Đế Quân
Chương 1247 : Phong quang
Ngày đăng: 20:23 22/04/20
Ý thức kia chính là cao thủ, bọn họ sao không cảm ứng được thân ảnh kia xuất hiện là cường đại thế nào, chỉ bằng vào thân ảnh này có thể tự do ra vào Đế Hoàng Cung là có thể nhìn ra.
- Chư vị tiền bối, nhanh chóng gạt bỏ đám người Liễu Lăng Vân, nơi đây không cần ngươi õỗ trợ.
- Thần Dạ, ngươi quá không lấy đại cục làm trọng!
Thân ảnh hiện ra, không thấy hành động gì, cả Đế Hoàng Cung sinh ra cuồng phong gào thét, đám người Liễu Lăng Vân bị cuồn phong quét qua, bị cuốn ra sau lưng người này.
Thần Dạ ba người không có đoán sai, đột nhiên xuất hiện chính là người trẻ tuổi thần bí.
Gương mặt khổng lồ kia bảo hộ đám người Thần Dạ sau lưng, ánh mắt trống rỗng nhìn qua người kia, giọng nói cỗ xưa vang vọng.
- Ngươi là ai?
Đế Hoàng Cung tồn tại vô số năm, bọn họ chưa bao giờ thấy có kẻ nào có thể tự do ra vào.
Mà người trẻ tuổi kia cường đại quá rõ ràng
Khi còn sống những ý thức này cũng tham gia đại chiến năm đó, tuy lúc ấy thực lực của bon họ không quá lộ ra, không cách nào nhìn thấy đại chiến thảm thiết của các đại đế.
Nhưng tràng đại chiến kia, chỉ dư âm của nó cũng khiến toàn bộ thế giới cảm ứng được, các sinh linh khiếp sợ thực lực của các đại đế, cũng có thể phân biệt ra khí tức của các đại đế, kể cả khí tức Tà Đế và sự cường đại của mình.
Trong bốn đại đế, kể cả Tà Đế bọn họ cường đại không cần nghi vấn, mà người trước mặt một thân tu vị cường đại còn trên cả bọn họ.
Phần khiếp sợ này với đạo ý thức kia tồn tại vô số năm tăng lên tới tột đỉnh!
Người trẻ tuổi không quan tâm gương mặt khổng lồ, hắn nhìn về phía Thần Dạ, nói:
- Người Thiên, Liễu hai tộc chết thì chết, những người còn lại không thể chết, nếu không có lý do, phải lưu bọn họ đối kháng Tà Đế điện!
- Thần Dạ, ngươi khinh người quá đáng rồi, những người khác lại nhất định sẽ quan tâm.
Người trẻ tuổi lạnh nhạt nói ra.
Nghe vậy Thần Dạ mi tâm nhíu lại, những người khác là ai tự nhiên không phải là người trong Dạ Minh quan tâm, người Đế, Mộc hai tộc sẽ quan tâm, nhưng tuyệt đối không phải ở nơi này.
- Tà Đế điện, bọn chúng quá cường đại.
Đưa mắt nhìn người trẻ tuổi vô thanh vô tức biến mất khỏi Đế Hoàng Cung, Thần Dạ, ánh mắt của đám người Thần Dạ trở nên ngưng trọng.
Người này rốt cuộc là địch hay bạn?
Người nhìn không thấu, cộng thêm tu vị siêu phàm nhập thánh không thể nghi ngờ, cực kỳ đáng sợ!
- Đừng nghĩ nhiều.
Qua hồi lâu, Diệp Thước vỗ vỗ vai Thần Dạ, nói:
- Chuyện tương lai, chúng ta dù ai cũng không nói trước được, cố gắng tăng tu vị mình lên mới chính xác nhất.
- Đỉnh phong!
Đồng tử Phong Ma tinh quang sáng ngời, nói:
- Thần Dạ, Diệp Thước, Diệp Thước, ta biết rõ các ngươi từng có mộng tưởng, không biết hiện tại giấc mộng của các ngươi có thể thêm ta vào không?
- Phong Ma huynh, chúng ta sinh tử chi giao, làm sao thiếu ngươi được?
Thiết Dịch Thiên cười to, rồi sau đó cũng vỗ vai Thần Dạ, nói:
- Trên núi a!
- Tốt!
Thần Dạ thở sâu, vứt bỏ suy nghĩ khác, lúc này từ chân núi đi lên.
Ông ông!
Khi đám người Thần Dạ tới gần ngọn núi, năng lượng uy áp nặng nề xuất hiện, không những áp chế tốc độ, còn áp chế thân thể bọn họ.
- Núi này không dễ leo đâu!
Thần Dạ cười cười, giống như người bình thường, đi lên từng bước.