Đấu Phá Thương Khung
Chương 494 : Tỷ thí đề mục Long Lực đan
Ngày đăng: 13:38 19/04/20
Dưới vô số ánh mắt, trên quảng trường hai đạo nhân ảnh riêng rẽ đều ngẩng đầu mà đứng, thân hình cao ngất làm nổi bật lên khí chất riêng biệt bất đồng, cũng có vẻ khí vũ hiên ngang. Trong lúc nhất thời làm cho quảng trường bên dưới không ít nữ sinh Nội Viện con ngươi phải tỏa sáng.
Đứng giữa hai người Tiêu Viêm, Hách trưởng lão một thân quần áo mộc mạc, mặc dù tóc đã hoa râm, nhưng bề ngoài nhìn qua thân thể lại cường tráng không thua gì người trẻ tuổi. Khuôn mặt có một ít nếp nhăn mặc dù bởi vì không khí hào hứng của hôm nay mà hơi có chút ý cười, nhưng từ nhãn tình trầm ổn mơ hồ hiện ra của ông mà xét, vị Hách trưởng lão này thật là có chút cảm giác thiết diện giống như lời Lâm Diễm.
Lại lần nữa nhẹ ho khan một tiếng, thanh âm ẩn chứa đấu khí hùng hậu đem âm thanh xung quanh áp chế. Ánh mắt nhìn quanh toàn trường, Hách trưởng lão lúc này mới chậm rãi lấy ra từ trong nạp giới một quyển trục màu vàng phong cách cổ xưa, nhàn nhạt cười nói:
- Lão phu xưa nay đối với luyện đan cực kì cảm thấy hứng thú, nhưng bởi vì điều kiện trở thành Luyện Dược Sư hà khắc kia, cho nên chỉ có thể buồn bực mà bỏ qua. Hôm nay có thể đến chủ trì công đạo cho cuộc tỉ thí luyện đan thật khó khăn mới xuất hiện trong Nội Viện này, cũng là cực kì vui mừng. Bất quá chư vị cũng biết thanh danh thường ngày của lão phu, cho nên, mời đem một ít hoài nghi về tính công bình của cuộc thi bỏ qua đi.
Nghe được lời Hách trưởng lão nói, quảng trường phía dưới nhất thời vang lên từng trận hò hét đáp trả. Hiển nhiên, danh dự công chính ông có được bên trong Nội Viện là việc mọi người đều biết.
- Đề thi tỉ thí hôm nay, là lão phu tự mình chọn lựa, cho đến hiện nay, Tiêu Viêm cùng Hàn Nhàn đều chưa từng biết bọn họ cần phải luyện chế cái gì.
Âm thanh hô ứng bên dưới làm cho ý cười trên mặt Hách trưởng lão cũng nhiều hơn một chút, bàn tay nhè nhẹ vỗ trên quyển trục, sau đó dưới sự soi mói của mọi người, nghiêng đầu cười nói với hai người Tiêu Viêm:
- Nói trước, đề thi này có chút khó khăn… Không biết hai vị có dám tiếp không?
Nghe vậy, Tiêu Viêm cùng Hàn Nhàn đều ngẩn ra, cùng liếc mắt nhìn nhau một cái. Hàn Nhàn dẫn đầu ôm quyền cười nói:
- Mặc kệ trưởng lão tuyển chọn đề thi thế nào, Hàn Nhàn cũng sẽ cố hết toàn lực!
Hắn tự tin mình là tứ phẩm Luyện Dược Sư, lúc ngẫu nhiên đạt đến trạng thái đỉnh phong thậm chí có thể miễn cưỡng luyện chế ngũ phẩm đan dược. Đương nhiên, chỉ là xác xuất thành công này có vẻ hơi nhỏ chút. Hơn nữa, xem ra đề thi Hác trưởng lão chọn ra thật sự là thuộc loại cấp bậc khó khăn này. Hắn đồng dạng tự tin, nếu như bại, cũng sẽ tốt hơn so với Tiêu Viêm.
Một bên, Tiêu Viêm mỉm cười, đồng dạng gật đầu, vẫn chưa có phản ứng gì.
- Hảo, hai vị hào khí không tệ. Làm quản lý giả của Nội Viện dược phương quản lý khố, ta cũng có quyền lấy ra phương thuốc. Hôm nay để cảm tạ hai vị trình diễn Luyện Dược Thuật cho chúng ta đại khai nhãn giới, phương thuốc này, liền xem như là lễ vật tặng cho các vị.
Hách trưởng lão vuốt râu cười cười, đem quyển trục hướng về phía hai người giơ lên, cười nói:
- Nếu không thể luyện chế thành công, vậy thì ít nhất cũng có thất bại phẩm của luyện đan chứ. Do vậy, cũng có thể có chút manh mối chi tiết.
Hách trưởng lão cười nói. Bởi vì hứng thú đối với Luyện Đan Thuật, cho nên hắn đối với từng bước luyện đan cũng hết sức rõ ràng.
Nghe được Hách trưởng lão nói như vậy, Hàn Nhàn mới nhẹ nhàng thở ra. Hắn tự tin cho dù không luyện chế ra thành đan, cũng có thể tính thất bại phẩm. Vậy cũng đã tuyệt đối xuất sắc hơn so với Tiêu Viêm.
- Tiêu Viêm, ngươi có dị nghị gì không?
Hách trưởng lão quay về Tiêu Viêm dò hỏi.
Tiêu Viêm mỉm cười lắc lắc đầu, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Hàn Nhàn một cái, trừ trong mắt hắn nhìn ra một chút cười lạnh nhàn nhạt, lập tức đuôi mày khẽ nhướng, liền xoay người quay về một thạch thai trong quảng trường đi đến.
Sau đó, Hàn Nhàn chỉ là hướng về quảng trường bên dưới khẽ tiêu sái khom người, cũng xoay người bước nhanh đến một thạch thai khác. Thời điểm đi ngang qua bên người Tiêu Viêm, cước bộ hắn thoáng chậm một chút, nhẹ giọng cười:
- Tên gia hỏa vờ trấn định, ta chờ thất bại của ngươi.
- Ta cũng thế.
Tiêu Viêm mỉm cười, bước lên phía sau thạch thai.
Sự bình thản của Tiêu Viêm làm cho nét cười lạnh trên khuôn mặt Hàn Nhàn càng đậm thêm một ít, khóe miệng khẽ thu, cũng không thèm nhắc lại, lắc mình đi vào sau thạch thai.
Nhìn thấy song phương đều đã chuẩn bị xong xuôi, Hách trưởng lão trên khuôn mặt ý cười cũng nồng đậm hơn nhiều, xoay người lại, hướng tới quảng trường đông nghìn nghịt, cao giọng vang dội quanh quẩn trong quảng trường.
- Tỉ thí, hiện tại bắt đầu!