Đấu La Đại Lục
Chương 358 : Tiểu Vũ sống lại, hai phần có một
Ngày đăng: 00:27 20/04/20
Dịch: dphilong83
Biên: A Lá
"Ân" Tiểu Vũ trong ngực mang theo một chút thống khổ, hừ nhẹ một tiếng, làm cho Đường Tam đang đắm chìm trong sung sướng và hưng phấn tỉnh lại. Hắn bây giờ mới phát hiện, mình ôm quá chặt rồi, vội vàng buông lỏng cánh tay, cúi đầu nhìn lại Tiểu Vũ trong lòng. Dung nhan xinh đẹp kia, có nhìn cả đời, hắn cũng nhìn không đủ.
Không có một tiếng gọi "Ca" như mong đợi, cái Đường Tam thấy chỉ là Tiểu Vũ hai mắt trống rỗng và trên mặt ý ỷ lại thản nhiên. Mặc dù, thân thể nàng không nhỏ bé gì, nhưng lúc này nàng nhìn qua lại tựa như một đám mây nhẹ nhàng trước gió.
"Tiểu Vũ, xin lỗi, ta quá xúc động rồi, muội không sao chứ". Đường Tam nhẹ giọng nói xin lỗi.
Tiểu Vũ vẫn như trước ngơ ngác nhìn hắn, lại không nói được một lời. Chậm rãi tựa đầu vào ngực hắn, cũng không nói cái gì.
"Tiểu Vũ, muội, muội làm sao vậy?" Đường Tam kích động nhìn đến nhãn thần trống rỗng của Tiểu Vũ thì đã bắt đầu rất nhanh chùn bước. Hàn ý băng lãnh dần dần từ đáy lòng nổi lên.
Tiểu Vũ vẫn duy trì hành động vốn có, lại không có trả lời hắn cái gì, chỉ là lẳng lặng dựa sát vào hắn, không rên một tiếng.
Lúc này đã từ trong hưng phấn tỉnh táo lại Đường Tam nhìn lại trên giường, con thỏ đã không thấy đâu rồi, trên giường ngoại trừ hắn ra cũng chỉ có Tiểu Vũ. Đúng là Tiểu Vũ không sai. Đường Tam cảm thụ được Tiểu Vũ trong ngực mình trên người tỏa ra hương khí thanh nhã, cùng hương khí con thỏ lúc trước tỏa ra hoàn toàn như nhau. Đại não của hắn xoay chuyển rất nhanh, dần dần đã nghĩ thông suốt được tình huống trước mắt.
Lúc này Tiểu Vũ ỷ ôi trong lòng hắn thực sự là sống lại rồi, hơn nữa, Đường Tam minh bạch, rất có thể Tiểu Vũ hiện tại đã trở thành nhân loại chân chính.
Tương Tư Đoạn Trường Hồng và Thủy Tinh Huyết Long Tham, đều là tiên phẩm thánh vật đoạt thiên địa tạo hóa, dưới tác dụng của hai đại tiên thảo, Tiểu Vũ một lần nữa khôi phục lại hình người, thân thể của nàng thậm chí càng được đề cao trực tiếp tiến nhập kỳ trưởng thành. Nói cách khác, Tiểu Vũ hiện tại thực sự là một nữ tử nhân loại.
Nhưng đồng thời, Tiểu Vũ cũng không có sống lại thực sự, lúc này sống lại chỉ là một bộ phận của nàng. Nàng của hiện tại, không có linh hồn của chính mình, tồn tại sinh mệnh hoàn toàn là hai đại tiên phẩm dược thảo trao cho, chỉ có bản năng giống như con thỏ nhỏ mới sinh. Thân hình thay đổi, nhưng thần trí (tinh thần và trí tuệ) của nàng cùng hình dáng con thỏ lúc trước không có gì khác biệt. Nếu như mình không thể hoàn thành mấy điều kiện như Thiên Thanh Ngưu Mãng Đại Minh nói. Nàng sợ rằng như trước vô pháp chân chính sống lại. Nàng lúc này, mặc dù rõ ràng xuất hiện trước mắt mình, nhưng có thể nói, Tiểu Vũ hiện tại chỉ là sống lại một phần hai.
