Đấu La Đại Lục
Chương 338 : Tử chiến trong rừng rậm
Ngày đăng: 00:27 20/04/20
Dịch giả: Iceteazz
Biên dịch: Dangneo
Hỏa Diễm lúc này đang bị vây, trong lòng cực kì phẫn nộ, điều hắn muốn làm hiện tại chính là đem Đường Tam băm thành vạn đoạn. Bảy tên hồn thánh, đây chính là những gã do vũ hồn điện khổ cực bồi dưỡng ra, những bảy tên hồn thánh đấy! Lúc này cả bảy gã đều sinh từ không biết. Mà trên thực tế, kịch độc do đích thân Đường Tam điều chế, vì vậy trong bảy tên hồn thánh, ngoài trừ một tên được tử cực thần quang đánh sâu vào, sáu người còn lại đã tuyệt không còn may mắn. Đường môn tuyệt dọc dùng để đánh lén, uy lực quả thực rất lớn.
Tốc độ Đường Tam rất nhanh, Lam Ngân Thảo trên xương đùi phải tăng phúc, cùng với tăng phúc vượt địa hình của Bát Chu Mâu khiến tốc độ của hắn lên đến cực hạn. Nhưng tiếc là không thể làm gì được vì truy kích hắn chính là những cường giả cấp bậc hồn thánh khác. Trong đó vừa hay lại không thiếu mẫn công hệ hồn sư. Do bọn họ toàn lực đuổi theo sau, nên khoảng cách hai bên như trước không ngừng rút ngắn. Quỷ Ảnh Mê Tung của Đường Tam thật sự là thần diệu, nhưng Quỷ Ảnh Mê Tung hiệu quả nhất lại là né tránh mà không phải là chạy trốn.
Đường Tam biết rất rõ ràng, trong thế giới mình sống trước kia, đồng cấp với Quỷ Ảnh Mê Tung có một số loại khinh công thân pháp khác rất thích hơp trong tình huống trước mắt này, như Bát Bộ Cản Thiền của phái Thiếu Lâm, hay còn có một loại thân pháp gọi là Phù Quang Lược Ảnh. Nhưng hiện tại nghĩ đến những thứ đó thì có gì hữu dụng đâu? Điều hắn có thể làm chỉ là không ngừng tiến về phía trước. Đạt tới cấp độ hồn thánh, một khi đối thủ tập trung theo dấu khí tức, chỉ cần không thoát ly được khỏi một phạm vi nhất định thì khó có khả năng thoát khỏi truy bắt. Trong mười ba gã hồn thánh, tổng cộng có năm gã là mẫn công hệ hồn sư, cả năm tách ra thành hình quạt vây quanh, nhanh như tia chớp tới gần Đường Tam.
Chỉ riêng năm người bọn họ đã đủ đánh chết Đường Tam, bắt được tiểu vũ, nếu không thể, chỉ cần chúng có thể cuốn lấy Đường Tam trong chốc lát để đồng bọn phía sau đến kịp, kết quả rõ ràng như nhau. Càng đối mặt với nguy hiểm, Đường Tam lại càng trở nên linh mẫn, đại não cấp tốc vận chuyển, tự hỏi làm thế nào có thể giải trừ nguy cơ trước mắt.
Dần dần, bọn họ đã ra khỏi lãnh địa hai đại hồn thú vương, chung quanh bắt đầu xuất hiện hơi thở các hồn thú. Điều này đối với Đường Tam và Tiểu Vũ mà nói không phải là tin tức tốt. Với tốc độ bọn họ bây giờ, một khi kinh động hồn thú, bị ngăn trở dù chỉ trong nháy mắt thôi, địch nhân sau lưng sẽ lập tức đuổi đến.
"Ca". Tiểu Vũ nhẹ giọng kêu.
Đường Tam cúi đầu, Hắn lấy tinh thần lực dò đường đi trước, tác dụng của mắt giờ không thể phân biệt rõ ràng như vậy. Lấy tay nhẹ vuốt mái tóc dài của tiểu vũ. Đường Tam ôm sát nàng, " Chỉ cần ta còn sống, tuyệt đối không để chúng xâm phạm tới nàng".
