Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 475 : Đường Môn lớn mạnh
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
Hoắc Vũ Hạo cười lớn:
- Hai vị kia đều là võ si, sau này mọi người sẽ phiền phức lắm đó. Bất quá, tính cách bọn họ thẳng thắn, chỉ cần huynh chịu đánh với họ, họ sẽ càng thích. Nếu thắng họ, họ càng khoái. Thật không ngờ Quý huynh lĩnh ngộ kiếm ý đến trình độ này, quả là một lòng chăm chỉ! Đại sư huynh, chúng ta mau đi gặp Hiên lão sư, sau này Hiên lão sư đối với việc phát triển hồn đạo khí Đường môn, có thể nói chính là linh hồn! Khi họ tìm được Hiên Tử Văn, lão đang ở cạnh xưởng luyện chế hồn đạo khí tại hậu viện Đường môn, mà bộ dáng nào có vẻ gì của một Hồn Đạo Sư cấp 8. Áo vải giản đơn, nhìn qua còn lấm lem, ngồi chồm hổm bên ngoài xưởng quan sát nhân viên đang chế tạo hồn đạo khí bên trong, không chút chớp mắt. - Hiên lão sư!
Hoắc Vũ Hạo lớn tiếng gọi. Hiên Tử Văn quay đầu lại nhìn, xua tay rồi tiếp tục nhìn vào trong. Hoắc Vũ Hạo bước nhanh tới, ngồi xuống:
- Hiên lão sư, ngài không thể nhìn lén a! Đây đều là bí mật Đường môn. Hiên Tử Văn phát cáu:
- Bớt nói nhảm, gia nhập Đường môn cần thủ tục gì, làm nhanh đi. Ngươi biết hay không, chờ ngươi mấy ngày ở đây, quả thực là lãng phí cuộc đời ta. Bối Bối đi sau nghe mà ngẩn ngơ, vị này còn thẳng thắn hơn hai người kia. Sự si mê của vị này rõ ràng chính là hồn đạo khí. Những người như Hiên Tử Văn, Quý Tuyệt Trần có thể đam mê như thế, không phải kẻ điên, thì chính là thiên tài trong thiên tài! Hoắc Vũ Hạo đương nhiên biết, Hiên Tử Văn tìm đến dĩ nhiên là muốn gia nhập Đường môn, lập tức nháy mắt với Bối Bối. Bối Bối sao còn không rõ, vội ngồi xuống cạnh Hiên Tử Văn:
- Chào Hiên lão sư, ta là chưởng môn đại sư huynh Đường môn, hoan nghênh ngài gia nhập Đường môn. Ngài thấy thế này được không, từ nay ngài chính là phó môn chủ Đường môn, toàn bộ hồn đạo khí đều do ngài phụ trách. Hiên Tử Văn đâu có thèm để ý đến mấy thứ đó, bằng không thì sao hắn bỏ chứ chủ tịch nghiên cứu viên Minh Đức Đường đây? - Ừ, được. Vũ Hạo, đưa cho ta.
Lão vừa nói vừa xòe tay ra trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo hiểu ngay lão cần cái gì:
- Ngài muốn tư liệu nguyên bản chế tạo ám khí Đường môn, hay là nghiên cứu của ta? Hiên Tử Văn nói:
- Xem nguyên bản trước, xem nghiên cứu của ngươi rồi ta dễ bị ảnh hưởng. Còn nữa cái nhân hình cơ giáp cũng đưa cho ta, bây giờ ta vào được chưa? Lão si mê hồn đạo khí, nhưng so với Quý Tuyệt Trần, vẫn hiểu quy tắc thế sư hơn nhiều, chứ bằng không đã lao đầu vào trong xưởng rồi. Hoắc Vũ Hạo nói:
- Bay đâu, đem một món thành phẩm Gia Cát Thần Nỏ Pháo cho Hiên lão sư nghiên cứu. Đại sư huynh, đem ám khí bách giải cho Hiên lão sư một bản. - Được! Bối Bối lấy ra một bản ám khí bách giải cho Hiên Tử Văn.
- Hiên lão sư, chúng ta sắp xếp chỗ ở cho ngài. Hiên Tử Văn nhìn chăm chăm vào món Gia Cát Thần Nỏ Pháo vừa đem ra từ trong xưởng, hai mắt sáng quắc.
