Đấu La Đại Lục
Chương 359 : Chênh lệch năm năm, một đấu ba
Ngày đăng: 00:27 20/04/20
Dịch: A Fê
Biên dịch: A Lá
Đường Tam, Tiểu Vũ cùng Mã Hồng Tuấn ba người mới vừa trở lại Sử Lai Khắc học viện gặp ngay bốn nguyên tố học viện đến đây khiêu khích, liếc mắt qua một cái, dĩ nhiên trong đó có không ít người bọn họ nhận ra.
Trong đó bao gồm đội trưởng chiến đội Thần Phong học viện Phong Tiếu Thiên; đội trưởng chiến đội Sí Hỏa học viện Hỏa Vô Song, phó đội trưởng Hoả Vũ; đội trưởng chiến đội Thiên Thủy học viện Thủy Băng Nhi cùng hồn sư Thủy Nguyệt Nhi, người có thể cùng nàng phối hợp thi triển ra vũ hồn dung hợp kĩ Hải Đồn. Còn có đội trưởng chiến đội Lôi Đình học viện thuộc Lam điện Phách Vương Long gia tộc Ngọc Thiên Tâm.
Mà Sử Lai Khắc học viện bên này, thì là Thiệu Hâm, Lô Kỳ Bân, Lý Úc Tùng ba vị sư phụ thực lực cao hơn chủ trì. Sắc mặt ba người nhìn qua đều không tốt lắm, hiển nhiên là trong trao đổi cùng bốn nguyên tố học viện đã phải chịu thua thiệt.
Mã Hồng Tuấn, Đường Tam cùng Tiểu Vũ vừa xuất hiện, nhất thời hấp dẫn đối sự chú ý của mọi người thuộc bốn nguyên tố học viện ở đối diện, Mã Hồng Tuấn ha ha cười nói:"Ta tưởng là ai chứ, nguyên lai đều là người quen cũ. Như thế nào? Lúc đầu bại bởi chúng ta ấm ức không phục hả, hôm nay cố ý đến phá rối?"
Phong Tiếu Thiên hiển nhiên là thủ lĩnh của bọn người thuộc bốn nguyên tố học viện, nhìn thấy Mã Hồng Tuấn, trên mặt nhất thời toát ra vẻ tươi cười,"Đã lâu không gặp Mã Hồng Tuấn. Nga, Tiểu Vũ cũng ở đây. Những người khác của Sử Lai Khắc học viện các ngươi đâu?"
Thấy Mã Hồng Tuấn cùng Đường Tam trở về, Thiệu Hâm cùng mấy vị sư phụ nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ cũng không biết chuyện của Tiểu Vũ, cho nên Tiểu Vũ xuất hiện cũng không có tạo ra cho bọn họ quá nhiều kinh ngạc.
Ánh mắt Hoả Vũ lại là rơi vào trên người Tiểu Vũ, thấy Tiểu Vũ trong tay Đường Tam, không khỏi hơi cau mày lại, nàng cũng không nhận ra Đường Tam sau khi hình dáng tướng mạo thay đổi, phản ứng đầu tiên trong lòng chính là Tiểu Vũ thay lòng đổi dạ.
Mã Hồng Tuấn tức giận hừ một tiếng,"Phong Tiếu Thiên, ngươi ít nói nhảm. Hôm nay các ngươi nhiều người như vậy đến Sử Lai Khắc học viện chúng ta làm gì? Nếu nói phá rối, huynh đệ chúng ta tiếp hết, tất cả các ngươi tới đây đi."
Phong Tiếu Thiên cũng không có bởi vì Mã Hồng Tuấn khiêu khích mà tức giận, vẻ mặt mỉm cười như trước, nói:"Chúng ta bốn nguyên tố học viện theo lời mời của hoàng thất Thiên Đấu đế quốc, sẽ chuyển đến Thiên Đấu thành ở. Tất cả mọi người đều là người quen cả, hôm nay đến đây không phải đến nói chuyện sao. Lúc đầu chúng ta tại toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái mặc dù thua có chút không phục. Bất quá chúng ta còn không đến mức không tự kiểm điểm bản thân. Chỉ là đệ tử Sử Lai Khắc học viện các ngươi cho rằng chúng ta là tới phá rối, ta cũng không có biện pháp."