Nói xong những lời này, Đường Tam cảm thấy địa hình chợt dốc xuống, thân thể đang lao tới trước, chợt dựng thẳng lên, bốn chân trong Bát Chu Mâu giơ lên cắm vào phía trên hai cây đại thụ. Cả người Đường Tam như một con nhện khổng lồ di chuyển trên cành cây, liên tiếp lướt qua mấy cây đại thụ. Động tác của Đường Tam đương nhiên có mục đích, hắn chạy theo một hướng vòng cung. Sau lưng, đám 5 người truy đuổi di chuyển theo hình quạt, nếu hắn chạy theo một đường cong thì khi gặp truy kích sẽ không phải cùng lúc đối mặt với cả năm tên hồn thánh.
Vầng sáng màu lam chợt phóng thích, trên mặt đất, Lam Ngân Thảo bắt đầu mọc lên. Trong Tinh Đấu đại sâm lâm, Lam Ngân Thảo mọc ở khắp nơi, do đó không thể nghi ngờ lúc này trình độ của Đường Tam có thể phát huy cao nhất. Hiện tại không phải là lúc nương tay với kẻ thù, hai mắt Đường Tam đã tràn ngập những tia tàn nhẫn lạnh như băng. Gần hắn nhất, một tên mẫn công hệ hồn sư đã trong tầm mắt. Tốc độ hắn cực kì nhanh, tựa như ảo ảnh vọt tới hướng Đường Tam.
Mắt thấy đối phương đến gần, Đường Tam lại không hề di động thân thể, Bát Chu Mâu sau lưng cắm trên một cành cao, đem chính mình và Tiểu Vũ lơ lửng giữa không trung. Gã mẫn công hệ hồn sư đang đuổi theo không có năng lực dò xét bằng tinh thần lực nhưng có thể cảm giác được khí tức Đường Tam. Cảm thấy Đường Tam đang ngày càng gần, gã nhất thời vui mừng khôn xiết. Mắt thấy bóng dáng Đường Tam cùng Tiểu Vũ xuất hiện, hai tay gã nhất thời hoá thành hai lưỡi dao sắc bén, như tia chớp vọt tới.
Gã này là mẫn công hệ hồn sư, vũ hồn là Truy Hồn Yến, am hiểu nhất chính là tốc độ và công kích vòng cung, lực công kích cực kì mạnh. Lúc này, vì đuổi theo Đường Tam, hắn đã thi triển vũ hồn chân thân của chính mình, cả người như một chim yến màu đen thật lớn, trên không trung thoáng hiên lên như một bóng đen lạnh như băng, nhằm thẳng Đường Tam và Tiểu Vũ chém tới.
"Dừng lại". Đường Tam quát khẽ.
Xung lực cường đại tác dụng lên Tiểu Vũ khiến nàng bị bắn thẳng về lồng ngực Đường Tam, nhưng trong ngắn ngủi vài giây thời gian thi triển Vô Địch Kim Thân, nàng không hề có thương tổn gì. Một tay ôm eo Đường Tam, hai chân Tiểu Vũ điểm lên mặt đất, nương nhờ xung lực đánh tới, hai người bay vọt lên, âm thanh leng keng còn lại là do tay kia của Tiểu Vũ bắn ra Chư Cát Thần Nỏ, vốn đã chuẩn bị từ trước lúc còn ở trong lòng Đường Tam.
Liên tiếp những tiếng nổ vang lên, Chư Cát Thần Nỏ đương nhiên không thể xâm phạm tới cường giả cấp hồn thánh, nhưng ngăn cản đối thủ một chút thì vẫn được. Đường Tam đã khôi phục vài thành công lực, Bát Chu Mâu cắm xuống đất rồi bật lên, mang theo Tiểu Vũ tiến nhanh về hướng rừng sâu.
