Đế Nghiệp Vô Thường
Chương 33 : Tình đố (hạ)
Ngày đăng: 10:26 18/04/20
“Tách tách” một tiếng thanh thúy vang lên, những viên ngọc châu dư thừa rơi vung vãi, thanh âm va chạm rót vào trong tai Nguyên Bạch Lệ, nghe như là một tiếng gì tan vỡ, giống như tiếng hạt châu đang bị bể nát….
“Thật xinh đẹp…” không vội tiến vào, Trương Tứ Phong tinh tế thưởng thức thân thể của Nguyên Bạch Lệ, thân thể vừa mạnh mẽ vừa mềm dẻo giờ phút này thật mị hoặc yêu dã, thân thể này, có mấy người có thể chạm qua được chứ ?
Hừ ! Trương Tứ Phong dùng sức banh hai chân nam nhân ra, hướng tới nhét viên ngọc châu vào hung hăng tràng nhập, thân thể dưới thân nhất thời sinh ra kịch liệt co rút, gương mặt anh tuấn thống khổ mà vặn vẹo.
Móng tay nơi ngạn biên mềm dẻo mà vang lên thanh âm chói tai, một màu đỏ của máu thay cho màu trắng, giữa hàm răng tạo thành một tơ máu chảy xuôi xuống khóe miệng nam nhân.
Nếu vị trí này chuyển đến bên khóe mặt, nó sẽ biến thành huyết lệ….
Giữ chặt mắt cá chân nam nhân, kềm lấy hai chân gấp khúc, hung hăng ngầm hướng về phía nơi sâu nhất, màu trắng cùng màu đỏ chậm rãi lưu tiết từ nơi kết hợp.
“Ưm a !” Dục vọng mãnh liệt của Trương Tứ Phong vì kích thích mà kinh hô ra tiếng, kích liệt đong đưa vòng eo mềm dẻo của nam nhân, giống như bất kỳ lúc nào cũng co thể bẻ gãy.
Dục vọng bị buộc chặt vào mảnh vải trắng, nơi ấy ma xát vào ngọc châu gia tăng khoái cảm kích thích cấm kỵ, nhưng đối với một nam nhân bị ép buộc phải nhận lấy xâm phạm này, mỗi một lần va chạm mãnh liệt của Trương Tứ Phong đều có một cỗ cảm xúc muốn hét lên, mỗi một lần đánh úp đều làm cho hắn muốn ngất đi.
Gã vốn không muốn đem nam nhân cao ngạo này bức đến mức này, gã không muốn làm chuyện tuyệt tình như vậy, nhưng hiện tại gã vẫn là, hòan tòan phá hủy tự tôn cao ngạo của nam nhân, vỡ tan tành.
Kịch liệt rất nhỏ mà đau đớn, nam nhân khép hờ đôi mắt không ngừng tuôn ra chất lỏng trong suốt, ý thức tựa hồ bắt đầu lâm vào hỗn độn, chỉ có thể cắt chặt môi khẽ rung động, không hé ra một tiếng, đây là trận địa cuối cùng mà hắn sống chết giữ vững.
Cởi bỏ xiềng xích trên người nam nhân, đem tấm chăn mềm mại ấp ủ lên người, cúi đầu ôn nhu hôn lên khóe mắt cay đắng. Đôi môi đã bị sậm màu vì bị răng tra tấn tuôn ra một mảnh đỏ, đưa môi của mình lên, đầu lưỡi điểm lên cặp môi mà an ủi, tham nhập vào miệng nam nhân mà tảo quát, khi rời khỏi nhẹ nhàng kéo ra một sợi bạc.
Tiếp tục di chuyển xuống dưới, từng chút gắn bó lấy nam nhân, mang đến ấm áp cùng trấn an, tại ***g ngực phập phồng của nam nhân theo từng trận an ủi mà dần dần vững vàng. Đầu lưỡi xẹt qua chiếc bụng tinh tráng, chuyển qua hạ thân, thân thủ giải trừ dây trói tàn nhẫn, dùng miệng ngậm lấy, mang đến từng trận tê dại.
Lầm thứ hai xâm chiếm đôi môi huyết sắc, một tay đè lại thân thể nam nhân, một tay đi về phía sau, thâm nhập vào trong thân thể lấy ra từng viên ngọc châu, mỗi một lần lấy ra, thân thể lạ kịch liệt rung rẩy, tiếng rên rỉ tràn ra từ miệng nam nhân đều bị Trương Tứ Phong nuốt lấy.
Sau khi tẩy trừ thân thể, dùng tấm chăn che lại cơ thể trần trụ mà che kín vết *** của nam nhân, Trương Tứ Phong vuốt ve đôi mày chau lại kia, người ngủ say không tự giác càng nheo lại, giống như ở trong mộng, cũng không có được một phút bình an.
: Miệng máu