"Các ngươi không phải đến phá rối. Tại sao xông vào học viện của chúng ta. Còn đả thương đệ tử chúng ta ngoài cửa thay phiên trực ban?." Trong đông đảo đệ tử Sử Lai Khắc học viện không biết là ai lớn tiếng hô.
Phong Tiếu Thiên nhíu mày, nói:"Đó chỉ là một chuyện hiểu lầm, là tiểu đệ tử của chúng ta nhất thời xúc động mà thôi."
"Hiểu lầm? Chúng ta đây nếu đánh người của học viện các ngươi học viện. Có phải hay không cũng xem như làm hiểu lầm?" Đám người tách ra nhường chỗ cho hai người tay nắm tay đi đến. Chính là Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh. Bọn họ cũng là mới vừa mới biết tin tức, lập tức chạy tới đây.
Mập mạp vừa nhìn thấy hai người bọn họ cũng tới. Nhất thời vui vẻ. Người vừa nói chính là Áo Tư Tạp.
Hoả Vũ hừ lạnh một tiếng."Không phục các ngươi hãy kêu hết Sử Lai Khắc Thất Quái. Chúng ta đánh một hồi là được. Ai thua. Tựa như đối phương chịu nhận lỗi."
Phong Tiếu Thiên nhìn thấy Áo Tư Tạp. Nhất thời trong lòng rùng mình. Tướng mạo Áo Tư Tạp không thay đổi. Nhưng vết sẹo dữ dằn trên mặt cùng với khí chất cả người so với ngày trước lại xảy ra biến hóa long trời lở đất. Hắn từng là một người ít bị chú ý nhất trong Sử Lai Khắc Thất Quái. Nhưng lúc này Phong Tiếu Thiên lại từ trên người hắn cảm giác được mãnh liệt uy hiếp. Cái loại hơi thở này trên người Áo Tư Tạp tuyệt không phải là bằng vào tu luyện là có thể sinh ra được.
Áo Tư Tạp đang chuẩn bị đáp ứng. Lại đột nhiên cảm giác được tay Trữ Vinh Vinh đột nhiên nắm chặt lấy tay mình. Quay đầu hướng Trữ Vinh Vinh nhìn lên. Trữ Vinh Vinh đã buông cầm tay của hắn, đột ngột đi tới.
"Tiểu Vũ ----" Trong tiếng hưng phấn kêu to. Trữ Vinh Vinh tựa như chim non tìm được đồng loại lao tới. Đột ngột ôm lấy thân thể Tiểu Vũ, nước mắt lã chã rơi xuống.
Tiểu Vũ với ánh mắt trống rỗng bị một cái ôm này của nàng đầu tiên là lại càng hoảng sợ, trong mắt toát ra vẻ kinh hoàng, nhưng tâm tình của nàng rất nhanh đã ổn định xuống tới. Giơ tay lên theo tiềm thức, ôm ngược lại Trữ Vinh Vinh, mắt to chớp chớp, trên thần sắc toát ra vài phần thân cận.
Áo Tư Tạp lúc này cũng nhìn thấy Tiểu Vũ, vội vã đi nhanh tới, kinh ngạc nhìn Đường Tam, thấp giọng nói: "Tiểu Tam, đây là xảy ra chuyện gì? Tiểu Vũ nàng…?"
Đường Tam dùng âm thanh mà chỉ có mấy người bọn họ mới có thể nghe được nói: "Cơ duyên xảo hợp, chiếm được một kiện thiên tài địa bảo. Sau khi Tiểu Vũ ăn xong, thân thể của nàng khôi phục thành hình người. Hẳn là xem như hoàn toàn thoát ly thú thể. Chỉ là, khôi phục cũng chỉ có thân thể của nàng. Nàng bây giờ không có linh hồn. Chỉ có một ít phản ứng bản năng."
