Đấu La Đại Lục
Chương 337 : Tiểu Vũ, người yêu của ta, cuối cùng cũng gặp lại
Ngày đăng: 00:27 20/04/20
Dịch: A Lót + A Lá
Tà Nguyệt mặc dù mang theo Đường Tam, nhưng đạt tới trên sáu mươi cấp, thân thể cũng khá cường hãn, cũng không có hạ thấp tốc độ của hắn.Mà Đường Tam dựa trên người hắn, rất nhanh khôi phục được tinh thần lực của mình.Đang ở trong hoàn cảnh khắp nơi đều là lam ngân thảo, mặc dù trước đó tinh thần lực bị thượng nặng, nhưng tốc độ khôi phục lại cực kỳ kinh người.Dưới tình huống lam ngân lĩnh vực chỉ tác dụng cho bản thân, mắt thường căn bản khó có thể nhìn ra năng lượng từ lam ngân thảo không ngừng tuôn vào trong cơ thể, bổ sung cho những tiêu hao của hắn.Đương nhiên, từ bên ngoài nhìn qua, trông hắn vẫn hư ngược như vậy.
Cảm giác được rằng mình đang dần dần tới gần vị trí mà lúc trước tinh thần lực dò xét đến, lòng Đường Tam lại một lần nữa khẩn trương lên. Mặc dù hai cỗ hơi thở kia cường đại như thế, nhưng những người được Vũ Hồn Điện phái ra này thực lực cũng không kém.Hai tồn tại cường đại ấy thật sự có thể bảo vệ được Tiểu Vũ không?
"Hoan nghênh đi tới Tinh Đấu đại sâm lâm." Đột nhiên, một giọng nói ôn nhu từ phía trước truyền đến, làm Quỷ Đấu Lađi tuốt ở đàng trước rất nhanh dừng chân lại.
Nghe thấy giọng nói ôn nhu ấy, cho dù là đang cố sức che giấu chính mình, thân thể Đường Tam cũng không khỏi rung động một chút.Năm năm, đã năm năm rồi, hắn rốt cuộc lại được nghe tiếng nói động lòng người này.Không phải là Tiểu Vũ, thì còn có thể là ai được chứ?
Cúc Đấu La thân hình chợt lóe, đã đi tới bên cạnh Quỷ Đấu La, hai người liếc nhìn nhau một cái, Cúc Đấu La hướng những cao thủ Vũ Hồn Điện ở phía sau ra dấu, trận hình do hai mươi gã hồn thánh tạo thành lập tức thay đổi, trận hình nhanh chóng co rút lại, hóa thành hình tròn, đem ba người hoàng kim nhất đại cùng Đường Tam vây vào giữa. Đồng thời phóng thích ra vũ hồn của mình.Cảnh mười tên hồn thánh đồng thời phóng thích vũ hồn tuyệt đối là kinh người, trong phút chốc, lấy bọn họ làm trung tâm, không khí trong phạm vi trăm thước trở nên kịch liệt vặn vẹo, những hồn hoàn huyễn lệ liên tiếp xuất hiện trên người bọn họ.
Ba người hoàng kim nhất đại cũng đồng thời phóng thích vũ hồn, Tà Nguyệt một tay dìu Đường Tam, nguyệt nhận đã xuất hiện trên tay kia. Mỗi người đều tràn ngập cảnh giác nhìn phía trước.
"Các ngươi không phải đã tìm ta rất lâu sao? Bây giờ tìm được rồi, tại sao lại không dám qua đây?"Giọng nói ôn nhu lại vang lên, sự điềm tĩnh trong giọng nói làm các cao thủ Vũ Hồn Điện đều có cảm giác quái dị.
Cúc Đấu La hướng Quỷ Đấu La gật đầu, hai người dẫn đầu tiến lên phía trước.Thật vất vả mới tìm được mục tiêu, cho dù phía trước thật sự có cạm bẫy, bọn họ cũng nhất định phải giẫm vào.Bỏ qua cơ hội lần này, không biết lúc nào mới có thể tìm được con thỏ giảo hoạt này.
Xuyên qua một mảnh rừng rậm rạp, tầm nhìn phía trước trở nên sáng tỏ thông suốt, đồng tử mỗi người đến từ Vũ Hồn Điện cơ hồ đồng thời co rút lại.Bởi vì, hiện ra trước mặt họ, là một khung cảnh xinh đẹp không lời nào diễn tả được.
Tiểu hồ trong suốt làm không khí trở nên càng thêm ẩm ướt, bên mặt hồ là một cây đại thụ khổng lồ, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, làm tất cả mọi thứ dưới sự phản xạ của mặt nước đều trở nên rực rỡ lung linh.