Điều Tiểu Vũ cần chính là được trả lại hồn hoàn, hồn cốt, chín hồn hoàn phụ trợ giúp linh hồn có thể trở về cơ thể, vạn năm Cửu Phẩm Tham vương không biết có cần hay không nữa. Thủy Tinh Huyết Long Tham rất có thể đã mang lại hiệu quả, mới có thể khiến Tiểu Vũ biến ảo thành nhân hình (hình dáng con người). Từ dược hiệu mà nói, trừ phi là vạn năm Cửu Phẩm Tham vương hoàn chỉnh, nếu không thì một bộ phận của nó tuyệt đối không thể nào có tác dụng tốt hơn so với Thủy Tinh Huyết Long Tham.
Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen mượt mà của Tiểu Vũ, Đường Tam trong ánh mắt hơn vài phần thương cảm. "Nguyên lai, muội cũng không có chân chính sống lại. Chẳng qua là khôi phục lại cơ thể. Nhưng mà, Tiểu Vũ, không sao cả. Đây đúng là một khởi đầu mới. Chí ít từ nay về sau ta có thể luôn luôn nhì thấy hình người của muội. Ta sẽ nỗ lực tu luyện mà, nhất định tranh thủ sớm ngày giúp linh hồn muội trở về cơ thể. Được chứ?"
Tiểu Vũ đương nhiên không thể trả lời hắn. Đường Tam không dám nhìn tới thân thể của nàng, bởi vì hắn sợ khinh nhờn người yêu hoàn mỹ trong lòng mình. Hắn trong lòng ngầm phát thệ. Trước khi linh hồn Tiểu Vũ trở lại, cơ thể chân chính sống lại, mình tuyệt đối không có thể cùng nàng phát sinh quan hệ mật thiết vượt quá giới hạn. Hắn yêu nàng, yêu mọi thứ của nàng, mà không chỉ là thân thể của nàng. (quá manly)
Nhanh chóng từ Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra một kiện trường sam của mình, đỡ thân thể của Tiểu Vũ, giúp nàng mặc. Đem đai lưng thắt chặt, để ngừa xuân quang tiết ra ngoài. Nội y của nữ hài tử Đường Tam tự nhiên không có, hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy trước.
Y phục của Đường Tam mặc trên người Tiểu Vũ có vẻ hơi rộng, nhưng lại tôn lên vẻ đẹp tinh tế của nàng, dung nhan khiến cho người khác không khỏi yêu thương
"Tới, theo ta đi, được chứ?" Đường Tam kéo tay của Tiểu Vũ đứng lên.
Có thể chính là bởi vì hắn nắm tay nàng, nàng chỉ có bản năng cũng không có bất luận cái gì phản kháng, như vậy theo hắn cùng nhau hướng ra phía ngoài đi đến. Tiểu Vũ đi cũng không nhanh, nhưng rất tự nhiên. Nàng dù sao cũng từng là nhân loại, bản năng thuộc về thân thể của nhân loại vẫn còn tồn tại. Chỉ là mất đi hồn lực, hồn hoàn cùng toàn bộ năng lực.
Khi Ngự Chi Nhất Tộc tộc nhân thủ hộ ở ngoài cửa thấy Đường Tam nắm tay Tiểu Vũ cả đám đều lâm vào trạng thái đờ đẫn. Tiểu Vũ không phải chỉ là đẹp, hơn nữa khiến người ta có cảm giác tinh khiết mà bọn hắn chưa bao giờ gặp qua. Thanh thuần mà không mang theo một tia hỏa khí.
Đường Tam căn bản không thèm để ý người khác cư xử với mình ra sao, chỉ cần có thể vĩnh viễn nắm tay Tiểu Vũ, với hắn mà nói, chính là hạnh phúc lớn nhất rồi.
Phòng ăn
Bạch Hạc ngồi bên Dương Vô Địch, hai người đang tán gẫu với nhau.
Mã Hồng Tuấn nói: "Tam ca, nói như vậy, nếu như ta nỗ lực tu luyện ngươi nguyện ý giúp ta rồi?"
Đường Tam gật đầu nói: "Trên khả năng ta tự nhiên sẽ giúp ngươi"
Mã Hồng Tuấn cười hắc hắc nói: "Vậy lời nói đã định, ta ngày hôm nay bắt đầu nỗ lực tu luyện. Cải tà quy chánh chờ Mẫn Chi Nhất Tộc chuyển đến. Phiền ngươi nói với vị cữu gia gia kia một chút, đem Bạch Trầm Hương gả cho ta thế nào?"
