Đấu Phá Thương Khung

Chương 551 : Đối chọi gay gắt!

Ngày đăng: 13:39 19/04/20


Không khí chợt đọng lại, đoàn người Liễu Kình chậm rãi dừng trước mặt đám người Tiêu Viêm. Liễu Kình liếc nhìn Tiêu Viêm, Lâm Tu Nhai mấy người một cái, thản nhiên nói: "Rốt cục cũng gặp lại, ta đã đợi ngày này lâu lắm rồi."



Đối với lời của Liễu Kình, Tiêu Viêm tự nhiên là sẽ không ngu ngốc cho là đang nói mình, người nội viện đều biết, Liễu Kình đối thủ là Lâm Tu Nhai, còn những người khác, trừ Tử Nghiên cái tiểu quái vật đã vượt xa bọn họ ra, cơ hồ cực ít có người có tư cách làm cho Liễu Kình coi trọng như vậy, cho dù là xếp hạng thứ tư Nghiêm Hạo, mặc dù ngày thường đối với Liễu Kình không có chút nào tỏ ra sợ hãi, nhưng sâu trong nội tâm, vẫn có thêm mấy phần kiêng kỵ.



"Hy vọng lần này vận khí của ngươi tốt."



Lâm Tu Nhai trả lời bằng giọng cười nhạt, mặc dù vóc người cùng Liễu Kình so ra cơ hồ là nhỏ con hơn, song với khí chất đặc thù, đã làm cho Liễu Kình tên quái vật to xác này cũng không có chút chiếm thượng phong so với Lâm Tu Nhai.



Hai người nói chuyện, mặc dù đơn giản, nhưng lại khó có thể che giấu khí thế đối chọi gay gắt tràn ngập, làm đối thủ nhiều năm, hai người thời thời khắc khắc đều là ganh đua tranh giành, cuộc chiến đấu năm đó, Liễu Kình thua ở trong tay Lâm Tu Nhai chỉ nửa chiêu, vì vậy vẫn luôn canh cánh trong lòng, bất quá những năm này dù thực lực tăng nhanh, nhưng hắn vẫn không tìm Lâm Tu Nhai tỷ thí, chính là vì hắn là kẻ lòng tràn đầy ngạo khí, hắn đang đợi cơ hội này, năm đó hắn ở cuộc so tài cường bảng bại bởi Lâm Tu Nhai, hôm nay, hắn cần phải ở chính nơi đây lấy được thắng lợi! Mười năm mài kiếm, chính vì cuộc chiến này, Liễu Kình không biết rơi bao nhiêu mồ hôi, nhẫn nại lấy cảm giác cô độc, một mình nhấm nháp trong tu luyện khô khan...



Khi hai người nói chuyện với nhau, trên đài cao không khí cực kỳ an tĩnh, mặc dù có thể ở trên lôi đài này, đều là thuộc về nội viện cường giả hàng đầu, nhưng là đối với hai tên quái vật này, cho dù là bọn họ tâm cao khí ngạo đến đâu, bất kể là thừa nhận hay không, trong lòng đều phải có hoặc nhiều hoặc ít có mấy phần kính ý, thực lực vi tôn, điều này ở Đấu Khí Đại Lục mặc cho địa phương nào, đều là quy tắc bất biến.



Hai đạo mục quang ở giữa không trung va chạm, tựa hồ như có tia lửa hiện lên, không khí nồng nặc mùi hoả dược, song phương trong lúc này nhìn có vẻ như, chỉ cần có một lời không hợp liền sẽ ra tay sống mái.



Dĩ nhiên, đối với điểm này, Tiêu Viêm cũng không có quá lo lắng, hai người cũng không phải là hạng người hấp tấp xao động, Liễu Kình mặc dù nhìn giống người tam đại ngũ thô (tứ chi phát triển đó ^_^), nhưng hắn có thể sau khi bại trong tay Lâm Tu Nhai, vẫn ẩn nhẫn cho tới hôm nay, đã đủ để nhìn ra tâm tính, cho nên chuyện ở nơi này xảy ra động thủ, đối với hai con cáo này, có chút khó có thể phát sinh.



Ánh mắt tùy ý liếc tới, bỗng nhiên nhìn thấy Liễu Phỉ mặt xám đen, đang nấp phía sau Liễu Kình, Tiêu Viêm chân mày cau lại, cũng phát hiện ánh mắt của nàng chính là Huân nhi bên cạnh, hiển nhiên, việc Huân nhi ngày ấy giữa chốn đông người cho nàng một bạt tai, nàng ta vẫn ghi hận trong lòng..
"Xuy!"



Tiếng chuông lặng lẽ chấm dứt, trên bầu trời đột nhiên vang lên những âm thanh xé gió, mọi người ngẩng đầu, chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ những thân ảnh chợt lóe rồi biến mất, nhìn lại, đã thấy hơn mười bóng người già nua chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở hàng ghế VIP trên cao..



Tiêu Viêm ánh mắt quét qua mấy người này, phần lớn đều là những trưởng lão quen thuộc trong viện, mà ở giữa là một vị lão giả bận hắc bào, tóc trắng râu bạc, đương nhiên chính là Tô Thiên đại trưởng lão.



"Không nghĩ tới ngay cả hắn cũng đến xem, xem ra nội viện đối với " cường bảng " bỉ tái cực kỳ coi trọng a." Tiêu Viêm nhẹ giọng thầm nói.



Tô Thiên chậm rãi đi lên, một tay giơ lên, nhất thời, cả quảng trường chợt im phăng phắc, chỉ còn tiếng hít thở. Ánh mắt chậm rãi quét qua toàn trường, cuối cùng dừng tại trên người hắc bào thanh niên đang dựa vào lan can kia, trong mắt tràn ra nhàn nhạt nụ cười, già nua mà thanh âm trầm thấp, ở trong tai mỗi người vang lên.



"Cường bảng xếp hạng thí sinh, vào sân!"



Theo Tô Thiên thanh âm rơi xuống, trong nháy mắt, chỉ thấy được trên đài cao bóng người chớp động, tất cả thân ảnh ở giữa không trung vẽ lên đường cung, cuối cùng chính xác chằng chịt rơi vào trong sân rộng, ngẩng đầu lên, nhìn chung quanh vô số đầu người, một cổ chiến hoả lặng lẽ bành trướng.



Cuộc so tài chính thức, sắp bắt đầu!