Ở một bên khung cảnh đẹp đẽ động lòng người này, một thân ảnh cực kỳ cao lớn lẳng lặng đích ngồi xổm nơi đó, đó là một dạng tồn tại khổng lồ giống như sơn nhạc (sơn và nhạc đều có nghĩa là núi), toàn thân được bao phủ bởi bộ lông ngăm đen dưới ánh mặt trời yếu ớt lóe ra quang thải nhàn nhạt.Mặc dù là bốn chân nó đều chạm đất, nhưng độ cao của đôi vai cũng tuyệt đối vượt qua bảy thước.Nếu như đứng thẳng lên, chỉ sợ nó sẽ cao đến mười lăm thước có dư.
Nhìn tử vẻ bề ngoài, đây là một dạng tồn tại vừa giống vượn vừa giống hắc tinh tinh.Ngoại trừ đôi mắt to như như đèn lồng phóng ra hoàng tinh lộng lẫy (1) ra thì toàn thân nó là một màu đen kịt.
Thân thể đại gia hỏa thật sự quá hùng tráng.Hùng tráng đến mức bất khả tư nghị.Nó chẳng những có thân thể khổng lồ.Hơn nữa mỗi một chỗ trên thân thể đều rắn chắc đến nỗi so với đá hoa cương còn kinh khủng hơn, đứng đây mà tựa như một tòa núi nhỏ vậy.Cả thân thể giống như là sự kết hợp của lực và mỹ (sức mạnh và cái đẹp).
Nếu như nói nó biểu hiện cho sự dương cương, thì bóng hình xuất hiện trên vai nó, lại là một thân ảnh ôn nhu đến tận cùng.
Bộ váy dài màu trắng phủ kín cả gót chân.Dung nhan tinh xảo tựa như tinh linh không cách nào tìm được ra nửa phần tì vết.Mái tóc đen từ sau lưng buông thõng xuống đến tận đầu vai cự viên nọ.Nếu như nhìn từ phía sau, giống như là một thác nước màu đen che kín nàng vậy.
Mỗi một sợi tóc nhìn qua đều là mềm mại như vậy.Cả người giống như là chung linh thiên hạ chi tú (2).Vẻ đẹp của nàng không chỉ toát ra từ thân mình mà còn cùng với quang cảnh chung quanh hòa hợp thành một thể.Giờ khắc này, cho dù là Hồ Liệt Na tự nhận mình là tuyệt sắc cũng đã có cảm giác tự ti mặc cảm.
Đôi mắt Đường Tam sớm đã mở to.Llúc này, ánh mắt hắn đã trở nên ngây dại.
Đã qua năm năm rồi, Tiểu Vũ càng đẹp hơn, nàng cao hơn một chút, cũng đầy đặn hơn một chút, vẻ ngây thơ trên người đã hoàn toàn biến thành vẻ đẹp tuyệt mỹ.Đôi mắt lóe ra tia sáng nhu hòa nhìn xuống đoàn người Vũ Hồn Điện phía bên kia hồ, phảng phất hết thảy chung quanh đều là lấy nàng làm trung tâm, nàng bây giờ, giống như là đã hóa thân thành nữ thần rừng rậm vậy, lẳng lặng đứng ở trên vai Thái Thản Cự Viên vô cùng hùng tráng kia.
Đại bộ phận ánh mắt của các cao thủ Vũ Hồn Điện đều tập trung nhìn vào Tiểu Vũ.Nhưng hai vị Phong Hào Đấu La lại gắt gao nhìn chăm chú vào Thái Thản Cự Viên dưới chân Tiểu Vũ.Bản thân Thái Thản Cự Viên vẫn chưa phóng xuất ra cỗ hơi thở có lực áp bách ra sao.Nhưng nó chỉ là ngồi xổm nơi đó, thì cũng làm cho người ta có một loại cảm giác nặng nề giống như sơn nhạc.
Đến giờ bọn họ mới hiểu được tại sao quanh đây không có hồn thú cường đại xuất hiện.Đó là bởi vì, nơi này chính là địa bàn của sâm lâm chi vương a! Hồn thú bình thường, có con nào dám tiến vào trong lĩnh địa của sâm lâm chi vương để tìm chết cơ chứ?
Trong ánh mắt bình tĩnh của Tiểu Vũ bình tĩnh không có lấy một tia rung động, lẳng lặng nhìn hai gã Phong Hào Đấu La, "Các ngươi đã tìm ta rất lâu rồi, vậy thì, hôm nay kết thúc ở đây đi."