Đường Tam bật cười nói: "Tốt a. Nguyên lai ngươi ở chỗ này chờ ta đây là coi trọng gia đình Bạch Trầm Hương rồi. Giúp ngươi cùng cữu gia gia nói một tiếng, đây không thành vấn đề. Bất quá ngươi hẳn là nhìn ra được, địa vị của Bạch cô nương trong suy nghĩ của cữu gia gia, đại sự hôn nhân của cô ta cần phải chính mình quyết định mà có thể hay không ôm được mỹ nhân về, sẽ phải nhìn xem bản lĩnh xủa chính ngươi rồi. Bất quá, phương diện này ta cũng không có kinh nghiệm gì, không có biện pháp dạy ngươi. Quay về ngươi có thể hỏi Tiểu Áo. Hắn không phải lúc trước được xưng rất phong tao sao?"
Mã Hồng Tuấn bĩu môi nói: "Hắn? Hắn kia chẳng qua chỉ là ngoài miệng thổi thế thôi, ngươi không thấy hắn vì Trữ Vinh Vinh cũng biến thành bộ dáng gì nữa rồi. Nếu như còn bộ dáng phong tao ngày xưa, hắn đã không như vậy rồi. Hắn là không thể trông cậy vào rồi. Cho dù Đái lão đại cũng thật là. Hắn thật vất vả mới có thể có được Trúc Thanh, chỉ sợ là không dám phạm húy rồi"
Đường Tam than nhẹ một tiếng nói: "Vậy ngươi sai rồi, ngươi ngẫm lại, nếu như Tiểu Áo không phải với Vinh Vinh thật tình như vậy, hắn có thể cảm động Vinh Vinh, cảm động Trữ thúc thúc sao? Năm năm qua hắn bị nhiều ít bao nhiêu khổ, hiện tại hắn có thể cùng Vinh Vinh ở một chỗ, đều là kết quả nỗ lực của chính mình. Muốn đạt được trước hết phải nỗ lực. Ta chỉ có thể dạy ngươi một cái biện pháp đơn giản nhất, thành tâm mà đi nỗ lực, toàn tâm toàn ý đi đối đãi nhân gia, có thể thành công không thì xem thành tâm của chính ngươi rồi. Ta tin tưởng, nam nữ trong lúc đó tuyệt đối không chỉ là xem bề ngoài. A, được rồi, còn có một chút, ngươi nên giảm cân rồi. Nói không chừng, ngươi sau khi gầy đi cũng là rất anh tuấn"
"Ách..., giảm cân hả, đây sợ rằng khó khăn" Nhìn vào chỗ thắt lưng so với nửa thân trên còn muốn to một chút, sắc mặt mập mạp nhất thời suy sụp xuống. "Di, bây giờ là buổi trưa rồi, lẽ ra các học viên cũng đều nên tan học rồi mới đúng, thế nào trong học viện người ít như vậy. Đều làm sao rồi?"
Đường Tam cũng phát hiện rồi, ngày hôm nay trong học viện đặc biệt ít người, hai người đều nhanh đi tới thao trường, còn không có thấy một gã học viên.
Một chốc công phu, băng qua lâm ấm, bọn họ lập tức minh bạch vì sao dọc theo đường đi không thấy được bóng người rồi. Toàn bộ thao trường tụ tập hầu như hết thảy học viên của Sử Lai Khắc học viện, bọn họ làm thành một cái vòng lớn, trong vòng thỉnh thoảng truyền đến thanh âm thét to, cảm thụ hồn lực ba động, Đường Tam phát hiện, bên trong tựa hồ có hồn sư chiến đấu.
Ba người đi tới ngoài vòng, người đông nghìn nghịt mà bọn họ căn bản không nhìn thấy tình huống bên trong, Mã Hồng Tuấn kéo qua một gã học viên hỏi: "Đây là xảy ra chuyện gì, thế nào tất cả mọi người không đi ăn, ở chỗ này làm gì chứ?"
