Đấu Phá Thương Khung
Chương 553 : Đại tái bắt đầu
Ngày đăng: 13:39 19/04/20
Khi Tiêu Viêm báo ra số thứ tự của mình. Sắc mặt BạchTrình nhất thời cứng ngắc, hơn nữa là cứng ngắc đến muốn trại quai hàm, thậm chí còn có phần tái nhợt.
Tuy rằng chính bản thân mình bị Tiêu Viêm đánh bại luôn cánh cánh trong lòng, hơn nữa có lẽ là bởi vì duyên cớ không muốn thừa nhận, BạchTrình vì nguyên nhân thất bại chính mình mà ưu sầu cuối cùng quy tội Tiêu Viêm đã nhờ phục dược Long Lực Đan mà thắng được, chẳng qua, lúc này đây, trong lòng cũng nổi lên sợ hãi, tuy rằng ngoài miệng hắn cũng không nguyện thừa nhận, nhưng ở nơi sâu nhất trong lòng, Tiêu Viêm đích xác thật sự vẫn gây ra cho hắn sự sợ hãi.
Nắm thẻ trúc thật chặt trong tay, Bạch Trình nhìn khóe môi nhếch lên của Tiêu Viêm nụ cười chợt tắt, khuôn mặt có chút co rút, ánh mắt khẽ buông xuống, ánh mắt hung ác kia giống như con lang đói như muốn được ăn cả ngã về không.
"Hỗn đản chết tiệt, lúc này đây cho dù là liều mạng ta cũng muốn cho ngươi mất đi cơ hội tranh đoạt là một trong mười người đứng đầu cường bảng".
Bình thản nhìn Bạch Trình đang cúi đầu kia, Tiêu Viêm vuốt vuốt thẻ trúc đang nắm trong tay, trong lòng vẫn chưa có nhiều lắm lo lắng, lúc trước khi bản thân là một tinh Đấu Linh, lúc đó hắn có thể đả bại Bạch Trình, hôm nay thực lực lại tinh tiến không ít, Bạch Trình càng không phải là đối thủ, giống như ngày xưa đem chính mình khiến cho sức cùng lực kiệt.
Sau Tiêu Viêm, lại một người lục tục lấy thẻ thăm, trong đó đối thủ của Ngô Hạo là một gã xếp hạng 43 trên "Cường bảng" cấp Đấu Linh một tinh, loại cấp bậc này, ở trên cường bảng có thể xem là xếp ở vị trí gần cuối, tuy nói thực lực Ngô Hạo mới vừa đạt tới đại đấu sư đỉnh phong, nhưng nếu hắn thật sự toàn lực ứng phó, phần thắng là không nhỏ, mà nhìn bộ dáng hắn đang mỉn cười tủm tỉm, hiển nhiên cũng là do vận khí chính mình mà cảm thấy may mắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lúc sau là một gã dự thi cuối cùng ở trước bao ánh mắt của mọi người cũng đã rút thăm xong, trình tự quyết đấu ở giữa sân phần lớn đã được xác định, trong đó tự nhiên có một ít người thần tình ủ rủ bất đắc dĩ, bởi vì đối thủ của bọn họ, đều là cao thủ đứng hàng đầu trên cường bảng, trong đó có một gã thực lực đạt tới bốn sao Đấu Linh, vừa lúc Liễu Kình lấy mẫu cùng dãy số ngẫu nhiên giống nhau, trong một chốc liền báo ra dãy số, trong khoảnh khắc này sắc mặt người kia trở nên u ám, tuy rằng thực lực của hắn ở trên cường bảng cũng được tính ở vị trí giữa bảng, cùng so sánh cường giả Liễu Kình bậc này, phần thắng không thể nghi ngờ là rất thấp, tình hình có thể sẽ không được như ý muốn.
Nhưng thật ra có một chút thú vị về đối thủ của Tử Nghiên, người này trong đoạn thời gian gần đây phong vân ở trên cường bảng, hơn nữa xem bộ dáng này, tựa hồ là cái loại người chỉ biết bế quan tu luyện và tu luyện, bởi vậy đối với Tử Nghiên, hắn thực ra cũng không hiểu rõ cho lắm, bởi vậy, nhìn thấy đối thủ của chính mình dĩ nhiên là một cái tiểu cô nương, nhất thời nhếch miệng nở nụ cười ngu ngốc, trong ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường nhìn xung quanh, mà nhìn thấy một màn này bọn người Tiêu Viêm có một chút buồn cười, chờ trận đấu bắt đầu thật sự, có lẽ người kia sẽ bật khóc lên làm thiên hôn địa ám.
Ánh mắt Tô Thiên chậm rãi đảo qua toàn trường, nhìn thấy những người dự thi đã được quyết định các cặp thi đấu, lúc này mới khẽ gật đầu, âm thanh già nua nhàn nhạt quanh quẩn toàn trường: "Một khi đã rút thăm xong, như vậy liền thỉnh chư vị về trước vị trí của chính mình, trận đấu tùy lúc sẽ bắt đầu".
Trên đài cao Tô Thiên nhàn nhạt tuyên bố kết quả tỷ thí, loại này thực không được tính là trận đấu quyết liệt, đối với hắn mà nói, căn bản là giống như tiểu hài tử bình thường, cũng không có bao nhiêu tán thưởng.
Nhiều tràng vỗ tay vang lên, Tô Thiên hờ hững dựa lưng vào ghế, lại lần nữa từ trong ống trúc rút ra một thẻ trúc, nao nao, đột nhiên bật cười, đối với vài vị trưởng lão bên cạnh mỉm cười nói: "Xem ra chúng ta có thể một hồi xem trận đấu thú vị".
"Trận đấu thứ hai, số hai mươi tám".
Thanh âm Tô Thiên vừa dứt, một đạo thân ảnh đột ngột bay lên đài, người tới là một vị nam tử, vẻ mặt vô cùng kiêu căng cùng cao ngạo, là người gần đây nổi bật thậm chí vượt qua Tiêu Viêm, hắn là người ở ngoài cường bảng, sau đó trực tiếp đi một đường liền đứng thứ ba mươi ba trên cường bảng, hơn nữa người này còn phát ra những lời quá cuồng ngôn, nếu là cho hắn thời gian năm ngày, tất nhiên ngay cả Tiêu Viêm xếp trên hắn, cũng phải bại dưới tay hắn, như thế có không ít người bội phục hào khí của hắn, bản thân Tiêu Viêm đối với điều này cũng không đáp lại, hắn vội vàng bế quan, cũng không phản ứng lại mấy cái loại này.
Nam tử ở trên đài không lâu, một đạo thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp xuất hiện ở dưới ánh mắt mọi người, một tiểu cô nương toàn thân áo trắng ở trong ánh mắt bọn người Tiêu Viêm cười trộm, chậm rãi đi lên đài.
"Ha ha, nữ oa oa, yên tâm đi, ta sẽ lưu thủ!" Nhìn tiểu cô nương áo trắng, nam tử không nhịn được cười nói, hắn tựa hồ như thấy được phong quang của mình.
Đối với âm thanh cuồng tiếu của nam tử, trên đài cao, bọn người Tiêu Viêm, Lâm Tu Nhai, Liễu Kình lau mồ hôi lạnh trên trán.
"Tên này thật đáng thương"