Năm gã mẫn công hệ hồn sư thì đã giải quyết bốn, chỉ cần hai người luồn sâu vào rừng, Đường Tam nắm chắc bằng vào Lam Ngân Thảo khống chế không để gã mẫn công hệ hồn sư còn lại công kích lên người họ. Đợi hồn lực hắn khôi phục một chút, hai người sẽ lại liên thủ đem gã mẫn công hệ hồn thánh còn lại giải quyết nốt, lúc này thoát khỏi truy kích không phải việc khó. Lúc này những cao thủ vũ hồn điện khác truy đuổi còn ở ngoài năm trăm thước, khoảng cách này căn bản không thể uy hiếp hai người.
Nhưng, chính cái gọi là nhân lực vô tận, với tính toán của Đường Tam, thực lực của hắn cùng Tiểu Vũ trong lúc phối hợp ăn ý, không thể nghi ngờ gì tạo thành thiên y vô phùng ( áo trời không lọt). Với thực lực chưa đến sáu mươi cấp của hai người, lại trong khoảng thời gian ngắn giết chết bốn gã hồn thánh, điều này đúng là đáng để ngạo thị thiên hạ. Nếu thật sự tiến hành theo kế hoach của Đường Tam, hai người có cơ hội rất lớn để thoát ly khỏi sự truy đuổi của địch nhân, Thoát ra khỏi nơi này, chỉ cần đợi được Thái Thản Cự Viên cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng, có hai đấu la trong khu vực này bảo vệ, họ sẽ không có nguy hiểm gì.
Nhưng người tính không bằng trời tính, khi bọn họ tiến vào rừng cây, gã mẫn công hệ hồn thánh bởi vì bị Chư Cát Thần Nỏ cản lại sau lưng, đột nhiên một cái lưới rất lớn màu xanh thẫm từ phía trước phóng ra. Cái lưới nọ, khuếch trương rất nhanh, trên lưới có dịch độc,một thân ảnh khổng lồ kích thước hơn ba thước, toàn thân hai màu hắc bạch xuất hiện trong tầm mắt Đường Tam và tiểu vũ, cái lưới đúng là từ nó phun ra. Đó là một con hồn thú, hơn nữa là loại mà Đường Tam hiểu rõ vô cùng. Đúng vậy, được xưng là " tà ác sát lục giả ", chính là một con Nhân Diện Ma Chu. Con Nhân Diện Ma Chu xuất hiện trước mắt này hình thể so với những con Đường Tam từng chứng kiến đều to lớn hơn rất nhiều. Để xuất hiện ở chỗ này, không thể nghi ngờ gì con Nhân Diện Ma Chu đã có tu vị vượt quá ba vạn năm. Phải biết rằng, Nhân Diện Ma Chu là một hồn thú kinh khủng bởi đặc tính giết chóc quá mạnh mẽ, thường xuyên bị một số loại hồn thú cường đại tiêu diệt. Để tu luyện lên đến hơn ngàn năm đều không hề dễ dàng, càng không nói đến mấy vạn năm.
Khi Đường Tam chứng kiến thân ảnh khổng lồ nọ cùng dịch độc dính trên mạng nhện thì cả trái tim đều trầm xuống. Chẳng lẽ, đây chính là "báo thù cho đồng loại" sao?" Chính mình từng liệp sát hơn hai con nhân diện ma chu, hơn nữa được chúng nó mang đến cho hồn hoàn cùng ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu, vốn đem lại những lợi ích rất lớn. Nhưng trước mắt Nhân Diện Ma Chu này, tựa hồ nó lại thành kẻ kết thúc cho mình và tiểu vũ. Điều cuối cùng Đường Tam không rõ là tại sao tinh thần lực của mình vẫn dò xét tình huống địa hình xung quanh, nhưng lại không hề phát hiện bất cứ thứ gì dị thường. Cuối cùng thì Nhân Diện Ma Chu này lại xuất hiện như thế nào? Hắn nào biết, Nhân Diện Ma Chu tồn tại bằng cách thôn phệ tính mạng, là đối tượng tất cả hồn thú đều căm ghét, là một tà ác sát lục giả, với thực lực hơn vạn năm, sẽ có một kỹ năng giấu mình đặc thù. Kỹ năng này chẳng những có thể giấu đi thân hình chính mình, đồng thời có thể giấu đi hơi thở khí tức. Cho dù tinh thần lực dò xét tới cũng có thể che đậy. Điểm này ngay cả Đại Sư cũng không biết, dù sao Nhân Diện Ma Chu cấp bậc hơn vạn năm cũng quá ít thấy. Đây là nguyên nhân tại sao nó lại đột ngột xuất hiện trước mặt Đường Tam và tiểu vũ. Hiển nhiên, nó đã coi Đường Tam và Tiểu Vũ là con mồi.
