Đấu Phá Thương Khung
Chương 1015 : Chiến đấu với Vương Trần
Ngày đăng: 13:44 19/04/20
Nhìn Tiêu Viêm đang bước ra từng bước một thì ở bên ngoài sân đấu vang lên từng tiếng vỗ tay. Mặc kệ Tiêu Viêm có phải đối thủ của Vương Trần hay không, nhưng hắn dám ra đây đối mặt trực tiếp với sự khiêu chiến của Vương Trần thì chỉ riêng phần dũng khí này cũng đủ để người khác thầm khen ngợi.
Trên đài cao, khuôn mặt như cây khô của Hoàng Tuyền Tôn Giả hiện lên một chút ý cười âm lạnh. Mặc dù tiểu tử trước mặt có hơi chút cổ quái nhưng hắn cũng có tin tưởng đối với Vương Trần. Thực lực thật sự của hắn sau khi ngâm qua Thiên Sơn huyết đàm cũng đã bước một chân vào cấp bậc Đấu Tông. Chỉ cần cho hắn đủ thời gian thì việc tiến nhập Đấu Tông cũng không xa. Hơn nữa, mặc dù là ở trước kia, Vương Trần dùng hết thủ đoạn cũng có thể đánh một trận với cường giả Đấu Tông, huống chi là bây giờ.
- Lôi Tôn Giả, chiếm dụng một chút thời gian của đại hội, được chứ?
Hoàng Tuyền Tôn Giả quay đầu lại, nhìn về phía Lôi Tôn Giả nhàn nhạt cười nói.
Nghe vậy, Lôi Tôn Giả cười cười, cũng không từ chối. Mặc dù Tiêu Viêm nhìn qua có chút cổ quái nhưng ở trong lòng Lôi Tôn Giả, sức nặng của hắn rõ ràng còn xa mới bì kịp Hoàng Tuyền Tôn Giả. Một chút thời gian trước mắt này đương nhiên là sẽ để cho.
- Hy vọng không cần kéo dài quá lâu.
Hoàng Tuyền Tôn Giả mỉm cười, ánh mắt chuyển về phía Vương Trần ở trong sân, thản nhiên nói:
- Việc này vốn do ngươi dựng lên, vậy thì từ ngươi đến giải quyết đi. Nếu không hoàn thành, ngươi hẳn là biết hậu quả thế nào.
Nghe Hoàng Tuyền Tôn Giả nói những lời này, bàn tay nắm chủy thủ tối đen của Vương Trần cũng thoáng run rẩy, hơi cúi người về phía Hoàng Tuyền Tôn Giả, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười dữ tợn:
- Lão sư cứ việc yên tâm là được. Kẻ này vũ nhục Hoàng Tuyền Các chúng ta, đệ tử nhất định bắt hắn vì thế mà trả giá thật lớn.
Hoàng Tuyền Tôn Giả chậm rãi dựa lưng vào ghế dựa, khẽ gật đầu.
Kiếm Tôn Giả và Phong Tôn Giả ở một bên thấy tình hình như vậy, chân mày hơi nhíu lại nhưng cũng không tiếp tục nói thêm cái gì. Nếu như cứ tiếp tục ngăn cản nữa mà nói, chỉ sợ lão gia hỏa Hoàng Tuyền kia hôm nay thật sự sẽ nổi giận.
Ánh mắt Tiêu Viêm ngưng lại. Đấu kỹ Vương Trần này đang thi triển hẳn là một loại cao cấp, hơn nữa sợ rằng cấp bậc còn không thấp. Hoàng Tuyền Các này có thể được đặt vào một trong bốn các, quả nhiên cũng không phải hư danh!
- Lục Hợp Du Thân Xích!
Trọng xích trong tay lúc này cũng tùy tâm mà động, nhanh chóng mang theo từng bóng xích hình thành xích võng dày đặc, bao bọc toàn bộ quanh thân thể của Tiêu Viêm.
Đinh! Đinh! Đinh! Đinh! Đinh! Đinh!
Ánh sáng đen ùn ùn kéo đến đều bị chặn lại tại xích võng, thanh âm thanh thúy nhất thời vang lên kéo dài không dứt. Mỗi một lần thanh âm thanh thúy vang lên, một cỗ năng lượng dao động khổng lồ sẽ bùng phát ra, vẽ ra từng vết nứt như mạng nhện trên sân rộng bằng ngân mộc cứng rắn kia.
Nhìn màn giao thủ hoa cả mắt giữa sân đấu, xung quanh nhất thời vang lên từng tiếng xôn xao kinh hãi. Không ai lại nghĩ đến trong giờ phút Vương Trần đem đấu khí trong cơ thể kéo đến đỉnh phong mà Tiêu Viễm vẫn có thể chiến đấu như cũ mà không rơi vào thế hạ phong.
Đến lúc này, dù có là người ngu ngốc đi chăng nữa cũng có thể nhìn ra, Tiêu Viêm chọn nghênh chiến cũng không phải cử chỉ lỗ mãng mà là thật sự có tư cách và thực lực địch lại đối phương.
Trên chỗ ngồi, tươi cười trên khuôn mặt của Hoàng Tuyền Tôn Giả càng ngày càng ít. Đến cuối cùng gần như hoàn toàn biến thành vẻ âm trầm, trong cảm ứng của hắn, khí thế của Tiêu Viêm đang không ngừng tăng lên. Trong thời gian ngắn ngủi đã gần bằng Vương Trần, hơn nữa vẫn còn tiếp tục tăng!
Trên khuôn mặt của đám người Phong Tôn Giả, Lôi Tôn Giả, Kiếm Tôn Giả cũng dần dần hiện lên một chút kinh ngạc, đều có chút suy nghĩ. Người này đúng thật là che giấu thực lực thật sự. Nếu là cái dạng như vậy thì hình như không ổn phải đổi ngược lại thành Vương Trần kia hay sao? Vừa nghĩ đến đây, trên mặt Phong Tôn Giả cùng Kiếm Tôn Giả không khỏi hiện lên một nét cười rất nhỏ.
Trong khi hai người bọn họ đang vui sướng khi có người gặp họa thì giữa sân đấu nảy sinh biến cố. Chỉ thấy xích ảnh ngay từ đâu đang bao quanh thân thể Tiêu Viêm bỗng đột nhiên tiêu tán. Mà một cỗ khí tức mạnh mẽ hơn xa so với Vương Trần nhất thời giống như ngọn núi đột ngột mọc trên bình nguyên, dữ dội tuôn ra bao trùm cả không trung.
Đấu khí khổng lồ dễ dàng phá tan nhận võng (lưới bằng dao sắc) do chủy thủ của Vương Trần dựng lên. Xích ảnh chớp động, một ngọn lửa quỷ dị nhanh như chớp ngưng tụ trên đỉnh thước.