Đế Quân

Chương 1424 : Thiên ngoại thiên – Tà Đế Điện

Ngày đăng: 20:28 22/04/20


- Thần Vương đại nhân, cứu ta…



- Cứu?



Thần Dạ lắc đầu bật cười:



- Vừa rồi không phải các ngươi đã hiên ngang lẫm liệt nói nên vì thiên địa muôn dân trả giá tính mạng sao, hiện tại lại sợ?



- Hiện tại ta muốn giết các ngươi, ai cũng không cứu được!



Thanh âm lãnh liệt vang lên, hai người không hề có chút phản kháng đã mất đi sinh cơ, thi thể mềm nhũn ngã xuống dưới tường thành đế đô.



- Chúng Thần Chi Thần, ngươi cũng đừng ẩn tàng nữa, theo ta cùng đi thiên ngoại thiên, đến Tà Đế Điện đi!



Giết xong hai người Thiên Không, Thần Dạ nhìn ra phía chân trời xa xa, cao giọng quát.



- Ha ha, tiểu hữu, ngươi rốt cục nghĩ thông suốt, được, lão phu cùng đi với ngươi!



Xa tận chân trời, một thân ảnh rất nhanh hiện lên, vẻ mặt xấu hổ lại hơi khẩn trương, tươi cười nói.



Thần Dạ không để ý tới hắn, nhìn lên bầu trời, hít sâu một hơi, đã bao nhiêu năm rốt cục đi tới hôm nay.



- Chúng ta đi!



- Thần Dạ.



- Ca ca.



Đang muốn lên thẳng thiên ngoại thiên, mấy đạo thân ảnh từ xa xa chân trời bay vút tới nhanh như tia chớp.



Ánh mắt Thần Dạ run lên, nụ cười xuất phát từ nội tâm hiện lên trên mặt.



Người đi trước nhất chính là Phong Tam Nương, người còn lại là Tiểu Nha.



- Ha ha, các ngươi sao cùng trở lại đây?



Thần Dạ thật sự vui vẻ, hắn vẫn luôn lo lắng cho hai người.



- Vừa lúc ở trên đường gặp được, Thần Dạ, Tử Huyên, hiện tại ta tốt lắm, không cần lo lắng nhiều cho ta, chỉ là ta không có năng lực trợ giúp hai người.



- Ngươi có thể đến ta đã thật vui vẻ.




Điều này mang ý nghĩa ít nhất trong mắt Tà Đế, Thần Dạ đã ngang hàng với hắn, dù Chúng Thần Chi Thần không quá tin tưởng Thần Dạ không hấp thu Hỗn Độn lực của người khác mà tu vi lại tinh tiến như vậy, nhưng nếu là lời của Tà Đế làm cho hắn không thể không tin.



Hôm nay cuộc gặp này xem như là giữa những nhân vật đỉnh phong nhất, không nghĩ tới Chúng Thần Chi Thần lại bị người khinh thường như vậy.



- Cũng tốt, nếu là như thế khi giết các ngươi ta sẽ không cần do dự…



Tà Đế thản nhiên nhìn lướt qua Chúng Thần Chi Thần, sau đó đặt ánh mắt lên người Thần Dạ. Có lẽ hắn hiểu được ý nghĩ trong lòng người kia, cũng có lẽ không biết, nhưng những điều này đều không quan trọng, bởi vì trong mắt Tà Đế, Thần Dạ càng thêm trọng yếu.



Im lặng chốc lát Thần Dạ cũng không phủ nhận, nói:



- Đích xác vừa rồi tâm tình của ta đã xảy ra một ít biến hóa.



- Nga, vì sao?



Tà Đế hỏi lại.



Thần Dạ đáp:



- Có một sự thật cho dù trước mắt ta không thể thay đổi, nếu không có sinh linh, thế gian này sẽ không còn ý nghĩa, như vậy ta nguyện ý cho bọn hắn một cơ hội.



- May là bọn hắn cũng không làm cho ta sản sinh cảm giác thất vọng hay là tuyệt vọng.



- Chính bởi vì như thế cho nên vô số năm qua lòng của ta vẫn luôn duy trì lạnh lùng, chẳng qua…



Tà Đế khẽ thở dài nói:



- Bất kể là người hay thần, cũng sẽ có một giới hạn, mà ta đã không còn lòng kiên nhẫn.



- Điểm này ta hiểu được, ta cũng đồng ý, nếu đổi lại là ta có lẽ ta đã sớm không còn tính nhẫn nại.



Thần Dạ gật đầu, chợt chuyển giọng:



- Nhưng ta cũng rõ ràng một đạo lý, nếu thế giới này không còn sinh linh thì không còn ý nghĩa, không có bất cứ người nào có quyền lực dùng tính mạng của người khác thành toàn cho chính mình.



- Tà Đế, ta không dám nói ngươi đã bị tẩu hỏa nhập ma, bởi vì ta không có tư cách này, càng không xứng, bởi vì ta chưa từng suy nghĩ nhiều cho người khác.



Nghe vậy Tà Đế cười nói:



- Ngươi thật thành thật, nói lời cũng thẳng thắn, nhưng hôm nay ngươi tới nơi đây giữa chúng ta cũng không có thời gian tán gẫu luận đạo.