Đấu Phá Thương Khung
Chương 723 : Dược Lão lưu lại
Ngày đăng: 13:41 19/04/20
Nguồn: TruyenYY
Trong khi ngoại giới bởi vì chuyện Vân Lam Tông mà bàn tán không ngừng, Tiêu Viêm cả ngày trong mật thất kiệt lực đem thương thế bên trong cơ thể chữa trị khỏi hẳn, hơn nữa không lưu lại bất kỳ di chứng nào.
Tiêu Viêm lần này bị thương so với bất kỳ lần nào trong quá khứ đều là nặng hơn không ít. Bởi vậy muốn khỏi hẳn không chỉ cần thân thể hắn cường hãn hơn người mà bản thân hắn cũng tinh thông Luyện đan thuật. Tuy nhiên, thời gian tiêu phí không phải ngắn, mà Tiêu Viêm đối với việc này chưa từng tỏ ra vội vàng, xao động. Loại sự tình chữa thương này không thể đi đường tắt được, nếu không càng khiến cho thương thế thêm nặng thì tình huống càng thêm nguy hiểm. Đối với thực lực của Tiêu Viêm thì chịu một ít đả thương không đáng sợ, đáng sợ chính là thương thế vạn nhất lưu lại di chứng sẽ trở thành trở ngại rất lớn cho việc sau này đánh sâu vào đẳng cấp cao hơn.
Bất quá loại lo lắng này đối với Tiêu Viêm mà nói không được tính là đại sự gì, thân là Luyện dược sư hắn biết dùng phương pháp như thế nào mới là hoàn thiện nhất để bản thân dần dần khang phục, chỉ là cần tiêu tốn một ít thời gian mà thôi.
Tiêu Phủ, một nơi yên lặng trong mật thất, hắc bào thanh niên ngồi ngay ngắn trên giường đá, hai tay kết ấn, hô hấp nhịp nhàng kéo dài, mỗi lần hô hấp phun ra nuốt vào làm không gian chung quanh xuất hiện một trận dao động, một cỗ năng lượng mà mắt thường có thể thấy được theo hô hấp nhanh chóng tiến vào trong cơ thể.
Năng lượng phun ra nuốt vào kéo dài hơn một giờ, Tiêu Viêm mới chậm rãi mở mở mắt, một đạo hoả mang nhàn nhạt xẹt qua đồng tử tối đen rồi nhanh chóng biến mất, con ngươi đen nhánh dần dần trở nên bình thản, không gợn sóng.
Thở nhẹ ra một hơi, Tiêu Viêm nhẹ đưa ngón tay mơn trớn U Hải Nạp Giới, một khoả đan dược xanh biếc, tròn trịa xuất hiện trong tay, đan dược vừa xuất hiện một cỗ đan hương khiến người khác say mê tràn ngập toả ra, hít một hơi vào bụng làm cho tinh thần khẽ rung lên.
Khoả đan dược này có tên là Phục nguyên đan, là một loại thuốc chữa thương, bất quá cấp bậc không thấp, ước chừng cấp bậc đạt đến ngũ phẩm, chuyên môn dùng để chữa trị một ít thương thế nghiêm trọng. Hơn nữa, bởi vì dược tính ôn hoà nên sẽ không tạo thành phá hư cho bên trong cơ thể vốn đã bị thương, quả thực có thể nói là tuyệt hảo đan dược chữa thương. Bất quá, bởi vì đan dược này cấp bậc không thấp, luyện chế ra cũng có chút rườm rà, cường giả bình thường bị trọng thương cũng khó có được hưởng thụ đãi ngộ như vậy. Đó cũng bởi vì Tiêu Viêm là Luyện dược sư nhưng lại là Lục phẩm Luyện dược sư, có thể luyện chế lục phẩm đan dược, muốn là có thể có loại đan dược khác nên tiêu phí không cần phải bận tâm.
