Đế Quân

Chương 1425 : Hỗn Độn chân linh (1)

Ngày đăng: 20:28 22/04/20


- Phải, giữa chúng ta có thể trở thành bằng hữu nhưng tuyệt đối không phải hiện tại.



Thần Dạ cảm thán một tiếng.



Đôi mắt Tà Đế co rụt lại, hắn nghe ra một tia thâm ý bên trong, lòng tin này đúng là chưa từng thấy qua.



- Ta cũng hi vọng có cơ hội làm bằng hữu với ngươi.



Tà Đế nhìn qua Tử Huyên nói.



- Tà Đế, trước khi kết thúc, đầu tiên ta cần đi giải quyết một phiền toái nhỏ.



Thần Dạ cười nói, mọi người đều phát giác tiếng cười của hắn tràn đầy lãnh ý.



- Phiền toái nhỏ?



Tà Đế chỉ vào Chúng Thần Chi Thần, nhất thời cười nói:



- Ngươi muốn nói là người này đi, ta có thể giải quyết giúp ngươi.



- Việc này không cần phiền toái ngươi.



Thần Dạ cười cười nhìn qua Chúng Thần Chi Thần, người kia lập tức cảm ứng được bị ánh mắt hắn tập trung như bị giam cầm trong lao lung.



- Mấy năm nay mặc dù ngươi dùng linh hồn che giấu trong Chúng Thần Chi Mộ, nhưng ngươi hành động ám muội không ít, cũng như hôm nay đúng như lời ngươi nói, nếu ta vì thiên hạ muôn dân giết ngươi, ngươi chết hẳn là không oan đi?



- Giết lão phu?



Dù bị phong tỏa không gian, trong lòng dâng lên nỗi bất an mãnh liệt, nhưng Chúng Thần Chi Thần cũng không quá sợ hãi, dù Tà Đế muốn giết hắn cũng không dễ dàng, bởi vì hắn còn có lá bài tẩy không thể lay động.



- Chẳng lẽ không thể giết ngươi được sao?



Nghe vậy Chúng Thần Chi Thần đang định trào phúng, đột nhiên thần sắc kinh hãi, khuôn mặt như gặp quỷ trắng bệch, hắn nhìn chằm chằm vào tay phải Thần Dạ, cảm giác sợ hãi dâng lên tột đỉnh.
Tà Đế không khỏi cảm thán:



- Vô số năm qua ta luôn khát vọng lấy được, đừng nói Hỗn Độn chân linh, chỉ cần chút Hỗn Độn lực là ta sẽ có thể siêu nhiên hiện tại…



Nghe nói như thế Thần Dạ cũng thở dài, hết thảy trên thế gian đều không công bình, nhưng đôi khi cũng là công bình, Tà Đế đã sinh ra sau khi thiên địa sơ khai, có được tài nguyên cùng thiên phú mà người khác không thể sánh được, vì thế vô số năm tháng luôn cao cao tại thượng, cả thiên đạo cũng không làm gì được hắn.



Nhưng chính bởi vì độ cao dễ dàng có được, làm cho Tà Đế biết rất nhiều, cũng phải thừa nhận rất nhiều.



Qua nhiều năm như vậy vì một mục tiêu theo đuổi giao tranh, đây có lẽ là động lực, cũng là một loại trói buộc, bởi vì hắn biết chỉ cần hắn dừng lại sẽ bị thiên đạo tiêu diệt.



Nếu ngay từ đầu Tà Đế không có ý nghĩ này? Thần Dạ lắc đầu cười, nếu nói vậy hắn cũng không phải Tà Đế!



- Xem ra ngoại trừ bốn vị lão hữu năm xưa, ngươi là người hiểu biết ta nhất!



Tà Đế cười nói, thần sắc cảm thán lẫn mất mát, dù sao hắn là Tà Đế mà không phải người thường!



Nghe vậy Thần Dạ cũng cười khổ, nói:



- Hiện tại ta mới phát hiện, hiểu được ngươi cũng không phải là chuyện gì tốt.



- Ha ha!



Tà Đế vui mừng cười to:



- Ngươi mau nhanh giải quyết phiền toái này đi, ta đã khẩn cấp muốn đánh với ngươi một trận!



- Yên tâm, rất nhanh!



- Thần…Thần Dạ?



Cảm nhận được sát ý xuất hiện, Chúng Thần Chi Thần vô cùng hoảng hốt, nhìn Thần Dạ cơ hồ không nói nên lời, nhưng chỉ sau một thoáng hắn như nghĩ tới điều gì, nhịn không được cười to.