Tiếng nói vừa dứt, đôi mắt phóng ra hoàng tinh của Thái Thản Cự Viên dưới chân nàng chợt sáng, cho dù là đang ở ban ngày mà cũng giống như hai khỏa thái dương vậy, hơi thở nguy nga như sơn nhạc chầm chậm phóng thích, hồ nước trước mặt nó đã bắt đầu nổi lên một tầng rung động.
Quỷ Đấu La cùng Cúc Đấu La như thế nào cũng không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được hồn thú mạnh mẽ kinh khủng như Thái Thản Cự Viên. Bọn họ đương nhiên biết, nếu như có thể liệp sát được Thái Thản Cự Viên, chỗ tốt mà họ thu hoạch được so ra không kém một chút nào với hồn thú mười vạn năm tiến hóa vào ấu sinh kỳ Tiểu Vũ kia.Nhưng là, Thái Thản Cự Viên là tồn tại như thế nào? Hồn thú chi vương.Cho dù là hồn thú ngang cấp ở trước mặt nó cũng chỉ có thể run rẩy thần phục.
Địa vị của Thái Thản Cự Viên trong hồn thú so với địa vị của vũ hồn long, phượng trong tất cả các vũ hồn còn cao hơn.Trong ấn tượng của bọn họ, chỉ có nghe nói qua là đã từng có một người đánh bại Thái Thản Cự Viên, mà người kia chính là người đã đánh chết giáo hoàng đời trước của Vũ Hồn Điện - Hạo Thiên Đấu La Đường Hạo.
Cho dù bề ngoài Đường Tam đã thay đổi, khí chất cũg thay đổi, nhưng có rất nhiều thứ không thể thay đổi.
Đệ tứ hồn kỹ là vạn năm hồn hoàn, cường đại ám khí, Bát chu mâu cùng với Lam Ngân Thảo, tất cả đều đại biểu cho thân phận của hắn. Càng thêm quan trọng là, trong nháy mắt Đường Tam lợi dụng Bát chu mâu bắn lên không trung, ánh mắt của hắn đã cùng với Tiểu Vũ giao hoà.
Bề ngoài thay đổi, khí chất thay đổi, nhưng ánh mắt thì không thể thay đổi, nhất là ánh mắt của Đường Tam khi nhìn về phía Tiểu Vũ.
Ánh mắt của Tiểu Vũ không hề bình tĩnh nữa, càng không điềm đạm như lúc trước, mặc dù phía sau lưng Đường Tam, một số lượng lớn hồn sư đã bắt đầu khôi phục lại tinh thần đuổi theo, nhưng tất cả không chút nào ảnh hưởng đến sự vui sướng ngập trời trong lòng nàng lúc này.
Không ngăn cản chút nào, để mặc Lam Ngân Hoàng quấn quanh vòng eo mảnh khảnh của mình, hai chân thon dài của Tiểu Vũ động, cả người hướng tới Đường Tam nghênh đón.
"Ca."
Một tiếng gọi này, đã trải qua năm năm, bề ngoài hai người đều có biến hoá, nhưng âm thanh này vẫn bao hàm tình cảm rõ ràng không có chút nào thay đổi. Đường Tam vẫn là Đường Tam, Tiểu Vũ vẫn là Tiểu Vũ, ánh mắt hai người tiếp xúc trong nháy mắt, trong yết hầu của Đường Tam tựa như có cái gì đó nghèn nghẹn.
Ta phải bảo vệ nàng, nỗ lực dù phải đem tính mạng của mình ra.
Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng Đường Tam, sau một khắc, dưới sự thu về của Lam Ngân Hoàng, thân thể hai người đã dung hợp trên không trung.
Cánh tay trải dài ra, Đường Tam đem thân thể mềm mại nhớ nhung suốt năm năm ôm vào lòng, kỹ năng phi hành của Lam Ngân Hoàng đùi phải cốt toàn lực thúc giục, thân thể hắn tựa như tia chớp hướng ra phía ngoài rừng rậm chạy đi.
"Hỗn đản, giết hắn." Diễm nổi giận hét lên, cùng với mười ba danh hồn thánh phi nhanh nhằm hướng Đường Tam đuổi theo. Trong mười ba danh hồn thánh có ba gã là phi hành hồn sư, lập tức bay lên không trung, cùng với đám hồn sư còn lại dưới đất cấp tốc đuổi theo.
Gắt gao hôm cổ Đường Tam, trống ngực Tiểu Vũ đập hơi loạn, khi Đại Minh và Nhị Minh bị hai gã Phong Hào Đấu La vây khốn, nàng đã có dự cảm không rõ ràng. Nàng đương nhiên biết, bản thân mình dưới tình huống hiện tại rất khó có khả năng chống đỡ nổi đám cao thủ của Võ Hồn Điện.