Trữ Vinh Vinh vừa nghe lời này, nước mắt nhất thời từ trong mắt chảy ra, nhìn về phía Đường Tam: "Tam ca, ngươi đừng khổ sở. Điều này đã là một khởi đầu tốt rồi. Thân thể có thể khôi phục, sau này linh hồn cũng nhất định có thể."
Đường Tam kiên định gật đầu,"Ta cũng kiên trì tin tưởng điểm này. Tốt lắm. Chúng ta trước xử lý chuyện trước mắt. Đừng làm cho ngoại nhân chê cười."
Hỏa Vô Song tự nhiên sẽ không lui bước, trong lúc hét vang, hai nắm đấm bao hàm hỏa nguyên tố kinh khủng thẳng đến Đường Tam đánh tới. Nắm tay hai người chợt va chạm, nhất thời nổ vang.
Hỏa Vô Song thầm nghĩ, mặc dù thực lực ngươi so với ta mạnh hơn. Cũng không thể lấy sở đoản của mình cùng ta am hiểu nhất là cường công chống lại trước mặt.
Nhưng là, khi hai người bốn quyền va chạm cùng một chỗ, sắc mặt Hỏa Vô Song nhất thời thay đổi. Hắn rõ ràng cảm nhận được, nắm tay Đường Tam kia cứng rắn như thép, kiên cố làm hiệu quả bộc phát hỏa diễm trên nắm tay mình toàn bộ biến mất. Kinh khủng áp lực mặt trước đánh tới, hai đấm đồng thời tê rần, ngay sau đó, thân thể của hắn đã không thể khống chế bay nhanh lui về phía sau.
Cùng lúc đó, đệ tứ hồn hoàn trên người Đường Tam chợt lóe sáng. Lam Ngân Tù Lung xuất hiện. Chỉ là một cái Lam Ngân Tù Lung, mà mục tiêu vây khốn lại là Phong Tiếu Thiên người đang gạt Lam Ngân Hoàng ra hướng chính mình bay nhanh đến.
Chợt bị nhốt trụ, Phong Tiếu Thiên hai tay móng vuốt sói toàn lực chụp vào Lam Ngân Hoàng, nhưng hắn nhưng lại kinh hãi phát hiện, đồng dạng là Lam Ngân lồng giam, nhưng Lam Ngân Hoàng trước mắt so với Lam Ngân Thảo trước kia cứng cỏi không biết bao nhiêu. Một trảo toàn lực này của hắn, lại chỉ có thể để lại ở trên mặt một đạo dấu vết nhợt nhạt mà thôi.
Đường Tam càng lại căn bản không có nhìn về phương hướng phía Phong Tiếu Thiên, cước bộ nhất sai, đã hướng Hỏa Vô Song đang ngã xuống đuổi theo. Vai phải hạ xuống. Trực tiếp đụng lồng ngực Hỏa Vô Song. Đồng thời. Hai cây Lam Ngân Thảo đồng thời quấn quanh tại bên hông Hỏa Vô Song, mạnh mẽ đem hắn kéo đến ngã xuống phía mình.
Hỏa Vô Song dù sao cũng là tiền nhậm đội trưởng chiến đội Sí Hỏa học viện. Tự nhiên cũng không phải dễ đối phó như vậy. Song chưởng ê ẩm tê dại, nhưng lại không thể ngăn cản hắn phát huy thực lực. Chỉ nghe hắn hét lớn một tiếng, đệ tam, đệ tứ hai cái hồn trên người hoàn trước sau sáng lên, mênh mông hỏa thuộc tính bộc phát lực lấy bản thân làm trung tâm trong nháy mắt nổ tung, đồng thời hai tay trong lúc đó lợi trảo hiện lên, thân thể lần nữa phình to, trên lân phiến bộc phát quang mang màu vàng đỏ. Cả người uy thế đại thịnh.
Cái hồn kỹ này của hắn cùng loại với đệ tam hồn kĩ Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Mộc Bạch, đem năng lực thân thể trong nháy mắt đã tăng lên tới đỉnh điểm.