Tên học viên kia nhón chân muốn hướng phía trong nhìn xem, bị Mã Hồng Tuấn kéo vốn ban đầu thái độ có chút không nhịn được, quay đầu chứng kiến khuôn mặt tròn vành vạnh, không nhịn được nhất thời biến mất, cung kính nói: "Học trưởng, là người a! Có người đến đập bể tràng tử, người trở về thì tốt rồi"
"Đập bể tràng tử? Còn có người dám đến Sử Lai Khắc học viện chúng ta đập bể tràng tử? Không muốn sống? Là ai?" Mập mạp vừa nghe đã nổi giận.
Học viên kia nói: "Hình như là cái gì Thần Phong học viện và Sí Hỏa học viện, còn có Lôi Đình học viện và Thiên thủy học viện, được xưng là tứ nguyên tố học viện. Nói là muốn tới cùng học viện chúng ta tỷ thí luận bàn. Đây không phải là tới đập bể tràng tử sao? Bọn họ tới không ít người đâu, tổng cộng hơn ba mươi người. Đang cùng học viên của học viện chúng ta tỷ thí đây"
Đường Tam nhíu mày nói: "Phất Lan Đức viện trưởng, Đại Sư bọn họ đâu chứ? Thế nào ở đây ầm ĩ, không có ai chủ trì cục diện sao?
Học viên tức giận nói: "Khi bọn họ tới. Đại Sư vắng mặt, Phất Lan Đức viện trưởng, Liễu Nhị Long phó viện trưởng và Triệu Vô Cực phó viện trưởng mang theo một nhóm học viên của học viện chúng ta đạt đến ba mươi cấp đi liệp sát hồn thú tăng hoàn rồi. Chúng ta học viện tinh duệ cũng không vắng mặt hết, nếu không…. Mọi người vừa quyết định trước tiên cùng bọn họ tỷ thí so tài, thật là không quen nhìn hình dạng kiêu ngạo kia của bọn chúng"
Mã Hồng Tuấn cười hắc hắc nói: "Tam ca, chúng ta vào xem. Này bốn học viện cũng đều là lão bằng hữu rồi. Lần này cùng nhau đến, không biết có mục đích gì. Chẳng nhẽ là Võ Hồn Điện được lợi ư?"
Đường Tam lắc đầu nói: "Hẳn là đều không phải, ngũ nguyên tố học viện thế lực sau lưng chỉ có Tượng Giáp môn là tay sai của Võ Hồn Điện. Còn lại tứ tông đại bộ phận bảo trì trung lập. Mà Lôi Đình học viện vẫn luôn do Lam Điện Phách Vương Long gia tộc chủ trì. Hiện tại Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị diệt, bọn họ không cớ lại trở thành tay sai của Võ Hồn Điện. Đi thôi, trước vào xem rồi hẵng nói"
Mập mạp gật đầu, lớn tiếng nói: "Đi nào, nhường đường, nhường đường, cao thủ tới. Xem ta thu thập bọn chúng"
Hắn vừa đi vừa hô to, nhất thời khiến mọi người chú ý lại. Mọi người trong học viện nhận biết hắn và Đường Tam, nhất thời làm cho bọn hắn một cái thông lộ, Đường Tam, Mã Hồng Tuấn, Tiểu Vũ ba người thuận lợi đi tới bên trong vòng.
Một hồi tỷ thí bên trong vừa mới kết thúc, một gã học viên của Sử Lai Khắc học viện sắc mặt tái nhợt tay che ngực lui ở một bên, hiển nhiên là gặp bất lợi rồi. Mà chiến thắng hắn, lại là một gã thanh niên hồn sư mặc hồng sắc giáo phục. Từ quần áo trên đây chính là người của Sí Hỏa học viện.
Bên trong vòng là một dải đất trống, vừa đi đến nơi đây, ánh mắt của Đường Tam và Mã Hồng Tuấn cũng không khỏi toát ra vài phần quái dị. Tới quả thực là người quen a, nhưng lại thật là không ít.
Giáo phục của Tứ nguyên tố học viện làm bọn hắn ở chỗ này cùng Sử Lai Khắc học viện nhìn qua phân biệt rõ ràng, hơn mười người đứng ở một bên. Mà trong hơn mười người ở đây, liếc mắt nhìn lại, đã có không ít đều là Đường Tam nhận biết bọn họ.