Trong một khắc, trong đầu nàng không phải là suy nghĩ về an nguy của mình, mà duy nhất chỉ có một ý niệm trong đầu, nếu như trước khi chết, có thể gặp lại Đường Tam, như vậy, mình có chết cũng không đáng tiếc.
Mà ngay khi ý niệm trong đầu nàng còn chưa biến mất, Bát chu mâu quen thuộc, ám khi quen thuộc, còn có ánh mắt thân thiết đã hiện ra ngay trước mắt nàng.
Ngay lúc này, trong lòng Tiểu Vũ hoàn toàn chìm trong cảm giác ấm áp, hạnh phúc.
Lúc trước, sau khi rời khỏi Đường Tam, nàng đã nghĩ rất nhiều, nghĩ đến khả năng vĩnh viễn không được gặp lại Đường Tam, nàng đã từng tuyệt vọng. Nhưng dù là chỉ một chút cơ hội, nàng cũng không buông tha. Rốt cuộc có thể gặp lại người trong lòng, Tiểu Vũ cảm giác được, cho dù bây giờ mình lập tức chết đi, hết thảy đều đáng giá.
Hai tay gắt gao ôm quanh cổ Đường Tam, cảm thụ khí tức của hắn đã thay đổi rất nhiều, cùng với vòng ngực ấm áp của hắn, Tiểu Vũ có chút ngây dại.
Mà lúc này, Đường Tam căn bản không có thời gian vui sướng, mang theo Tiểu Vũ phi thân vào trong sâm lâm, hắn lập tức cảm giác được có ít nhất mười đạo hơi thở tập trung trên người mình. Lúc này hắn tuyệt không có khả năng dừng lại, chỉ có thể liều mạng chạy vào trong sâm lâm.
Nếu như Thiên Thanh Ngưu Mãng cùng Thái Thản Cự Viên có thể kịp thời giãy thoát ra từ trong Võ hồn dung hợp kĩ đương nhiên là rất tốt, nhưng hắn tuyệt đối không thể đem hy vọng kỹ thác lên người bọn chúng. Sau lưng là hơn mười cường giả cấp bậc hồn thánh, với lực lượng như vậy, hắn với Tiểu Vũ rất dễ dàng bị vây bắt. Tốc độ phi hành cũng không phải là nhanh nhất, nhất là bên trong sâm lâm, Đường Tam căn bản không dám rời đi khỏi phạm vi sâm lâm, nếu không, ở trên không trung sẽ thành cái đích ngắm cho mọi người công kích.
Cảm thụ được hơi thở sau lưng bay gần đến, hắn bỏ phi hành, nhẹ nhàng rơi xuống đất, hai tay ôm Tiểu Vũ, lấy Bát chu mâu thay thế hai chân, phóng nhanh về phía trước. Đồng thời, tinh thần lực hoàn toàn triển khai, dò xét hướng đi của truy binh phía sau. Mỗi khi đối thủ muốn hợp vây, hắn còn có thể tìm ra phương hướng chính xác nhất để thoát đi.
Đuổi theo tổng cộng là mười bốn người, gồm có Diễm, một trong thế hệ hoàng kim, cùng với mười ba danh hồn thánh khác của Võ Hồn Điện.
Hồ Liệt Na vẫn đứng im không nhúc nhích, nàng sau khi đỡ lấy huynh trưởng, phát hiện Tà Nguyệt sắc mặt tái nhợt, cả người đã hôn mê. Đó cũng không phải là lý do nàng không truy đuổi Đường Tam và Tiểu Vũ, mà là nàng không muốn tin tất cả sự việc phát sinh trước mắt này là sự thật.
Ngay khi sau lưng Đường Tam bày ra Bát chu mâu, Lam Ngân Thảo cùng với ám khí, vốn là một người thông minh như nàng không có lý do gì không nhận ra, nam nhân khắc sâu hình bóng trong lòng nàng lại là Đường Tam kẻ đã từng gây nỗi khuất nhục cực lớn đối với Võ Hồn Điện. Nhớ về quá khứ, mọi việc trở nên thông suốt, nhưng như vậy càng khiến cho nội tâm nàng trở nên thống khổ hơn, không biết bản thân mình nên làm gì.
Diễm lúc này đã bị vây trong cực độ phẫn nộ, điều hắn muốn làm vào lúc này chính là đem Đường Tam bằm thây vạn mảnh. Bảy tên hồn thánh, đây chính là bảy tên hồn thánh do Võ Hồn Điện tâm huyết vất vả bồi dưỡng a! Lúc này sinh tử không biết.