Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 497 : Vì khôi phục mà cố gắng
Ngày đăng: 11:59 30/04/20
Đừng thấy khi hắn hái Tương Tư Đoạn Trường Thảo cho Vương Đông Nhi bất chấp tất cả như vậy, nhưng có ai lại không quý trọng sinh mạng của mình chứ. Nhất là chỉ có sống sót hắn mới có thể mang hạnh phúc cho Đông Nhi!
Tâm tính vững vàng lại, cũng làm cho Hoắc Vũ Hạo càng thêm tĩnh táo. Hắn tiếp tục cẩn thận kiểm tra thân thể của chính mình một lần nữa. Rất nhanh, hắn liền phát hiện hy vọng.
Đúng vậy, giờ này khắc này, ở trong thân thể của hắn, tất cả đều hỗn loạn, cho dù là kinh mạch trong hai tay của hắn cũng đang rối như tơ vò. Một cái ngón tay cũng không nhúc nhích được. Nhưng mà, đừng quên, ở trên người hắn, chung quy còn có một địa phương hoàn hảo. Đó chính là đầu óc của hắn.
Nói cách khác, dưới tình huống thân thể cực kỳ kém như thế này, Tinh Thần Hải của hắn lại được bảo tồn tương đối đầy đủ. Đừng quên, sau khi dùng Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ, tinh thần lực của hắn hoàn thành xong chất biến. Linh Mâu thậm chí có khuynh hướng tiến hoá lần thứ hai. Những thứ này đều thành tựu khó lường! truyện copy từ .
Nói cách khác, tu vi của Hoắc Vũ Hạo mặc dù mất đi, thậm chí hiện tại không dám thúc dục hồn lực của mình, nhưng mà, Linh Mâu cũng vẫn là Linh Mâu, Tinh Thần Hải cũng không có nửa phần dao động, thậm chí so với trước kia càng cường đại hơn rất nhiều. Cảnh giới Hữu hình Vô Chất cũng đã hoàn toàn được củng cố bởi cái ý niệm yêu đối với Vương Đông Nhi. Khiến cho tinh thần lực của hắn tăng lên một bậc, thậm chí có được sáng tạo độc đáo của chính mình. Phương pháp dung hợp Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực, Quang Minh nữ thần.
Đây chính là ưu thế trước mắt của hắn, sau khi hắn tỉnh lại, tinh thần lực từng bước từng bước được khôi phục lại. Cũng đang kéo dài khôi phục sức sống. Có được tinh thần lực duy trì, đầu tiên hắn có thể thông qua tinh thần tham trắc cùng Tử Cực Ma Đồng Giới Tử cảnh giới cảm thụ mỗi một chỗ biến hóa rất nhỏ trên cơ thể. Có cường đại Tinh Thần Lực làm hậu thuẫn, hắn có thể bắt đầu tiến hành thử trị liệu bản thân.
Tinh thần lực cũng là một loại năng lượng , nên lấy tinh thần lực đi bảo vệ kinh mạch của mình cũng không phải là không thể.
Sau khi nghĩ thông, Hoắc Vũ Hạo ngược lại không nóng nảy, sốt ruột cũng vô dụng, hắn hiện tại sẽ đợi tinh thần lực của mình khôi phục tới đỉnh. Mới bắt đầu động thủ. Đồng thời, sau khi hắn tỉnh lại, cơ năng của thân thể cũng từng
bước sống lại. Cứ như vậy, uy lực của Sinh Linh Kim cũng dần dần hiển hiện ra, sinh mệnh lực khổng lồ bảo đảm cho hắn tràn đầy Sinh Mệnh Khí Tức, cho dù kế tiếp khôi phục như thế nào, cũng đều dễ dàng hơn nhiều.
Sau khi Bối Bối bọn họ biết được Hoắc Vũ Hạo đã tỉnh lại, cũng đến thăm hắn. Huyền Lão cũng tới. Bất quá, Huyền Lão lập tức hạ lệnh. những người ở đây không nên quấy rầy Hoắc Vũ Hạo. Sau Lần thăm hỏi này, mỗi vòng (chu kỳ) mới có thể lại đến thăm hắn một lần, hoàn toàn do Vương Đông Nhi tiến hành chiếu cố.
Hoắc Vũ Hạo im lặng nằm ba ngày, trong ba ngày này, hắn cũng không có làm gì. Chỉ là để Đông Nhi hầu hạ, im lặng hưởng thụ.