Hai cây chu mâu phía trước bên trái toàn lực quét lên mặt đất, trong tiếng cọ xát chói tai, thân thể Đường Tam và Tiểu Vũ trong nháy mắt nghiêng đi, thay đổi phương hướng đi tới, vẽ ra một đường vòng cung thật lớn, nguy hiểm cận kề nhưng cuối cùng trong sát na không hề quệt vào lưới nhện đã giăng ra. Nhưng cái hai người đối mặt không chỉ có lưới nhện, mà còn có một con Nhân Diện Ma Chu thực lực trên ba vạn năm vô cùng kinh khủng. Nhân Diện Ma Chu khổng lồ lặng yên lướt sang ngang, đã chờ sẵn tại vị trí họ dời đến, bốn cái chân nhện cực kì tráng kiện vọt thẳng tới hai người. Hiệu quả thôn phệ hút máu từ Bát Chu Mâu của Đường Tam vốn chính từ Nhân Diện Ma Chu mà có, hắn đương nhiên biết bị chân nhện này đâm trúng sẽ có hiệu quả gì. Cho dù thân thể vô cùng cứng cỏi, hắn cũng tuyệt đối không dám tiếp xúc cùng chân nhện có khả năng hút máu kinh khủng đó. Lúc này, Đường Tam thể hiện kinh nghiệm chiến đấu quả thực phong phú, thân thể lay động, mượn thế bốn căn Bát Chu Mâu ở phía dưới cắm vào mặt đất khiến cơ thể nhất thời dừng lại một chút, bốn căn Bát Chu Mâu còn lại ở phía trên đồng thời vung lên, lấy chân nhện đối chọi chân nhện, đón nhận công kích của Nhân Diện Ma Chu. keng keng, những tiếng thanh thuý vang lên, thân thể Đường Tam cùng Tiểu Vũ bị lực xung kích rất mạnh phản chấn, bay ngược ra. Oa một tiếng, Đường Tam trong chấn động mãnh liệt liền phun ra một ngụm máu tươi. Coi như hắn có trạng thái cực thịnh, đối mặt với hồn thú cường đại như vậy vẫn phải toàn lực đối phó, huống chi lúc này chỉ còn bốn thành công lực mà thôi. Tuy vậy, Nhân Diện Ma Chu cũng không dễ chịu gì. Mặc dù chân nhện của nó so với Bát Chu Mâu của Đường Tam còn muốn to hơn, nhưng khi hai loại đụng nhau, lực lượng của nó tác dụng lên Đường Tam bị giảm bớt rất nhiều, Bát Chu Mâu lại cứng cỏi hơn, nên thành ra ngoại phụ hồn cốt lại chiếm ưu thế. Trên bốn chân con Nhân Diện Ma Chu hơn vạn năm này xuất hiện bốn cái lỗ nhỏ, đúng là bị Bát Chu Mâu của Đường Tam đâm thủng. Phải biết rằng, theo thực lực của Đường Tam mạnh lên, Bát Chu Mâu của hắn cũng không ngừng tiến hoá, bất luận lúc trước khi hai tiên thảo liệt hoả hạnh kiều sơ kết hợp cùng bát giác huyền băng thảo, hay lúc sau lam thân thảo của Đường Tam lần thứ hai thức tỉnh trở thành Lam Ngân Hoàng, đều khiến nó không ngừng tiến hoá.
