Đấu Phá Thương Khung
Chương 201 : Tấn Cấp ! Lên Đường
Ngày đăng: 13:34 19/04/20
" Cót két …"
Trong lúc cửa phòng đang chập chờn ánh đèn, bị nhẹ nhàng đẩy ra, Tiêu Viêm hung hăng lắc lắc đầu, đem men say trong đầu đẩy ra ngoài, trở người đóng cửa phòng, xiêu vẹo đi tới đặt mông ngồi xuống giường.
" Hô …" Nhẹ thở ra một hơi rượu, bàn tay nhẹ nhẹ sờ đầu, không khỏi có chút cười khổ, bởi vì biết ngày mai Mình rồi đi, cho nên bị Đại ca và nhị ca ép uống hơi nhiều, Nếu không phải là ngày mai còn phải đi, có lẽ đêm nay chắc chắn không say không về.
Bỏ giày ra, tiêu Viêm ngồi xếp bằng, hai tay kết ấn tu luyện, hô hấp trở nên vững vàng, một lúc sau, một đoàn nước từ trong miệng Tiêu Viêm bắn ra ngoài.
Đem rượu trong cơ thể đẩy ra, Tiêu Viêm bây giờ mới cảm giác đầu óc thanh tỉnh rất nhiều, ngồi xếp bằng trên giường trầm ngâm một lát. ngón tay đột nhiên bắn vào giới chỉ, nhất thời quang mang trong phòng sáng lên, trong nháy mắt ảm đạm, mà trong nháy mắt này, đang ở giữa không trung là một đóa hoa sen màu xanh, trôi nổi giữa không trung, sau đó đứng yên bất động.
Nhìn thanh liên giống như một Tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, đôi mắt Tiêu Viêm hiện lên sự hưng phấn, bàn tay khẽ vung lên, làm cho Thanh liên hạ xuống, sau đó thân hình nhảy lên, ngồi vững vàng trên tòa Hoa sen.
Sức nặng của thân thể Tiêu Viêm, làm cho đài sen giảm xuống, bất quá cuối cùng chậm rãi yên ổn. Mông tiếp xúc với đài sen, một cỗ năng lượng ấm áp, chậm rãi thẩm thấu qua da, thân thể Tiêu viêm tiếp xúc,làm cho thân thể thư sướng, Tiêu Viêm hít dài một hơi.
Hai tay lần nữa bày ra kết ấn, Đôi mắt Tiêu Viêm từ từ nhắm lại, sau một lát. Tiến nhập trạng thái tu luyện.
Lúc Tiêu Viêm tiến vào trạng thái tu luyện, một vòng quang mang màu xanh, đột nhiên từ trong đài sen bay lên, cuối cùng đem Tiêu Viêm bao bọc lại.
Tâm thần từ từ chìm vào trong cơ thể, vẫn như cũ là quán tính đi đến vị trí xoáy tụ trong tiểu phúc, tâm thần tại nơi khí tụ màu tím quét qua, Tiêu Viêm thoáng có chút kinh ngạc, phát hiện tại dùng khí xoáy tụ dĩ nhiên đã có mười bốn đạo chất lỏng màu tím tồn tại.
" Không nghĩ tới giai đoạn này chậm rãi tu luyện không ngờ lại ngưng tụ ra một giọt chất lỏng năng lượng …" Tiêu Viêm sợ hãi một phen, Tâm thần vừa động, một lũ Đấu khí màu tím ngưng tụ trong xoáy tụ phân hóa ra, sau đó chậm rãi đên lộ tuyến các kinh mạch, rồi bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Khẽ thở dài một hơi, Tiêu Viêm nhìn bóng dáng nhỏ ở cuối con đường nhỏ,chân chậm rãi bước qua, bàn tay nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của Thanh Lân, mỉm cười nói:" Nha đầu. Ta có việc trọng yếu phải làm,cho nên không thể ở lại cùng ngươi được "
Thanh Lân mở to cặp nhãn đồng màu lục, nhìn Trước mặt Tiêu Viêm đang ấm áp cười, thấp giọng nói: " Ngài có còn trở về không?"
" Đương nhiên còn phải trở về chứ, Thanh Lân phải cô gắng nga " Ngồi xổm người xuống, Tiêu Viêm nhìn Song đầu Hỏa linh xà đang ở trong tay áo Thanh Lân, khẽ cười, ngước mắt lên, nhẹ giọng nói:" Nhớ kỹ lời của Ta, chỉ cần mình có thể sống thì không cần quan tâm ánh mắt của người nào, nếu như không thích thì lựa chọn không nhìn nghe không?"
" Vâng." Dùng sức gật cái đầu nhỏ, con ngươi màu bích lục của Thanh Lân có một tầng sương mù.
" Ta đi, Hướng hai vị ca ca nói Ta xin lỗi " Đứng dậy, Tiêu Viêm xoay người, hướng phía ngoại viện đi đến, thân thể cao lớn, lưng đeo Huyền trọng xích, Bóng lưng kia nhìn qua thật sự là Hào hiệp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đứng ở đường nhỏ, Thanh Lân nhìn bóng lưng kia chậm rãi biến mất, bàn tay khẽ vuốt đầu của Song đầu hỏa linh xà, nhẹ giọng nói:" Nhất định phải trở về
nga …?"
Trên một tầng lầu của Dong binh đoàn, Tiêu Lệ chống cằm nhìn bóng lưng thiếu niên đang đi xa, khóe miệng nhếch lên, cười nói:" Tiểu tử này, Nhiều năm như vậy..Vẫn cứ tính tình này.."
" Aa " tiêu Đỉnh dựa lưng vào cây cột bên cạnh, khẽ cười cười, Ánh mắt nhìn bóng lưng thiếu niên đeo Trong xích lẩm bẩm nói:" Tiểu tử kia thật sự càng ngày càng mạnh a, xem ra chúng ta cũng phải cố gắng. Nếu không sau này chỉ có thể đi phía sau Hắn a …"
Trên nhà cao tầng, Hai người nhìn nhau, đều cất tiếng cười to.