Phốc đích một tiếng, một vòng đậm hỏa quang xuất hiện tại trước mặt Đường Tam, đưa thân thể hắn bắn lui, chính là kháng cự hỏa hoàn của Hoả Vũ. Mà lúc này đệ tứ hồn kĩ trên người Phong Tiếu Thiên cũng chợt bộc phát ra, xương ngón tay hắn trong lúc đó, đều tự bắn ra ba lưỡi dao sắc bén dài ước chừng nửa thước, hư ảo quang ảnh hình sói ở sau lưng hiện lên, hai tay chừng một phần, dài đến gần trượng thanh quang từ trong sáu đạo lưỡi dao sắc bén bộc phát ra, rốt cuộc xé nát Lam Ngân Tù Lung trước mặt.
Phải biết rằng, đây chính là đệ tứ hồn kĩ Toàn diện bộc phát của hắn, mà Lam Ngân Tù Lung của Đường Tam bản lãnh là một cái quần thể hồn kĩ, chích đối hắn phóng ra một cái tựu buộc hắn phải dụng công kích đệ tứ hồn kĩ, có thể thấy được Lam Ngân Hoàng trình độ cứng cỏi kinh khủng đến cỡ nào.
Bất quá, Đường Tam lúc này dù sao cũng bị Kháng cự hỏa hoàn của Hoả Vũ bắn lui, Phong Tiếu Thiên ba người một lần nữa tụ tập cùng một chỗ, Phong Tiếu Thiên thừa dịp đệ tứ hồn kĩ hiệu quả còn chưa biến mất, hai tay tạo thành chữ thập giơ lên cao, thanh quang mãnh liệt thoát trảo đi, thẳng đến Đường Tam chém ra. Thanh quang chém ra trong nháy mắt, không khí chung quanh thân thể Đường Tam kịch liệt vặn vẹo, khóa cứng lộ tuyến né tránh hai bên của hắn, buộc hắn liều mạng.
Hàn quang trong mắt Đường Tam chợt lóe, khí phách trong lòng bỗng nhiên sinh ra, liều mạng thì sao? Sát khí lạnh lẽo trong nháy mắt ngưng kết thành thực chất, mênh mông bạch quang pha trộn hơi thở cực độ bạo lực tràn ra, trong phút chốc hóa thành một đạo bạch mang, mặt trước đón nhận đệ tứ hồn kĩ của Phong Tiếu Thiên.
Phong Tiếu Thiên vẫn chưa nhìn thấy hồn hoàn trên người Đường Tam lóe ra, hắn đang phỏng đoán năng lực này của Đường Tam từ đâu mà đến, đạo bạch quang nọ cùng thanh quang hắn chém ra dưới tiếp xúc dĩ nhiên vẫn chưa sinh ra đối kháng, mà là nhất thấu mà qua, trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn.
Dưới sự kinh hãi, Phong Tiếu Thiên bất chấp tiết kiệm hồn lực, toàn thân thanh quang lần nữa bộc phát, vội vã liều mạng ngăn cản. Nhưng là, bạch quang nọ nhưng lại lặng yên dũng mãnh vào, trực tiếp rung động thân thể của hắn.
Sát Thần lĩnh vực tiến hóa kĩ năng Sát Thần Đột Kích, bản thân chính là cùng loại với năng lực tinh thần công kích, tự nhiên cùng năng lượng công kích của hắn sẽ không sinh ra xung đột. Mà Phong Tiếu Thiên ở bên trong Sát Thần Đột Kích bởi vì tự thân chuẩn bị không đủ, nhất thời như chìm hầm băng, tại nơi điên cuồng bạo lệ sát khí, hắn chỉ cảm thấy thân thể của chính mình tựa như một chiếc thuyền nhỏ tùy thời có khả năng lật úp, hồn lực trong cơ thể cuồng bạo, chiến ý lại càng nhanh chóng giảm xuống, sắc mặt tái nhợt liên tiếp thụt lùi vài bước. Mà mất đi khống chế của hắn đạo màu xanh quang trảm kia cũng chưa tới trước mặt Đường Tam đã bởi vì mất đi khống chế mà biến mất.
