòng Đường Tam lẫm liệt, ánh mắt hướng tới giữa không trung nhìn thân ảnh màu đỏ.
Đó là một nam nhân thân hình rất cao lớn, xung quanh toàn thân đều bao một lượng lớn huyết tinh màu đỏ.
Sắc mặt tái nhợt, hai con mắt hoàn toàn màu đỏ, thân thể từ không trung chậm rãi hạ xuống, tựa hồ căn bản không cần dùng tâm hạn chế dẫn lực.
Một màn này, Đường Tam đã từng chứng kiến trên người phụ thân hắn. Hắn có thể khẳng định, vị Sát Lục Chi Vương từ trên trời giáng xuống này tuyệt đối là một gã cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La.
Trôi nổi cách mặt đất khoảng năm thước giữa không trung, Sát Lục Chi Vương không hạ xuống, từ không trung nhìn bao quát Đường Tam, thanh âm trầm thấp bén nhọn lại lần nữa vang lên," Cho mời Địa Ngục Sứ Giả."
Đại môn bên kia của Địa Ngục Sát Lục Trường mở ra, hai mắt gần như nửa màu đỏ, hơi thở sát khí rõ ràng tràn ngập xung quanh, Hồ Liệt Na chậm rãi đi tới. Ánh mắt của nàng nhìn kỹ Đường Tam, hơi thở bản thân mới ổn định vài phần.
Ánh mắt Sát Lục Chi Vương hướng Địa Ngục Sát Lục Trường xem cuộc chiến.
" Ta thật cao hứng, hôm nay chứng kiến hai cường giả của Sát Lục Trường sinh ra. Đã có vài chục năm không có xuất hiện người thắng trăm trận, nhưng hai người tuổi trẻ này đã làm được điều đó. Bọn họ bằng chính thực lực cường đại cùng sát khí kinh khủng của mình đang làm các ngươi run rẩy, có đúng không? Các con dân của ta."
" Đúng...,Đúng..., Đúng..." Trên người Sát Lục Chi Vương tựa hồ có một loại mị lực đặc biệt, làm tất cả đọa lạc giả hiện tại nhìn thấy hắn đều sinh ra một loại sùng bái gần như điên cuồng.
Từ trên người hắn, Đường Tam thấy có một cỗ hơi thở thản nhiên, làm người khác có chút say mê. Đáng tiếc, đối với hắn cùng Hồ Liệt Na mà nói, ảnh hưởng loại này cũng không tính gì.
Sát Lục Vương cúi đầu, nhìn về phía Đường Tam cùng Hồ Liệt Na," Tu La Vương, Địa Ngục Sứ Giả. Cảm tạ các ngươi vừa làm cho ta cảm nhận lại được tình cảm mãnh liệt tồn tại. Một trăm trận thắng, tốt lắm. Vì biểu hiện thành tích của các ngươi. Ta quyết định phá cách phong các ngươi danh hiệu Sát Thần. Từ nay về sau, các ngươi cũng có thể thoải mái ra vào Sát Lục Chi Đô. Hơn nữa ta còn có lễ vật để mời các ngươi làm khách khanh tại Sát Lục Chi Đô."
Không cần đến Địa Ngục Lộ? Đường Tam kinh ngạc nhìn Hồ Liệt Na, vừa lúc phát hiện Hồ Liệt Na đang nhìn mình. Ánh mắt hai người đều toát ra vẻ nghi hoặc.
Sát Lục Chi Vương đang làm cái quỷ gì? Không trải qua Địa Ngục Lộ đã phong danh hiệu Sát Thần.
Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đều là người thông minh, có được Trí tuệ hồn cốt, ánh mắt hai người chỉ trao đổi một chút, tựa như hiểu được dụng ý Sát Lục Chi Vương.
Đến Địa Ngục Lộ, không thể nghi ngờ là cực kì nguy hiểm.
Nhưng sau lưng nguy hiểm này, có Sát Thần lĩnh vực tồn tại hấp dẫn thật lớn. Trước mắt, Sát Lục Chi Vương hiển nhiên là không hy vọng bọn họ đạt được Sát Thần lĩnh vực.
Hồ Liệt Na mở miệng trước," Không cần. Thưa Sát Lục Chi Vương vĩ đại. Không thể bởi vì chúng ta mà phá hủy quy củ Sát Lục Chi Đô. Ta nguyện ý thông qua khảo nghiệm tại Địa Ngục Lộ, sau đó mới nhận tặng phẩm của ngài. Ta hy vọng lực lượng chính mình từ nơi này đi ra ngoài, trở thành Sát Thần chính thức."
Ánh mắt Sát Lục Chi Vương ngưng lại," Sự kinh khủng của Địa Ngục Lộ chỉ sợ ngươi cũng không biết. Địa Ngục Sứ Giả, ta hy vọng ngươi hiểu được, tánh mạng con người chỉ có một lần."
Hồ Liệt Na cười lạnh một tiếng," Sát Lục Chi Vương vĩ đại, ngài bàn về tính mạng của ta, có phải hay không có chút buồn cười? Nơi này là thế giới giết chóc."
Hồng quang từ trong mắt của Sát Lục Chi Vương chợt lóe rồi biến mất, ánh mắt hắn chuyển sang nhìn Đường Tam," Vậy còn ngươi? Ngươi nguyện ý tiếp nhận phong thưởng của ta, trở thành quý khanh khách tại Sát Lục Chi Đô chứ?"
Trích:
Nguyên văn bởi Tác giả
Có thể có bạn đọc không rõ tại sao Tiểu Tam muốn viết tập Sát Lục Chi Đô này. Ân, ta đem tập này đơn giản nói qua một chút cho mọi người xem.
Đấu la đại lục tập hai mươi:Sát Lục Chi Đô
Giản lược tập này: Đường Tam rốt cuộc đạt được đệ ngũ hồn hoàn, hơn nữa là dưới dưới tình huống không cần liệp sát bất cứ hồn thú gì, tự hành ngưng kết đệ ngũ hồn hoàn. Trong tập này, Đường Tam tiến vào Sát Lục Chi Đô tu luyện. Ở trong tập này, Đường Tam sẽ khiến hắn tương đối hiểu rõ về hai loại hồn kỹ trong tương lai.
Lam ngân thảo tỉnh giấc đối với thực lực Đường Tam có ảnh hưởng theo tính bản chất, ảnh hưởng cực kì sâu sắc. Tuyệt không phải đơn giản là chỉ thêm một hồn kỹ.