Đúng vậy, chính là hưởng thụ. Tuy rằng thân thể không thể động, tình huống trong cơ thể cũng không tốt nhưng mỗi ngày nhìn thấy Đông Nhi phục dịch bản thân mình, trong lòng hắn thấy rất ấm áp. Nhất là tới lúc buổi tối, Đông Nhi đỏ mặt chui vào trong chăn nằm bên cạnh hắn. Hoắc Vũ Hạo cảm thấy tim của mình như tan chảy. Càng làm hắn kinh ngạc chính là, cùng Đông Nhi cùng một chỗ và ngủ một giấc, tinh thần lực của hắn tự nhiên gia tăng với tốc độ kinh khủng. Có lẽ, đây là sức mạnh của tình yêu. Đương nhiên. Không cần hỏi cũng biết cùng cái dung hợp Hồn kỹ Quang Minh Nữ Thần có liên quan.
Hoắc Vũ Hạo chưa nói cho Vương Đông Nhi biết, chỉ nói là bản thân cần phải tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, rồi sẽ khoẻ thôi. Vương Đông Nhi cũng không hỏi nhiều, càng không an ủi Hoắc Vũ Hạo. Chỉ là không than không oán đi chiếu cố hắn. Nàng cũng không gây áp lực cho hắn chút nào cả. Đối với nàng, cho dù Hoắc Vũ Hạo sau này thế nào. Có thể hồi phục hay không, nàng cũng vĩnh viễn không rời xa hắn, sẽ chiếu cố hắn thật tốt.
Ba ngày sau, sáng sớm.
Mở hai tròng mắt ra, trong chỗ sâu nhất trong đôi mắt của Hoắc Vũ Hạo, tử quang chớp lên. Hết thảy chung quanh đều rõ ràng. Ý niệm khẽ nhúc nhích, toàn bộ Hải Thần đảo đều nằm trong phạm vi của tinh thần tham trắc.
Xem ra, quả nhiên không phải tất cả đều không tốt.
Cảm nhận được Hoắc Vũ Hạo có chút biến hóa, Vương Đông Nhi lập tức từ trong ngủ mơ tỉnh táo lại, vội vàng ngồi dậy, khẩn trương nói : "Vũ Hạo, huynh không sao chứ?"
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười nhìn nàng, nói : "Muội thấy huynh giống như có chuyện gì sao? Đông Nhi, muội nhắm mắt lại."
"Ừm?" Vương Đông Nhi nghi hoặc nhìn hắn, khi hắn nghiêm túc nhìn nàng, lúc này mới nhắm hai mắt lại. Lông mi thật dài khoát lên trên mí mắt, nhìn qua rất là mê người.
Sau đó một khắc, Vương Đông Nhi nhìn thấy. Nàng rung động phát hiện, bản thân thấy được toàn bộ Hải Thần Đảo. Đó là một hướng nhìn hoàn toàn lập thể, thậm chí còn có màu sắc. Giống như là có một đôi mắt ở trên không trung quan sát toàn bộ Hải Thần đảo.
Không, không chỉ là quan sát, cho dù là chỗ nhỏ nhất trên Hải Thần Đảo cũng có thể thấy được rõ ràng. Chỉ có Hải Thần Các kế bên, phảng phất có một tầng kim quang sáng bóng thủ hộ lấy, không cách nào nhìn rõ mà thôi. Đó
là do uy lực của Hoàng Kim Thụ.
Đây, đây là tinh thần tham trắc cộng hưởng? Tinh thần tham trắc cộng hưởng của Vũ Hạo?
Vương Đông Nhi mạnh mẽ mở hai mắt ra, trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Hoắc Vũ Hạo, run giọng nói: "Vũ Hạo, Vũ Hạo, huynh. . ."
Hoắc Vũ Hạo cũng nhìn nàng, "Huynh nói rồi, không có chuyện gì mà. Trượng phu của nàng giống như Tiểu Cường (*), đánh hoài không chết được. Đây chính là thành quả trong ba ngày qua của huynh. Về sau, hết thảy cũng sẽ tốt hơn. À, dường như huynh còn có thể như vậy."
(*) Tiểu Cường: con gián trong phim khát vọng đang chiếu trên sctv9 và trong phim Đường Bá Hổ của Châu Tinh Trì. Ở đây chắc lão Đường muốn nói HVH sống dai như con gián
Vương Đông Nhi nhìn thấy hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên biến thành ánh sáng tím, cái này nếu đối với người khác, sẽ cảm thấy có chút kinh nguòi, nhưng nàng thì không, trong lòng nàng lúc này chỉ có hưng phấn và hi vọng, nàng rốt cục thấy được hi vọng khôi phục của hắn!
Huyền Lão đang ở trong gian phòng của mình ôm hồ lô uống rượu. Từ sau khi trở thành Hải Thần Các các chủ, lão không thể nhéch nhác như trước nữa, dù sao, lão đại biểu cho học viện Sử Lai Khắc cao giai nhất tầng. Nhưng kỳ thật lão chỉ thích cuộc sống ôm hồ lô rượu, nắm chân gà. Nhưng không thể, chỉ có thể ở trong gian phòng của
mình mới có thể mà thôi.