Theo nội lực huyền thiên công không ngừng tăng trưởng của Đường Tam, cũng là hồn lực tiến bộ, Bát Chu Mâu thông qua nhiều loại tiến hoá mà tự thân nó đã đạt tới trình độ vô cùng cứng cỏi, sớm đã vượt qua cả chân của Nhân Diện Ma Chu. Nhất là nó còn chứa dựng thuộc tính của băng hoả lấy từ Băng hỏa lưỡng nghi nhãn. Đường Tam cùng Tiểu Vũ bị đánh bay, nhưng Nhân Diện Ma Chu lại không chớp thời cơ truy kích bởi vì trên mặt đất, Lam Ngân Thảo chen chúc ùa đến quấn quanh thân thể nó. Hơn nữa, bốn chân lúc trước cùng Đường Tam va chạm, giờ hồng, lam lưỡng sắc quang mang nổi lên từng đám, đang theo chân nó nhanh chóng hướng đến cơ thể lan tới. Vốn độc tố của Nhân Diện Ma Chu, song phương đều triệt tiêu lẫn nhau, nhưng băng độc cùng hoả độc hỗn hợp là thuộc tính đặc thù của Đường Tam nên Nhân Diện Ma Chu không dễ dàng bài trừ. Cũng may, khi va chạm, Đường Tam nhanh chóng thu Bát Chu Mâu nên tốc độ lan tràn mới không nhanh. Trong miệng Nhân Diện Ma Chu phát ra tiếng huýt gió cực kì bén nhọn, thân thể khổng lồ dùng sức giãy giụa, bằng lực lượng mạnh mẽ đem Lam Ngân Thảo xung quanh xé nát. Nhưng nó cũng không hướng tới Đường Tam và Tiểu Vũ truy kích, hiển nhiễn đã biết lợi hại, trong cơ thể một luồng hắc khí hùng hậu tràn tới kháng cự hồng lam lưỡng sắc quang mang, thân thể bắn lên vọt vào sâm lâm. Nhân Diện Ma Chu bị băng hoả song độc của Đường Tam hù doạ chạy trốn, nhưng nó cũng gây cho hai người tai hoạ thật lớn. Với cấp bậc hồn thánh mà nói, năm trăm thước không phải một khoảng cách quá lớn, dù không phải là mẫn công hệ hồn thánh, bọn họ cũng trong một thời gian ngắn đuổi tới. Lúc trước Đường Tam và Tiểu Vũ liên thủ giết chết bốn gã mẫn công hệ hồn thánh đã làm chậm trễ không ít thời gian, lúc này lại bị Nhân Diện Ma Chu ngăn cản, sau lưng địch nhân đã đuổi đến. Đường Tam lúc này không khỏi nhớ tới câu " người tính không bằng trời tính ". Lam Ngân Hoàng đổi thành Hạo Thiên Chuỳ, ầm ầm đánh tan công kích của gã mẫn công hệ hồn sư còn lại, Đường Tam miễn cưỡng ổn định thân hình vốn bị Nhân Diện Ma Chu đánh bay, mặt mũi vô cùng sầu thảm.
Toàn thân như bị lửa vây Hỏa Diễm đang dẫn đầu tám gã hồn thánh không phải mẫn công hệ, họ đang vây chặt quanh Đường Tam và Tiểu Vũ ở trung ương, toàn bộ sự căm ghét tập trung lên hai người. Miễn cưỡng dùng Hạo Thiên Chuỳ đánh lui tên mẫn công hệ hồn thánh còn lại, thương thế Đường Tam càng trầm trọng thêm, phun ra một ngụm máu. Nếu như không phải thân thể hắn cực kì cứng cỏi, thì khi hắn đang không ngừng đối mặt với lực trùng kích do sử dụng sức mạnh vượt quá khả năng bản thân, có lẽ hắn đã sớm không đứng lên nổi. Coi như việc hắn đả thông kỳ kinh bát mạch khiến tốc độ khôi phục nội lực phi thường nhanh, nhưng dù nhanh hơn nữa cũng cần có thời gian. Từ khi hắn bất ngờ tấn công đánh ngã Tà Nguyệt đến giờ, nào có thời gian để hồi khí cho bản thân?
