Đấu Phá Thương Khung

Chương 203 : Xà Nữ Nguyệt Mị

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Từ khi Tiêu Viêm nhận thức đàn bà thì sợ rằng chỉ có Nhã Phi ở Ô Thản Thành mới có thể so sánh.



" Cục cục.." Nhìn nữ nhân xinh đẹp này. Yết hầu Tiêu Viêm hơi di động một chút, bàn tay chậm rãi khẽ véo trên đùi, sự đau đớn kịch liệt làm cho Hắn hồi phục sự thanh tỉnh, ánh mắt đảo qua nữ tử bên cạnh hồ nước, ở dưới hồ nước trong suốt, một cái đuôi rắn màu xanh, hơi đong đưa, làm phóng thích ra một cỗ hấp dẫn.



" Xà nhân…" Nhẹ nhàng than một tiếng, Con mắt Tiêu Viêm híp lại, trên khuôn mặt bao trùm sự kinh sợ, Bởi vì Hắn phát hiện, lấy linh hồn cảm giác, dĩ nhiên không thể dò xét thực lực của nữ nhân trước mặt là có cấp bậc gì.



" Phiền toái..Nữ nhân này ít nhất là Đấu linh, thậm chí là Đấu vương cường giả " Nuốt một ngụm nước bọt, mơ hồ đoán được thực lực của nữ nhân, Tiêu Viêm Đang định lựa chọn rút lui, đột nhiên, Nữ nhân trong hồ đem đem ánh mắt hướng về chỗ Tiêu Viêm ẩn dấu, Tiêu Viêm trong lòng thoáng kinh hãi, trong lòng lắp bắp kinh hãi nói:" Có Dược lão che dấu hơi thở, Nàng làm sao có thể phát hiện ra Ta?"



Xà nữ trong hồ quyến rũ,giống như xuân thủy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phương vị của Tiêu Viêm, một lát sau, lấy bàn tay nhỏ nhắn chem môi cười nói:" Tiểu tử loài người kia, chiếm tiện nghi của Tỷ tỷ, bây giờ lại muốn đi sao?"



Vừa dứt lời, cánh tay nhỏ nhắn của Xà nữ vỗ lên mặt hồ, một đạo thủy tiễn dâng lên, đôi môi đỏ mọng của Nàng khẽ mở, một khẩu độc dược xanh biếc phun vào trong đạo thủy tiễn, đem đạo thủy tiễn chứa độc dịch hướng về phía chỗ Tiêu Viêm ẩn núp bắn mạnh tới.



Mặc dù lời nói của Xà nữ ôn nhu như đang nói với tình nhân, nhưng hạ thủ lại cực kỳ ngoan độc, nếu Tiêu Viêm bị đạo độc tiễn bắn trùng, thì sợ rằng không chết cũng bị lột da.



Bất quá, cũng may Tiêu Viêm thấy thực lực của xà nữ kinh khủng, nên luôn đặt tâm thần lên người xà nữ, nhìn Nàng trong nháy mắt liền hạ thủ, bàn chân lập tức đạp mặt đất, thân hình đột nhiên lao ra ngoài.



" Xuy.." Thủy tiễn bắn mạnh về rừng cây. Dĩ nhiên rừng cây trong nháy mắt liền héo rũ.



Khóe mắt liếc vào chỗ đám cây héo rũ, Tiêu Viêm nhịn không được hút một hơi lạnh, nữ nhân này thật sự là quá độc?



" Hì hì, không nghĩ tới là một Tiểu tử thật là dễ nhìn.." Nhìn Tiêu Viêm từ trong rừng cây lao ra. hai mắt của xà nữ sáng ngời, không chút nào để ý nửa trên thân thể của mình đang xích lõa trước mặt của Tiêu Viêm. cười dài nói.
" Hô… " Cảm nhận được sát ý từ bốn phương tám hướng vọt tới, Tiêu Viêm thở nhẹ một hơi, Giữa lưng khẽ run lên, Tử vân dực thật lớn hiện ra, Bàn chân hung hăng đạp mạnh xuống đất, theo một tiếng nổ vang, thân thể Tiêu Viêm nhất thời bay thẳng lên trời.



Khi thân thể đang ở không trung, Hai cánh Tiêu Viêm rung lên, nhìn các Xà nữ đang trợn mắt há mồm nhìn lên, cười lớn nói:" Bái bai, các vị cứ việc tắm rửa đi, Ta thật sự là chỉ đi ngang qua …"



" Đấu khí hóa cánh?"



Nhìn thấy hai cánh sau lưng của Tiêu Viêm, Khuôn mặt đang tươi cười của Nguyệt Mị thoáng hiện lên sự sợ hãi, bất quá một lát, lông mày nhíu lại, lắc lắc đầu:" Không đúng..Không phải Đấu khí hóa cánh, Tiểu tử kia..Qủa nhiên càng ngày càng thú vị, tỷ tỷ thế nào lại bỏ qua ngươi?"



Che đôi môi đỏ mọng đang cười, trên mặt lại hiện lên vẻ lạnh như băng có chứa sát ý, Ngẩng đầu nhìn Tiêu Viêm đang cấp tốc rời khỉ ốc đảo, liền phất tay với các xà nữ xung quanh nói:" Các ngươi về bộ lạc trước đi, Ta thử xem tiểu gia hỏa này có thoát khỏi tay Ta không "



" Vâng. Đại nhân!" Nghe vậy, vài xà nữ đang muốn truy kích, lập tức lùi xuống, cung kính thi lễ với Nguyệt Mị, sau đó không chút do dự lắc mình tiến vào trong rừng cây.Nhanh chóng biến mất không thấy.



Khi tất cả xà nữ đều thối lui, Nguyệt Mị lúc này mới ngước mặt lên trời cười, Nhìn Tiêu Viêm lúc này cơ hồ chỉ nhỏ bằng một bàn tay, Nguyệt Mị khẽ mỉm cười.



Thân thể khẽ run lên, một đô cánh chậm rãi xuất hiện sau lưng của Nguyệt Mị, trong nháy mắt liền đọng lại một cái cánh năng lượng màu xanh.



Hai cánh khẽ nhúc nhích Thân thể Nguyệt Mị liền bay lên không trung, Sau đó hướng về phía Tiêu Viêm đang chạy trốn truy đuổi theo.



" Hì hì, Tiểu tử kia, nếu như cho người ta biết một cái Đấu sư nho nhỏ dĩ nhiên chạy thoát khỏi tay Nguyệt Mị ta, thì sẽ bị cho người ta cười chết?" Ở nơi ốc đảo mát lạnh, Theo thanh âm duyên dáng của Nguyệt Mị từ từ tiêu tán, hồi phục lại như cũ….