Bất quá, mấy ngày nay cho dù uống rượu ngon, cũng không cách nào làm tâm tình của lão tốt lên được. Hoắc Vũ Hạo ơi là Hoắc Vũ Hạo, làm sao ngươi có thể biến thành như vậy? Ngươi nói ta mai này làm sao ở dưới cửu tuyền đối mặt cùng Mục lão! Đứa nhỏ này, thật sự là. . .
Huyền Lão cũng nói không được bất mãn đối với Hoắc Vũ Hạo, vì cứu người yêu của mình, là sai sao? Đổi lại là lão, có thể có dũng khí như hắn hay không cũng rất khó nói.
Đúng lúc này, hai con mắt mờ ảo của Huyền Lão đột nhiên ngưng tụ, bên trong cả gian phòng giống như được thắp sáng lên.
"Người nào?" Huyền Lão trầm giọng quát. Một cổ uy thế cường đại trong nháy mắt từ trên người lão phát ra.
Tiểu Tuyết Nữ cùng trước kia có chút bất đồng. Nguyên vốn nàng chỉ có bộ dáng trẻ con, rõ ràng giờ đã trưởng thành một ít, nhìn qua như là nữ hài nhi khoảng 2, 3 tuổi. Thứ không đổi là đôi mắt to màu xanh đậm kia.
"Y y nha nha! Ba, ba. . ." Tiểu Tuyết Nữ khẽ gọi một tiếng, làm cho Hoắc Vũ Hạo cùng mọi người ở đây đều khiếp sợ.
Nàng, nàng lại có thể nói chuyện, miệng nói tiếng người!
Hoắc Vũ Hạo vui mừng nói: "Tuyết Nữ, ngươi có thể nói chuyện sao?"
Tiểu Tuyết Nữ chỉ chỉ vào ngực của Hoắc Vũ Hạo, nghiêm túc nói: "Ba, ba, đau."
Hoắc Vũ Hạo nở nụ cười, lắc đầu, nói : "Ba ba không đau. Rất nhanh sẽ khá hơn. Một lát nữa phải xem ngươi đó nha."
Tiểu Tuyết nữ dùng sức gật đầu, "Ba. . . , ba, không đau, không sợ."
Hoắc Vũ Hạo ha hả cười nói: "Chuẩn bị đi. Ta chỉ dẫn cho ngươi. Ngươi hãy thả lỏng tâm thần."
Tiểu Tuyết nữ chớp chớp đôi mắt to, khẽ gật đầu.
Trong con ngươi ở hai mắt của Hoắc Vũ Hạo nháy mắt biến thành màu tím, một tầng vầng sáng màu tím vàng lặng yên xuất hiện, đem thân thể của Tiểu Tuyết Nữ bao phủ ở bên trong.
Hỏa độc do Dương Tuyền lưu lại chính là Cực Hạn Hỏa, muốn trị liệu, nhất định phải để Cực Hạn Băng bảo vệ thân thể của Hoắc Vũ Hạo, hơn nữa cũng chỉ có Cực Hạn Băng mới có thể đem Hỏa Độc kia dẫn ra ngoài. Hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đều ở trong đan điền, không cách nào tấn công lên trêm. Chỉ có mượn dùng lực lượng của Tuyết Nữ mới có thể hoàn thành.
Thân thể của Tiểu Tuyết Nữ lướt nhẹ, đi tới giữa giường, quỳ gối bên cạnh Hoắc Vũ Hạo. Một đôi tay nhỏ bé, chậm rãi đặt ở trên ngực trần của Hoắc Vũ Hạo.
Có thể nhìn thấy, ở giữa ngực của Hoắc Vũ Hạo, vị trí gần trái tim, rõ ràng có một đoàn ám hồng sắc.Không khí bên trên mảnh ám hồng sắc này cũng vặn vẹo nhẹ.
Tay trái của Tiểu Tuyết Nữ, liền đặt tại vị trí ở giữa đoàn ám hồng sắc và trái tim của Hoắc Vũ Hạo, khi bàn tay nàng đè lên, lập tức xuất hiện hơi nước nhàn nhạt. Trong không khí, độ ẩm cũng tăng lên vài phần, Nóng lạnh luân phiên nhau. Khiến cho sắc mặt của Hoắc Vũ Hạo cũng là một trận Hồng, một trận Bạch.
Tất cả mọi người ngừng thở, giờ khắc này thật sự là quá trọng yếu. Bởi vì nguyên nhân của hai loại thuộc tính cực hạn, lúc này không ai có thể cứu được Hoắc Vũ Hạo, chỉ có chính hắn mới có thể hoàn thành mà thôi.
