Để Được Yêu Nam Phụ, Nguyện Không Làm Nữ Chính (1970)
Chương 6 : Nữ chính đã tốt bụng thì nữ phụ phải đóng vai ác
Ngày đăng: 20:45 19/04/20
Dứt câu, một cách kiên quyết lẫn dứt khoát, Dương Thảo tạt mạnh ly nước vào người Phương Di. Cẩm Tú đưa tay lên che miệng, ngăn một tiếng kêu bất ngờ! Về phía cô chủ họ Phương, đôi mắt sửng sốt nhìn theo dòng nước chảy ngoằn ngoèo xuống chiếc váy xếp li đắt tiền của mình trong một chốc, tiếp theo thì nghiến răng:
- Chị bị điên hả? Làm cái trò gì thế?
Không kìm được cơn giận, Phương Di lập tức lao đến túm lấy vai áo đối phương kéo mạnh. Tuy không lường trước được hành động này nhưng Dương Thảo vẫn kịp thời phản kháng bằng cách nắm tay cô chủ nhỏ đó giữ lại. Hai người không ngừng giằng co, Cẩm Tú trông thế liền chạy vào can ngăn. Để rồi Dương Thảo vô tình đẩy tay ra khiến Cẩm Tú ngã mạnh vào chiếc bình cổ ở phía sau.
Âm thanh vỡ xoảng vang lớn khiến Dương Thảo lẫn Phương Di đều giật mình.
Lúc nhìn lại thì hai người đã trông thấy cảnh Mai Cẩm Tú ngồi bệt dưới đất, xung quanh là các mảnh sứ nằm ngổn ngang cả những giọt máu đặc quánh vương vãi. Vừa hay Lương Bằng chạy đến đầu tiên, hỏi đã xảy ra chuyện gì? Hết nhìn hai cô chủ rồi anh nhìn qua Cẩm Tú với cánh tay bị thương, liền sốt sắng chạy đến.
- Cẩm Tú, có sao không? Máu chảy nhiều quá!
Có tiếng bước chân chạy về phía này, điều dễ đoán tiếp theo là sự xuất hiện của hai anh em nhà họ Cao. Cũng giống Lương Bằng, họ sửng sốt khi thấy cánh tay Cẩm Tú nhuốm máu. Cao Đình chưa kịp phản ứng thì Cao Phong đã nhanh như cắt, lao đến đỡ lấy Cẩm Tú đang chếnh choáng. Chứng kiến cảnh đó, Dương Thảo chỉ đứng yên, bàn tay cũng đang bị chảy máu liền buông xuôi.
- Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra với ba người vậy?
Nghe Cao Đình nghiêm giọng, Phương Di sợ hãi liền chỉ tay vào Dương Thảo:
- Chính chị ấy đã đẩy Cẩm Tú ngã vào bình hoa!
Và người đầu tiên chất vấn Dương Thảo không phải Cao Đình mà là Cao Phong:
- Tại sao cô làm vậy?
Dương Thảo không thể phản bác lời của Phương Di bởi sự thật Cẩm Tú ngã là vì cú đẩy vô ý của mình, cô muốn giải thích rõ mọi chuyện thế nhưng khi trông thấy đôi mắt giận dữ lẫn lạnh băng của Cao Phong thì bản thân chỉ có thể nói lời này:
- Em không cố ý...
- Đủ rồi! Cho dù có ghét Cẩm Tú thì cô cũng không nên tàn nhẫn đến thế!
- Em không bỉ ổi như vậy đâu.
- Cậu ơi, gói quà này vừa được gửi đến! Là gửi cho cậu ạ.
Cầm lấy món đồ, Cao Phong xem tới xem lui cái hộp hình vuông cỡ trung được gói kỹ lưỡng bằng giấy nâu cổ điển. Đang tự nhủ là ai gửi thì anh thấy một tấm giấy nhỏ ở bên trong, lấy ra xem thì bản thân không khỏi ngạc nhiên: "Mừng sinh nhật con trai. Mẹ". Tức thì anh đi vào nhà, bước vội lên phòng.
Biểu hiện của Cao Phong có vẻ rất vui vì đã đặt gói bưu phẩm lên bàn và ngồi xuống ngắm nghía liên tục. Cũng khó trách cậu chủ cao ngạo này lại mang dáng vẻ sung sướng đến vậy bởi đây là lần đầu tiên anh nhận được quà sinh nhật do mẹ tặng. Một cách cẩn thận, Cao Phong mở gói quà ra, bên trong là một chiếc mũ Beret màu xám nhập khẩu từ Nga. Vô cùng thú vị vì mẹ vẫn còn nhớ anh thích đội những chiếc mũ phồng này. Cao Phong bước đến trước gương, chậm rãi đội mũ lên. Thật phù hợp! Màu xám luôn rất hợp với anh.
Đúng lúc, Cao Phong nghe tiếng bà Viên thưa rõ to ở dưới nhà rằng:
- Dạ thưa bà đã về! Ông đang ở trong đại sảnh đợi bà ạ.
- Tôi biết rồi, dì đi cất áo khoác cho tôi.
Chất giọng trầm của bà Hoàng càng làm niềm vui của Cao Phong dâng lên, mẹ đã về sau vài ngày thăm hỏi họ hàng! Tháo chiếc mũ xuống rồi cầm trên tay, anh mau chóng rời phòng, vừa xuống nhà là đã bước vào đại sảnh.
- Mẹ! Mẹ đã về!
Bà Hoàng ngồi vào bàn, ngay bên cạnh ông Lim đang hạ tờ báo xuống. Trông thấy Cao Phong, bà không hề mỉm cười mà chỉ gật khẽ, nói duy nhất một câu:
- Chào con trai.
- Mẹ à, chiếc mũ này...
- Mẹ vừa về nhà nên rất mệt, có chuyện gì để sau hãy nói.
Cứ như một ngọn lửa đang bùng cháy mà thình lình bị tạt một gáo nước lạnh, nụ cười trên môi Cao Phong cũng giống như thế, nó trở nên gượng gạo trước thái độ lạnh nhạt thường trực của bà Hoàng. Tâm trạng cách đây không lâu còn rất phấn khởi thế nhưng lúc này đã bị dập tắt, nhanh đến nỗi anh cảm giác bản thân vừa có chút nhầm lẫn, về người mẹ âm thầm mua quà sinh nhật cho con trai với người mẹ vẫn mang gương mặt hờ hững ở trước mặt.
- Dạ, con chào mẹ...
Lúc Cao Phong quay lưng, bà Hoàng bất giác nhìn theo, tuy nhiên không phải vì nhận ra nỗi buồn trên mặt con mà là chiếc mũ Beret màu xám kia.
- Chiếc mũ đó là cửa hàng gửi đến sao?