Đấu Phá Thương Khung
Chương 724 : Thế lực sơ thành
Ngày đăng: 13:41 19/04/20
Ánh mắt chậm rãi đảo qua những nguyên dược liệu luyện chế được ghi lại trên quyển trục kia. Một lát sau, Tiêu Viêm khẽ gật đầu, cất kỹ quyển trục rồi lâm vào trầm tư. Những dược liệu này có chút hiếm lạ, muốn đem nó sưu tập đầy đủ chỉ sợ rằng tiêu tốn không ít thời gian. Xem ra chuyện về những dược liệu này còn cần phải nhờ Hải lão. Mễ Đặc Nhĩ gia tộc là phòng đấu giá lớn nhất tại đế quốc, những thứ cất giấu đương nhiên là có rất nhiều. Những dược liệu này mặc dù quý hiếm, nhưng mà hẳn là cũng có thể tìm được một số.
Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm, xoay người nhảy xuống giường đá. Sau đó chậm rãi đi ra khỏi mật thất.
Vừa mới ra khỏi mật thất, một thị nữ ở bên ngoài đã sớm đứng đợi ở chỗ này, liền nhanh chân tiến lên phía trước, sau đó cung kính nói: "Tam thiếu gia, Đại thiếu gia nói nếu ngài từ mật thất đi ra thì xin mời người đến phòng khách một chuyến."
Nghe vậy Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Phất tay cho thị nữ lui, rồi đi về hướng phòng khách.
Khoảng mười phút sau, Tiêu Viêm đã đến bên ngoài phòng khách, nghe được bên trong truyền ra thanh âm của hai người Tiêu Đỉnh cùng Tiêu Lệ. Ngoài ra vẫn còn có một giọng nói không xa lạ của nữ tử, Tiêu Viêm phân biệt một chút liền biết được hình như người bên trong chính là đại công chúa Yêu Dạ của Hoàng thất.
"Nàng tới chỗ này làm gì?" Đôi mắt hơi co lại, Tiêu Viêm liền đẩy cửa phòng ra, lững thững đi vào.
Trong đại sảnh, Tiêu Đỉnh cùng Tiêu Lệ đang mỉm cười trò chuyện với Yêu Dạ. nghe được tiếng đẩy cửa, ánh mắt vừa nhìn sang, thấy được là Tiêu Viêm, vẻ tươi cười trên khuôn mặt càng nhiều hơn.
"Ha ha! Tiêu Viêm tiên sinh, muốn gặp ngài một lần mà thật không dễ dàng ha. Yêu Dạ hai ngày nay qua đã đến đây nhiều lần, cuối cùng cũng gặp được." Nhìn thấy Tiêu Viêm đẩy cửa vào, trên mặt Yêu Dạ hiện lên một nụ cười làm động lòng người, đứng dậy, hướng về phía Tiêu Viêm nói đùa.
Tiêu Viêm cười cười, ánh mắt tiếp xúc một chút cùng Tiêu Đỉnh hai người, sau đó tìm cái ghế bên cạnh hai người ngồi xuống, thản nhiên cười nói: "Không biết lần này Yêu Dạ công chúa đến đây là có chuyện gì sao?"
"Tiêu Viêm tiên sinh giúp hoàng thất chúng ta miễn trừ một mầm họa lớn. Trước tới thăm, chẳng lẽ còn cần lý do sao?" Con ngươi sáng quắt nhìn Tiêu Viêm, Yêu Dạ hơi có chút thận trọng cười nói.
Ba người ở trong phòng khách đợi chỉ chốc lát, tên thị nữ lúc trước đã từ từ đi đến. Ở phía sau, một bóng người xinh đẹp như ẩn như hiện.
Hai bóng người dừng lại ở cửa. Thị nữ cúi người đi khỏi, còn Nạp Lan Yên Nhiên một thân áo bào vân sắc chậm rãi đi vào. Ánh mắt đảo qua ba người trong phòng khách, chợt có chút phức tạp, dừng lại trên người Tiêu Viêm đang ở vị trí trung tâm.
"Nạp Lan tiểu thư đến Tiêu phủ của chúng ta có chuyện gì sao?" Nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay xuống, Tiêu Viêm khép hờ mắt, nhẹ giọng nói.
Đối với bộ dạng lạnh nhạt này của Tiêu Viêm, Nạp Lan Yên Nhiên khẽ cắn môi, một lát sau mới mở miệng nói: "Sư phụ muốn gặp ngươi một lần cuối cùng."
"Một lần cuối cùng?" Ánh mắt đột nhiên mờ đi, Tiêu Viêm từ từ nắm chặt bàn tay, thanh âm dần dần trở nên lạnh lùng: "Tốt nhất ngươi đừng nói cho ta rằng nàng đã làm chuyện gì ngu xuẩn. Ta nói rồi, mặc dù đệ tử của Vân Lam Tông bây giờ đã giải tán, nhưng mà ta như cũ vẫn có thể đem bọn họ tìm ra."
Lông mày của Nạp Lan Yên Nhiên hơi cau lại, nói: "Sư phụ sẽ không làm cái loại chuyện này. Nếu ngươi bằng lòng đi gặp, liền theo ta. Còn không muốn, về sau có lẽ cũng không có cơ hội." Nói xong, nàng cũng không đợi Tiêu Viêm đáp lời mà xoay người bước ra ngoài.
Tiêu Viêm nhíu mày. Một lát sai đứng dậy, đưa mắt nhìn Tiêu Lệ ở một bên, bàn tay Tiêu Viêm lật ra, đem một quyển trục phân phó cho Tiêu Lệ, nói: "Nhị ca, ngươi đem những dược liệu này tìm lấy về. Ta có việc quan trọng cần dùng. Nhớ kỹ, đừng kéo dài thời gian!"
Tiếp nhận quyển trục, Tiêu Lệ ngẩn ra, nhìn thấy ánh mắt hơi lóe ra của Tiêu Viêm. Hắn tự nhiên hiểu được là cái gì, lập tức không dấu vết gật đầu một cái.
Sau khi đem quyển trục cho Tiêu Lệ, Tiêu Viêm cùng hai người nói mấy câu, sau đó bước nhanh ra ngoài. Mấy câu nói mà Nạp Lan Yên Nhiên mang đến làm cho sắc mặt của hắn hơi có chút âm trầm. Nàng lại muốn làm cái gì?