" Chạy hả! Tại sao các ngươi không chạy nữa! " Hỏa Diễm hung hăng nhìn chằm chằm vào mặt Đường Tam. Từ Lam Ngân Hoàng và ám khí, hắn tự nhiên cũng nhận ra thân phận Đường Tam, nhưng cũng bởi thế, trong lòng hắn với tài năng của Đường Tam càng thêm căm ghét. Đã năm năm trôi qua, thiếu niên lúc đầu đã từng đem đến sỉ nhục cho mình, giờ đã thành niên, hơn nữa hồn lực vốn chênh lệch vậy mà cũng kéo lại rất gần. Mặc dù Hỏa Diễm so với những cao thủ vũ hồn điện xung quanh thì có sự chênh lệch về thực lực, nhưng bởi vì thân phận hắn cao quý, lúc này lại ngược lại trở thành chủ sự tại đây. Một đường rượt đuổi, cảnh tượng Hỏa Diễm chứng kiến khiến hắn phải giật mình, trước sau bốn gã mẫn công hệ hồn thánh chết trong tay Đường Tam và tiểu vũ. Phải biết rằng, đây là bốn gã hồn thánh đấy! hơn nữa vì đuổi theo hai người Đường Tam, bọn họ đều dùng đến tuyệt học vũ hồn chân thân, nhưng lại không thể thoát chết, lúc này có hai người đã hoá thành dung dịch, chết không toàn thây! Đối với Đường Tam, trong lòng Hỏa Diễm luôn có một ranh giới sợ hãi thật sâu, thậm chí là ghen ghét, từ nhỏ đến lớn, hắn tu luyện trong Vũ hồn điện nơi tối cao của hồn sư giới, hắn luôn là kẻ nổi bật nhất trong những kẻ nổi bật, chỉ có Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na mới có thể so sánh cùng hắn. Nhưng chỉ mấy năm ngắn ngủi thôi, trước mắt hắn, người trẻ tuổi này lại khiến hắn có cảm giá luôn chỉ thấy được sau lưng. Hơn nữa, Hồ Liệt Na dường như đối xử rất tốt với Đường Tam, lúc này Hỏa Diễm đối với Đường Tam chỉ có thể dùng từ hận thấu xương để hình dung. Thật vất vả mới bao vây được hai người, Diểm âm thầm thề, bất luận thế nào, hôm nay cũng phải giải quyết Đường Tam tại đây.
" Nếu các người nguyện ý dâng lên vài cái lưng làm ghế dựa, ta sao còn muốn chạy cơ chứ? " Đường Tam thản nhiên nói. Lúc này, hắn có cảm giác giãy dụa trong tuyệt vọng, sau khi bị Nhân Diện Ma Chu ngăn cản. Cho dù chỉ là một tia cơ hội, hắn cũng tuyệt không buông tha. Một bên cùng Hỏa Diễm nói chuyện, một bên hắn liều mạng thúc giục huyền thiên công khôi phục hồn lực trong cơ thể. Chín tên hồn thánh còn lại khi nghe thấy Đường Tam nói vậy thì đồng thời trong lòng rùng mình. Theo như bọn họ thấy, đối thủ chỉ là một gã với hồn lực còn chưa đến sáu mươi cấp, nhưng không hề có một điểm nào là không ung dung thoải mái. Hai mươi gã hồn thánh, có thể đứng vững tại chỗ này thì chỉ còn có chín người. Nếu như trước kia có người nói cho bọn họ đây là do một gã hồn vương làm ra, bọn họ tuyệt đối cho là trò cười. Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, Đường Tam kia vậy mà vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, nhìn bóng dáng đó, khiến trong lòng bọn họ sinh ra cảm giác áp lực. Bọn họ đều rõ ràng, Đường Tam trước mắt không thể có may mắn thoát khỏi đây, nhưng ai nguyện ý đưa lưng làm đệm cho kẻ khác lên? Hắn đã giết người nhiều như vậy, khi giãy chết cắn loạn, thịt thêm một hai gã nữa cũng không phải cái gì đáng kinh ngạc. Bởi vậy, điều những gã hồn thánh này nghĩ đến đầu tiên là bảo vệ bản thân mình, một loạt kỹ năng phòng ngự bắt đầu xuất hiện trên người chúng.