Đem khoả đan dược tuỳ ý bỏ vào miệng, đan dược vừa tiến vào ngay lập tức hoá thành một đạo năng lượng ấm áp, chậm rãi xâm nhập trong thân thể, cuối cùng dọc theo tứ chi bách hải nhanh chóng khuếch tán, làm cho Tiêu Viêm cả người tràn ngập cảm giác ấm áp, cảm giác từng trận co rút đau đớn không ngừng truyền tới từ những kinh mạch nguyên bản đang bị thương cũng suy yếu đi nhiều.
Bàn tay nhẹ vuốt ngọc bích quyển trục, trải qua dò sét của linh hồn lực lượng lúc trước, hắn đã biết đây chính là vật ghi lại phương pháp phá giải Phệ Sinh Đan trong cơ thể nhị ca Tiêu Lệ mà Dược Lão để lại.
Tính toán thời gian từ lúc Tiêu Lệ dùng Phệ Sinh Đan đến hiện tại thì thời gian cũng không còn nhiều. Tiêu Viêm phải nắm chắc thời gian đem nó phá giải, bằng không một khi đến thời điểm, Tiêu Lệ chỉ sợ trong khoảnh khắc sẽ chết, đến lúc đó, bản thân Tiêu Viêm thống khổ không nói, cũng không biết làm sao đưa ra công đạo với đại ca Tiêu Đỉnh. Việc này, cả Tiêu Viêm cùng Tiêu Lệ đều không nói rõ với Tiêu Đỉnh, nếu biết việc này chỉ sợ cả hai bọn họ sẽ bị hắn hung hăng giáo huấn một trận.
Chậm rãi đem quyển trục mở ra, những nét chữ cứng cáp, hữu lực mà Tiêu Viêm rất quen thuộc liền hiện ra trong tầm mắt làm cho hắn nhẹ nhàng thở dài.
"Tiểu tử, Phệ Sinh Đan dược tính quá mức bá đạo, muốn đem nó giải trừ, cho dù là ta cũng khó mà làm được, bất quá cũng không cần thất vọng, bởi vì nó không phải là không có cách giải quyết. Phệ Sinh Đan bản chất là tiêu hao tính mạng lực của con người biến thành lực lượng, nếu không thể đem nó phá giải thì có thể dùng đan dược cung cấp tính mạng lực, làm như vậy tức là dùng đan dược để kéo dài sinh mạng. Đương nhiên đây cũng chỉ là phương pháp tạm thời, nếu muốn giải trừ hoàn toàn thì trong lúc kéo dài sinh mạng cần đột phá đến Đấu hoàng cảnh giới, như thế mới chân chính phá giải Phệ Sinh Đan!"
Ánh mắt cẩn thận đọc toàn bộ văn tự trên quyển trục, một lát sau, trong ánh mắt Tiêu Viêm lộ ra một chút sắc mặt vui mừng. Biện pháp này của lão sư cũng không coi là quá phức tạp, nếu Phệ Sinh Đan là thiêu đốt sinh mệnh, như vậy có thể dùng đan dược tăng sinh mệnh lực lên để kéo dài tính mạng của nhị ca, về phần sau này có thể đột phá lên Đấu hoàng cấp bậc hay không thì ngày sau tính tiếp.
Phương pháp này mặc dù đơn giản, nhưng cũng có vấn đề nhỏ, đó là đan dược tăng sinh mệnh lực quá mức thưa thớt. Bất quá, điều này là nói với người khác, còn đây là Dược Tôn Giả lừng lẫy tiếng tăm trên khắp đại lục thì nó không phải là nan đề lớn.
Tiêu Viêm từ từ đưa mắt đến những dòng cuối cùng, trong lòng nhẹ nhõm thở dài một hơi.
"Thanh Minh Thọ đan, lục phẩm đan dược có thể tăng thêm cho người sử dụng gần mười năm tuổi thọ, một người trong đời chỉ có thể dùng một viên, tài liệu luyện chế bao gồm Thanh Minh quả, Thọ Vương tương, Vạn Niên Thanh Đằng…"