Đấu Phá Thương Khung

Chương 202 : Sâu Trong Sa Mạc

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Trên bầu trời trong sáng. Mặt trời chiếu rọi khắp nơi, giống như một hỏa cầu cháy nóng, sáng rỡ chiếu rọi màu cát vàng trong sa mạc, đem những hạt cát nhỏ biến thành lung linh huyền ảo.



Trong sa mạc, bởi vì nhiệt độ nóng cháy, từng đợt khí từ trong cát thẩm thấu ra, cuối cùng bốc hơi trong không khí, nhìn có chút hư ảo.



Nhìn sa mạc vô tận, một đạo bóng đen chậm rãi xuất hiện, nhìn khuôn mặt phong trần mệt mỏi, hiển nhiên là đã ở lâu trong sa mạc.



Bóng người có chút chậm chạp tiến đến, đi đến một cồn cát cao nhất, ánh mắt nhìn xung quanh, sau đó từ giới chỉ lấy ra một tấm bản đồ da dê, cẩn thận tra lộ tuyến.



" Nhìn lộ tuyến phía trên, chúng ta tựa hồ đã đến gần Tháp Nhĩ qua sa mạc chứ.." Ngón tay dọc theo lộ tuyến trên bản đồ, Tiêu Viêm liếm liếm môi đang khô khốc, thoáng có chút trầm thấp tự hỏi.



" Ai, thật là đáng chết, Tháp Nhĩ Qua sa mạc quả thật là rất lớn..Từ Thạch mạc thành đi tới nơi này, dĩ nhiên đã nửa tháng thời gian, nếu trên bản đồ có Trạm tiếp viện, vậy thì mới là khỏe a.." Tiêu Viêm thở dài một hơi, Lấy khổ làm vui, bất đắc dĩ cười nói.



Lúc Tiêu Viêm rời khỏi Thạc Mạc Thành, sau đó dựa theo lộ tuyến của bản đồ, đối với Tháp Nhĩ Qua sa mạc tiến đến, bởi vì ở chỗ sâu trong sa mạc, hư cảnh làm cho người ta nhận không ra, cho nên Tiêu Viêm cũng chỉ có thể tận lực lựa chọn một ít lộ trình an toàn, sau đó triển khai Tử vân dực bay vút đi, thời gian còn lại Hắn lựa chọn đi bộ.



Bên trong Tháp Nhĩ Qua sa mạc, trừ bỏ một ít ma thú phải chú ý, còn lại làm cho người ta kiêng kị chính là Xà nhân, ở trong sa mạc rất ít người lựa chọn làm kẻ địch của họ, dù sao bọn Xà nhân thao túng được kỹ thuật ám sát. Thật sự làm cho người ta khó lòng phòng bị. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Bất quá, đối với thường nhân mà nói, phiền toái nhất là Xà nhân, nhưng may có bản đồ cùng với linh hồn cảm giác cường đại của Dược lão, cho nên Tiêu Viêm không tao ngộ phiền toái gì, mỗi lần có nguy hiểm, Tiêu viêm cũng dễ dàng tránh né Xà nhân cùng với đội ngũ tuần tra.



Đương nhiên. Nếu bởi vì vô tình gặp phải Xà nhân, Tiêu Viêm liền dùng thủ đoạn lôi đình, khi đối phương chưa phát ra tiếng cảnh bảo liền giết chết …hắn phi thường minh bạch, Nếu tại Tháp Nhĩ Qua sạmc mà bị Xà nhân vây công, thì kết quả rất là thê thảm.



Song cho dù có Tử vân dực cùng với bản đồ trợ giúp, bất qua, Tiêu viêm từ phía ngoài đi đến Tháp Nhĩ qua sa mạc vẫn mất nửa tháng thời gian, cho nên Tiêu Viêm mới bất đắc dĩ cười khổ.




Muợn sắc trời bắt đầu hôn ám,Tiêu Viêm may mắn tránh được các ánh mắt của Xà nữ, cuối cùng cũng đến gần khu vực có nước.



Ngón tay khé tách lá cây, ánh mắt Tiêu Viêm phóng ra, xuất hiện trong tầm mắt chính là một hồ nước trong xanh, sạch sẽ, làm cho Tiêu Viêm đang khát nước nuốt một ngụm nước bọt.



" Phù phù …."



Ngay khi Tiêu Viêm đang tràn đầy vui mừng, chuẩn bị xuất hiện để lấy nước, thì một tiếng vang nhỏ của nước, thân thể nhất thời cứng ngắc, khẽ nhếch miệng, ngây người nhìn một bóng hình xuất hiện trong hồ nước.



Hồ nước trong suốt, Một bóng lưng người nữ tử, từ đáy hồ phóng lên, đưa lưng về phía Tiêu Viêm, Những sợi tóc dài khẽ dán trên bờ vai trắng như tuyết, những giọt nước lăn xuống bờ vai mịn màng, sau đó từ từ trôi xuống vòng eo nhỏ nhìn cực kỳ hấp dẫn, cuối cùng rót xuống hồ nước làm ra những tiếng động nhỏ.



Mặc dù khoảng cách có chút xa,Bất quá Tiêu Viêm vẫn có thể thấy, vòng eo nhỏ ấy hết sức mềm dẻo, khó có thể tưởng tượng, nếu ở trên giường, cái eo nhỏ mềm dẻo có thể làm bao nhiêu người mê mẩn.



Nữ tử đen tay vuốt những sợi tóc dài, sau đó chậm rãi xoay người lại.



Theo sự di chuyển của thân thể nữ tử, Thân hẻ hoàn mỹ nhất thời bại lộ trước tầm mắt Tiêu Viêm, Lập tức làm cho " Xử nam" Tiêu viêm nhất thời có chút khí huyết dâng lên….



Thân thể bạch ngọc hoàn mỹ, giống như là kiệt tác của ông trời, Cặp nhũ hoa đầy đặn vểnh cao kiêu ngạo bại lộ ra, ở dưới ánh trăng hé ra một dung nhan quyến rũ mà xinh đẹp, Đôi mắt nhấp nhô từng đợt xuân tình giống như nước chảy ra …



Trả Lời Với Trích Dẫn