- Tam sư huynh, chúng không thể ăn được! Là bảo bối ta tặng cho Đường môn. Có lẽ cũng cảm nhận được sự "thèm khát" của Từ Tam Thạch đối với mình, hai con gấu con gầm gừ đe dọa. Từ Tam Thạch ngạc nhiên:
- Ố, hai con quái này còn nhỏ nhưng mà coi bộ lớn lên giống gấu lắm nha! Hoắc Vũ Hạo nói:
- Cái gì mà giống như gấu? Tụi nó vốn là gấu mà, chính là Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Đây chính là thu hoạch lớn nhất khi chúng ta vào Tinh Đấu đại sâm lâm. Lập tức mọi người vây kín lại, hai chú gấu con bộ lông nhung mượt mà đáng yêu, Tiêu Tiêu và Giang Nam Nam lập tức đưa tay muốn bồng. Hai chú nhóc này dù còn bé, nhưng đã rất hung hăng, há mồm muốn cắn. Từ Tam Thạch lập tức động thủ, một tay một con, thộp cổ chúng xách lên. - Bé nhỏ mà lợi hại quá ha! Ta còn chưa ăn thịt Ám Kim Khủng Trảo Hùng bao giờ, lát nữa cho các ngươi vào nồi lẩu gấu. Chẳng biết chúng có hiểu được lời Từ Tam Thạch uy hiếp hay không, bị hắn bắt lại, trở nên hiền lành sợ hãi, tru lên ư ứ không ngừng. "Bốp" Giang Nam Nam lập tức giáng cho Từ Tam Thạch một tát nổ đom đóm. - Ngươi dám làm đau chúng nó!
Dứt lời nàng đã bế ngay một bé gấu. Nói cũng kỳ quái, con gấu nhỏ này đúng là có linh trí, Từ Tam Thạch làm kẻ ác, Giang Nam Nam làm người tốt giải cứu, nó liền thuần phục, không dám cắn nàng, ánh mắt nhìn Từ Tam Thạch lại có vẻ gian xảo. Tiêu Tiêu cũng nhân đó bế chú gấu còn lại. Bối Bối nhìn mà ngẩn người, thì thào hỏi Hoắc Vũ Hạo:
- Tình hình là sao? Chẳng phải các ngươi đi cả một tổ đến Tinh Đấu đại sâm lâm sao? Có thu hoạch cũng phải thuộc về học viện chứ? Hoắc Vũ Hạo nói:
- Huyền lão đặc biệt chiếu cố chúng ta, giao hai cậu nhóc này cho chúng ta nuôi dưỡng và quản lý. Chúng nó còn nhỏ, nếu thuần dưỡng tốt, thì sau này lớn lên sẽ là vũ khí bí mật của Đường môn. Bối Bối liếc nhìn hai chú gấu con, khổ não:
- Tiểu sư đệ, đệ thấy Ám Kim Khủng Trảo Hùng dễ nuôi sao? Hoắc Vũ Hạo đành thở dài:
- Đệ cũng không biết, ít nhất hiện tại chúng không tỏ ra quá hung hăng, có lẽ hôm nào ta phải đến Đấu Thú khu hỏi lão sư trong học viện mới được. Bối Bối tán thành:
- Nên như vậy, bây giờ thì phải sắp xếp cho chúng đã, để ta gọi người ra ngoài mua đồ ăn tối. Tối nay chúng ta mở tiệc mừng Hiên lão sư và Quý Tuyệt Trần, Kinh Tử Yên gia nhập môn phái. - Được, vậy để ta gọi họ đến. Chỉ có điều không biết Quý Tuyệt Trần kia bế quan đến mức độ nào. Đúng như Hoắc Vũ Hạo lo lắng, Quý Tuyệt Trần đóng chặt cửa hoàn toàn, chẳng màng dạ tiệc. Dạ tiệc cũng khá thịnh soạn, để khoản đãi Hiên Tử Văn và Kinh Tử Yên, Hoắc Vũ Hạo thân chinh xuống bếp làm vài con cá nướng. Bữa cơm này không chỉ mời khách, thất quái Sử Lai Khắc cũng đã lâu mới tụ họp, mọi người ăn uống no nê, tất cả đều định ở lại Đường môn. Sau khi ăn cơm xong, Hiên Tử Văn gọi Hoắc Vũ Hạo về phòng của mình...