Tiểu Vũ cao chỉ kém hơn Đường Tam nửa cái đầu mà thôi, lúc này hai chân chậm đất, nhưng nàng như trước tựa vào lòng Đường Tam. Nàng căn bản không hề quan tâm đến địch nhân vây quanh, hoàn toàn ôm chặt, cuộn mình trong lòng Đường Tam như là muốn dung nhập vào cơ thể hắn. Không khí ngưng trọng, phảng phất như muốn ép chặt thành nước. Mặc dù mặt ngoài Đường Tam rất bình tĩnh nhưng trong cơ thể, hắn lại thúc giục huyền thiên công điên cuồng vận chuyển. Có thể sống, ai lại muốn chết? nhất là trong lòng còn có Tiểu Vũ đáng yêu. Dù chung quanh địch nhân quá mức cường đại, nhưng hắn bất kể thế nào cũng muốn chiến đấu đến cùng, chỉ cần là một tia sinh cơ, hắn cũng tuyệt không buông bỏ. Lúc này Đường Tam thể hiện ra trình độ thân thể vô cùng cường hãn. Lúc trước, thân thể nhiều lần bị thương, nhất là khi bị chấn động mãnh liệt, nhưng đều không tạo thành thương tổn thật sự đối với hắn. Trải qua luyện tập dưới thác nước, dùng hai đại tiên phẩm dược thảo tẩy lễ, còn có rèn luyện tại băng hoả lưỡng nghi nhãn cùng Lam Ngân Hoàng thức tỉnh, hơn nữa còn có ba khối hồn cốt tăng phúc, lúc này Đường Tam không cần hồn lực hộ thể, tự bản thân cũng là một thành luỹ sắt thép vững vàng. Tay trái đưa ra, Hạo Thiên Chuỳ đột ngột xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, dựa vào bốn căn Bát Chu Mâu chống lên mặt đất, xung quanh thân thể Đường Tam, Lam Ngân Thảo trong Lam Ngân lĩnh vực với tốc độ kinh người điên cuống sinh trưởng. Ngay khi Hỏa Diễm vừa mới mở miệng, thì người đầu tiên hành động lại chính là Đường Tam. Lam Ngân Thảo dưới chân hắn đang điên cuồng sinh trưởng đột nhiên giống như lò xo bắn lên kết hợp với Bát Chu Mâu tạo thành hai cỗ lực đàn hồi mạnh mẽ. Đường Tam ôm chặt tiểu vũ, thân thể như đạn pháo bắn đi trong không trung. Hai người vốn bị khí tức của chín người bao phủ, nhưng lại bắn lên chỉ trong nháy mắt, Hạo Thiên Chuỳ trong tay Đường Tam chợt bay đi trong không trung như một đạo hắc quang, giống mũi tên phóng lên cao, băng lãnh, tàn khốc, thảm liệt, sát khí khủng khiếp tựa như thật thể ngang nhiên phá vỡ thế liên hợp của chín gã cao thủ của vũ hồn điện, đẩy thân thể hai người cứ thế bay đi.
Xuống đất không thể, bốn phương tám hướng đều bị phong toả, chỉ có không trung là đường ra duy nhất. Đường Tam rất thông minh, mặc dù thời gian ngắn ngủi, Nhân Diện Ma Chu ngoài ý muốn ngăn cản làm hai người lâm tuyệt cảnh, nhưng chỉ trong nháy mắt công phu, hắn cũng tìm ra cách đột phá hữu hiệu nhất.