Đấu Phá Thương Khung

Chương 1428 : Linh tộc chi biến!

Ngày đăng: 13:49 19/04/20


Hai năm, cũng không phải một khoảng thời gian ngắn, nhưng không ai ngờ rằng lần bế quan này của Tiêu Viêm lại lâu đến như vậy...



Dựa theo dự đoán của mấy người Dược Lão, Tiêu Viêm có Bồ Đề Tâm và Bồ Đề Đan tương trợ, đột phá đến Bán Thánh cũng không phải chuyện gì quá khó. Nói vậy nhưng lời đồn luyện hóa Bồ Đề Tâm là có thể lập địa thành thánh đích xác có chút khuếch đại. Dù sao đi nữa, bất cứ nguồn năng lượng tinh thuần khổng lồ nào cũng phải cho người ta thời gian để hấp thu.



Thế nhưng nếu nhìn điều này theo một khía cạnh khác thì nó đã chứng minh được điểm mạnh của Bồ Đề Tâm, mặc dù cũng không phải cái gọi là lập địa thành thánh. Vốn dĩ Tiêu Viêm đã đạt tới cảnh giới Cửu chuyển đỉnh phong, cùng lắm cũng chỉ cần không đến một năm là có thể thuận lợi phá quan mà ra.



Nhưng sự thật lại không giống như mọi người dự liệu. Trong lúc chờ đợi, thời gian chậm rãi trôi qua, xuân đi thu đến, trước cửa đá nơi Tiêu Viêm bế quan đều đã bị cỏ dại xanh um bao phủ, trên cửa đá cũng giăng đầy dây leo.



Trong một năm qua, nơi này đã trở thành cấm địa của Tinh Vẫn Các. Bình thường, ngoài một số người ra, thậm chí ngay cả một số khách khanh trưởng lão cũng bị cấm không được vào.



Một năm qua đi, mọi người cũng đành phải kiềm chế sự nôn nóng ở trong lòng lại, dù sao loại chuyện này dù có lo lắng cũng chỉ là vô ích. Dù vậy, ít nhất Dược Lão vẫn có thể cảm nhận được một luồng khí tức như có như không sâu trong vách núi dày vài trăm trượng kia. Tuy khí tức này yếu ớt nhưng lại không hề suy yếu, lại giống như đang tiến vào một loại trạng thái lột xác. Điều này khiến cho mọi người yên tâm hơn rất nhiều…



Vẫn có thể cảm nhận được khí tức của Tiêu Viêm, không nghi ngờ là làm cho mọi người bớt lo lắng đi rất nhiều. Mà thời điểm này lại không thể đi quấy nhiễu hắn, bởi vậy mọi người chỉ có thể làm một chuyện khiến người ta bất đắc dĩ nhất, đó chính là im lặng chờ đợi.




Mặc kệ thế nào, sự kiện Linh tộc biến mất đã nhấc lên một hồi sóng gió vô cùng lớn, thế lực khắp nơi đều đang suy đoán nguyên nhân gây ra.



Mà khi bên ngoài suy đoán lung tung thì trong các chủng tộc viễn cổ lại xuất hiện một sự phân cách khổng lồ. Các chủng tộc viễn cổ này cũng hiểu khá rõ về nhau, bọn họ cũng chẳng phải minh hữu gì, chỉ có thể nói khi địch khi bạn. Dù sao khi cường đại thì những chủng tộc này đều đã tấn công đối phương, bởi vậy nên tồn tại ân oán là điều tất yếu.



Ngoại nhân mù mờ về chuyện này nhưng bọn họ lại có suy đoán của riêng mình. Trước đây thật lâu, viễn cổ bát tộc cũng đã từng bùng nổ đại chiến, nguyên nhân gây ra cuộc chiến này chính là Đà Xá Cổ Đế Ngọc!



Thứ mà vị Đấu Đế cuối cùng kia để lại, nghe nói nơi đó có bí mật về việc đạt tới Đấu Đế. Năm đó, vì bí mật này mà viễn cổ bát tộc đã ra tay, cuối cùng chia Đà Xá Cổ Đế Ngọc đầy đủ thành tám mảnh. Nói cách khác, nếu như muốn đến được nơi Đà Xá Cổ Đế để lại thì phải tập hợp đầy đủ tám miếng cổ ngọc, mà các tộc đều coi cổ ngọc quan trọng hơn cả mạng sống thì có lý nào lại vô duyên vô cớ giao ra?



Bởi vậy, có người đoán rằng nguyên nhân mà Linh tộc biến mất có lẽ là do một trong bát tộc gây ra, mục đích đương nhiên là vì có được thêm một mảnh Đà Xá Cổ Đế Ngọc!



Nhưng sau khi suy đoán đến đây lại nổi lên một nghi ngờ khác. Mặc dù Linh tộc suy tàn nhưng nội tình vẫn còn rất thâm hậu, muốn thần không biết quỷ không hay đồ sát cả tộc thì chỉ có hai trong sáu tộc còn lại miễn cưỡng làm được việc này.



Đó chính là Cổ tộc và Hồn tộc!