Đấu Phá Thương Khung

Chương 1602 : Đoạt làm của riêng!

Ngày đăng: 13:51 19/04/20


Hắc khí lượn lờ phía trên đại môn, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng,giễu cợt nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang đỏ au lên vì tức giận của Hồn Nguyên Thiên. Nếu lão gia hỏa này bắt hắn vào Tử Tịch Môn rồi động thủ, nói không chừng Tiêu Viêm thật sự sẽ bị áp chế một ít, nhưng kết cục như thế thì Hồn Nguyên Thiên lại phi thường không muốn, lão cho rằng chỉ cần dựa vào khí tử vong trong Tử Tịch Môn toát ra cũng đủ làm hắn dần suy yếu. Nào ngờ Tiêu Viêm không chỉ dùng Tịnh Liên Yêu Hỏa chống đỡ làn hơi tử vong nọ, mà sau đó còn có thể tìm ra vị trí lão đã giấu Tử Tịch Môn bên trong Linh Hồn Thạch.



Linh Hồn Thạch chính là điểm trọng yếu nhất của Tử Tịch Môn, cho nên Hồn Nguyên Thiên đã cất giấu nó rất kỹ. Nhưng lão lại quên mất một điều, cảnh giới linh hồn của Tiêu Viêm đã bước vào Đế cảnh, chỉ cần tâm niệm vừa động, tức thì từng tấc đất trong Tử Tịch Môn sẽ bị hắn dò xét tỉ mỉ. Dù cho Linh Hồn Thạch được che dấu kỹ càng thì cũng không thoát được sự truy tìm của Tiêu Viêm.



Mà khi Linh Hồn Thạch bị tìm được, cộng thêm lực lượng linh hồn của Tiêu Viêm hơn xa Hồn Nguyên Thiên, thì việc xóa bỏ ấn ký trên đó là chuyện đơn giản đến không thể đơn giản hơn.



Đây vốn được coi là điểm yếu hại nhất của Tử Tịch Môn! Có điều trong trời đất này mấy ai đạt được linh hồn Đế cảnh? Đồng thời cũng mấy ai phạm phải sai lầm ngu xuẩn như Hồn Nguyên Thiên? Để rồi từ chính sai lầm này, đã khiến lão mất đi quyền khống chế Tử Tịch Môn.



- Tiêu Viêm, ta muốn bằm ngươi làm trăm mảnh!



Hồn Nguyên Thiên nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên vung tay lên, hắc khí điên cuồng ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, một mùi hôi tanh khiến cho cả linh hồn cũng phải thống khổ cấp tốc tràn ra.



- Hừ!



Nhìn cảnh tượng đó, Tiêu Viêm chỉ hừ lạnh, rồi chợt biến đổi thủ ấn. Ngay lập tức, một hư ảnh khổng lồ cao ngàn trượng hình thành bên ngoài thân thể hắn, chấn động linh hồn như sóng dậy ngất trời, điên cuồng quét ra.



- Hoàng Tuyền Thiên Nộ!



Hôm nay khi hắn thi triển Hoàng Tuyền Thiên Nộ, thân ảnh khổng lồ kia đã không thể gọi là hư ảnh nữa, bởi hiện tại trên đó đã có thêm hào quang lưu chuyển không ngừng, thân ảnh vốn hư ảo cũng trở nên chân thực hơn rất nhiều, giống như một người khổng lồ đứng sừng sững trong thiên địa, mang theo khí thế giống như chúa tể linh hồn. Phàm những nơi khí thế này lan tỏa đến, ngoại trừ một ít cường giả thì ai nấy đều phải kinh hoảng mà lùi vội ra sau. Dưới uy thế đó, bọn họ chợt có xung động muốn quỳ mọp xuống, một cảm giác xung động tràn ra từ sâu tận đáy linh hồn.



- Hừ!



Thân ảnh ngàn trượng xuất hiện, giữa mây khói há lớn miệng. Lập tức, cả đất trời như chìm vào tịch mịch, duy chỉ có một đạo sóng âm trùng kích linh hồn tựa như thực chất từ bên trong miệng người khổng lồ phóng ra, với tốc độ còn nhanh hơn cả ánh sáng, nặng nề nện lên thân thể của Hồn Nguyên Thiên, lúc này vẫn đang trợn mắt kinh hoàng.



Phụp!



Không có bất kỳ chút thời gian nào để Hồn Nguyên Thiên thi triển phòng ngự, khi lão vừa mới có phản ứng thì đã nghe trong tai chấn động cực mạnh, máu tươi tràn ra. Sau đó, giống như bị vô số đạn pháo hung hãn oanh kích rồi nổ tung trên thân thể, Hồn Nguyên Thiên hộc cả máu mồm, sắc mặt ngay tức khắc trở nên trắng bệch như giấy, linh hồn cũng đồng dạng trọng thương.


Tuy nhiên, không biết Hồn tộc đã dùng phương pháp gì mà lại đem những cường giả vốn dĩ đã chết của Hồn tộc này biến thành Hoạt Tử Nhân, một lần nữa vì tông tộc mà chiến đấu? Lẽ nào đây chính là lực lượng vẫn ẩn dấu của Hồn tộc sao? Nếu tính thêm cả Hồn Nguyên Thiên thì đây chính là bốn Bát tinh Đấu Thánh, chỉ với loại lực lượng này cũng đủ để cho cán cân chiến cuộc đang thăng bằng phải nghiêng về phía Hồn tộc.



- Tứ phương tịch diệt, Tử Vong Giới..!



Trên bầu trời, ba bóng người nọ đột nhiên há miệng phun ra ba điểm sáng, cuối cùng hóa thành ba cánh cửa màu đen khổng lồ chừng ngàn trượng, trong cánh cửa tràn ngập khí tử vong, không ngờ lại xuất hiện thêm ba cái Tử Tịch Môn khác!



Cánh cửa to lớn đen kịt dựng sừng sững ở ba phía khác nhau trên bầu trời, khí tử vong từ bên trong điên cuồng tràn ra, khiến cho cả đất trời lập tức chìm trong hơi thở tử vong. Bị xâm nhiễm bởi làn hơi đó, những cường giả của liên quân vô cùng hoảng sợ khi phát hiện, sinh cơ trong cơ thể không ngờ đang dần dần trôi đi.



Ba cánh cửa khổng lồ thành một trận pháp, bao vây liên quân vào bên trong. Nhìn cảnh tượng này, hiển nhiên Hồn tộc đã muốn ngoan độc trọng thương liên quân rồi.



- Lùi lại!



Sắc mặt của Lôi Doanh và Viêm Tẫn lúc này trở nên đại biến, hiển nhiên bọn họ đã nhận ra đại trận hung danh hiển hách này, vội vàng quát lên.



- Hồn Nguyên Thiên, quay trở lại đây, gọi Tử Tịch Môn ra, hoàn thành đại trận!



Nhìn thấy liên quân đang có ý lui lại, một lão già gầy gò trong ba Hoạt Tử Nhân lạnh lùng nói.



- Lui mau..!



Nghe lão già kia quát, trong lòng Lôi Doanh và Viêm Tẫn càng kịch biến, nếu đại trận hoàn thành thì hôm nay liên quân chắc chắn sẽ tổn thất thảm trọng!.



Vụt..!



Hồn Nguyên Thiên chật vật lao lên trời. Lão nhìn ba người nọ mà da mặt lúc xanh lúc đỏ, mãi một lúc sau mới khô khốc cất lời:



- Tử Tịch Môn đã bị tên tiểu tử Tiêu Viêm kia cướp đoạt rồi…