Tay phải của Tiểu Tuyết Nữ chậm rãi nâng lên, một thanh Hàn Băng chủy thủ trong suốt dần dần thành hình ở trong tay của nàng. mũi nhọn sắc bén của chủy thủ, vừa vặn để ngay vị trí ngực của Hoắc Vũ Hạo.
Vương Đông Nhi lúc này đã quay đầu ra chỗ khác, nàng hoàn toàn không dám nhìn nữa, hai tay nắm thật chặc. Ở trong nội tâm của nàng, chỉ có quanh quẩn một cái ý niệm, chuyện này cũng là bởi vì mình, đều là bởi vì mình! Vũ Hạo, Vũ Hạo, huynh nhất định phải còn sống. Nhất định phải còn sống!
Tiểu Tuyết Nữ cũng không để mọi người chờ lâu. Hết thảy tất cả đều đang ở trong tính toán chính xác của tinh thần tham trắc.
Tay nâng lên, chủy thủ hạ xuống.
"Phốc ——"chủy thủ phong duệ trong nháy mắt đâm rách ngực của Hoắc Vũ Hạo.
Dưới sự lôi kéo của Cực Hạn Băng, hỏa độc ẩn núp trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo nhất thời bạo phát giống như giếng phun vậy. Một cái huyết động to cỡ nắm tay nháy mắt nổ tung ngay tại ngực của Hoắc Vũ Hạo. Một luồng huyết dịch nóng cháy như nham thạch được bắn ra.
Huyền Lão cùng Trang Lão ở bên cạnh sớm đã chuẩn bị xong. Tay phải của Huyền Lão dẫn một cái, đoàn máu tươi nóng cháy kia dưới Hồn Lực cường đại của lão lướt qua trước mặt Tuyết Nữ, bị lão hướng dẫn vào trong một cái bình trong suốt màu lam.
Hai tay của Trang Lão rung lên, một cái hào quang màu xanh biếc nháy mắt bọc trên người của Hoắc Vũ Hạo. Sinh Mệnh Khí Tức vô cùng khổng lồ nháy mắt bốc lên. Khiến cho tự thân sinh mệnh lực của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên bạo tăng.
Tay trái đặt ở trên lồng ngực của Hoắc Vũ Hạo đang kịch liệt run rẩy. Phần lớn Hỏa Độc đều bị lôi kéo ra cả rồi, nhưng còn có một phần nhỏ bộc phát ra trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo, thẳng hướng vị trí trái tim.
Trong chớp nhoáng bùng nổ này thật sự quá bá đạo, cho dù Hoắc Vũ Hạo sớm đã có chuẩn bị, lại vẫn cảm giác được một mảnh lửa nóng nơi tim của mình.
Hiện tại vấn đề lớn nhất của hắn là Hồn lực Cực Hạn Băng của hắn cũng không có biện pháp đi khống chế hoặc bảo vệ mình, chỉ có thể đựa vào lực lượng của Tuyết Nữ. Nguy hiểm nhất cũng chính là trong cái chớp nhoáng này, một khi cổ Hỏa Độc kia phá tan phòng ngự của Tuyết Nữ, như vậy, hắn tất phải mất mạng.
Đúng lúc này, một tầng quang mang màu xanh biếc đột nhiên bốc lên từ trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo. Ánh sáng chủ yếu tập trung ở vị trí trái tim cùng vài cái xương ngực. Dày đặc hơi thở Cực Hạn Băng đột nhiên lan tràn ra. Phối hợp với lực lượng của Tiểu Tuyết Nữ đã đem Hỏa Độc cuối cùng bức bách đi ra ngoài.
Sau khi trải qua những chuyện ở Lạc Nhật Sâm Lâm, Hoắc Vũ Hạo so với trước kia càng thêm thành thục, làm việc càng thêm trầm ổn. Tựa như kế hoạch lúc trước của hắn, không có phát sinh ngoài ý muốn nào. Bởi vì, hắn còn có lá bài tẩy. Lá bài tẩy này, chính là cho hắn Hồn Hoàn trăm vạn năm, Thiên Mộng Băng Tằm.
Dưới sự hướng dẫn của Thiên Mộng Băng Tằm, Trong thân thể có Băng Bích Đế Hoàng Hạt tả tí cốt ẩn chứa bao nhiêu năng lượng, cuối cùng trở thành một tầng phòng hộ. Hoàn chỉnh bảo vệ tốt tim của hắn. Trong khoảnh khắc đó, bởi vì Cực Hạn Băng làm cho huyết dịch trong trái tim của Hoắc Vũ Hạo đột nhiên bị hạ thấp một phần mười, làm cho sắc mặt của Hoắc Vũ Hạo tái nhợt. Nhưng mà cuối cùng Hoa Độc cũng bị loại bỏ.
Hỏa Độc bài trừ, máu tươi vẫn tuôn ra hướng ra phía ngoài.