Vây Ngụy cứu Triệu, Đường Tam dùng một cái phương pháp đơn giản nhất đã hóa giải công kích lần này của Phong Tiếu Thiên.
"Tiếu Thiên, ngươi thế nào?" Hoả Vũ một tay đặt lên bả vai Phong Tiếu Thiên, đem hồn lực của mình đưa vào trong cơ thể Phong Tiếu Thiên. Mấy năm nay bọn họ luôn ở cùng nhau, quan hệ hai người từ lâu đã xác định, chỉ còn chưa có kết hôn mà thôi.
Nghe được thanh âm của Hoả Vũ, tinh thần Phong Tiếu Thiên nhất thời tinh thần, chiến ý lúc này mới không có hỏng mất, mạnh mẽ cắn đầu lưỡi, miễn cưỡng đề tụ tinh thần. Thở dài một hơi, trên mặt lộ vẻ sợ hãi,"Thật là lợi hại."
Ba đấu một, từ lúc giao thủ đến bây giờ, hạ phong ngược lại là bên nhân số nhiều hơn. Điều này làm Phong ba người Tiếu Thiên đều không khỏi sinh ra vài phần chán nản. Nhưng, bọn họ cũng là những hồn sư ưu tú có kinh nghiệm chiến trận đích, tự nhiên sẽ không vì như vậy bị đả khoa, dưới sắc mặt ngưng trọng, Hoả Vũ hướng Phong Tiếu Thiên gật đầu, cùng Hỏa Vô Song cùng nhau hướng Đường Tam lao tới, mà đệ nhị, đệ tam hai cái hồn hoàn trên người Phong Tiếu Thiên đồng thời sáng lên.
Một đôi cánh thật lớn màu xanh từ sau lưng Phong Tiếu Thiên giãn ra, cùng lúc đó, màu xanh quang ảnh tại sau lưng hắn ngưng tụ, đúng là bộ dáng tật phong song đầu lang. Tại nơi quang ảnh khổng lồ huyễn lệ phụ trợ, Phong Tiếu Thiên bay lên trời, cánh sau lưng chỉ là một lần vỗ cánh, mượn gió trong không trung, thân thể của hắn cũng như diều gặp gió bay lên, lên cao tới độ cao cách mặt đất khoảng năm mươi thước.
Chứng kiến một màn quen thuộc này, nơi khóe miệng Đường Tam không khỏi toát ra một tia thản nhiên mỉm cười, lúc trước, Phong Tiếu Thiên không phải là đang sử dụng cái kĩ năng này mà bị bại đang trong tay mình sao? Như thế nào, hắn còn muốn lập lại chiêu cũ sao?
Hỏa Vô Song đã nhẹ đi lên, mà vô số hỏa diễm ngưng tụ cũng nương theo đệ ngũ hồn hoàn trên người Hoả Vũ sáng lên tựa như lưu tinh đuổi nguyệt hướng về Đường Tam bay tới. Hỏa diễm lưu tinh này của nàng nhìn qua cùng đệ ngũ hồn kĩ của Mã Hồng Tuấn có chút giống nhau, chỉ bất quá số lượng nhưng lại muốn ít đi rất nhiều. Nhưng cái hồn kĩ này như trước không thể khinh thường, bởi vì trong mỗi một khối hỏa diễm lưu tinh bay tới đều ẩn chứa rất mạnh lực bộc phát. Cho dù không cân nhắc nhân tố hỏa diễm, cũng đủ để sinh ra công kích kinh khủng.
Trên người Hỏa Vô Song sáng lên cũng là đệ ngũ hồn hoàn, trong tiếng rít gào, chỉ thấy chung quanh thân thể hắn dựng đứng một cái hỏa long thật lớn dài ước chừng năm thước, xoay quanh thân thể của hắn hướng Đường Tam đánh tới.