Đế Quân

Chương 481 : Phong ấn trong binh

Ngày đăng: 06:22 22/04/20


Cùng lúc đó, có một tiếng ngâm thanh thúy vang lên, hai người theo thanh âm phát ra mà nhìn lại, thình lình, ở nơi sâu nhất trong cung điện kia, có một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa toàn thân hiện ra hào quang màu xanh, bỗng nhẹ nhàng nhúc nhích.



Trường kiếm rung động, sát khí bao phủ toàn bộ cung điện cũng đột nhiên khẽ động, nháy mắt sau đó toàn bộ đều quay chung quanh trường kiếm, chợt, trường kiếm kịch liệt run rẩy, một đạo, sát khí so với tất cả các binh khí khác cộng lại còn đầm đặc hơn vài phần chợt bạo tuôn ra trong không gian.



Đúng lúc này, trường kiếm ánh sáng màu xanh đại thịnh, đồng thời khi hào quang kia bao trùm cung điện, có một đạo hư ảnh khác cũng chậm rãi biến hóa mà ra.



Thình lình, đó là một thanh trường kiếm màu xanh đã phóng lớn hơn rất nhiều lần!



Trường kiếm cực kỳ xinh đẹp, tựa như một tác phẩm nghệ thuật, nhưng nghiêm nghị chi ý lại có một loại bá đạo phá vỡ hư không. . . .



Thần Dạ hai mắt nhắm lại, nhàn nhạt cười, Bách Binh Các, quả nhiên danh bất hư truyền ah!



Trong hư không, trường kiếm màu xanh khổng lồ mũi kiếm trực chỉ hai người Thần Dạ, sát ý ngập trời giống như thủy triều điên cuồng mà đến, toàn bộ cung điện, lúc này phảng phất như gặp phải địa chấn rung động lấy, tất cả binh khí đều giống như trường kiếm màu xanh khổng lồ kia, chỉ về phía Thần Dạ và Tử Huyên.



Sát ý ngập trời giờ phút này, như thực chất vậy, bao lấy hai người Thần Dạ vào trong, Tử Huyên còn may, nàng có cảnh giới Lực Huyền, không bị những sát ý này ảnh hưởng, trái lại Thần Dạ, giờ khắc này liền không thể không vận hành huyền khí năng lượng, hình thành nên một đạo bình chướng vô hình bên ngoài thân thể để ngăn cản những sát ý này.



- Thần Dạ, ngươi sao rồi?



Tử Huyên hỏi.



- Không có việc gì!



Nhìn một đám binh khí có động tác sắp thí huyết ở phương xa, Thần Dạ cười khẽ:



- Bách Binh Các này, quả nhiên thật phong quang. Tử Huyên, ta đi trước thử xem!
Hỏa Thần Lệnh kia hiển nhiên không bằng trường kiếm màu xanh trước mặt, mà ở trong một nơi kỳ quái như Bách Binh Các, năng lực của trường kiếm kia cũng được phóng lớn hơn rất nhiều, có phần đông binh khí giúp đỡ, trường kiếm màu xanh hiện giờ mặc dù còn không đạt đến mức thần binh, nhưng lúc này đã không kém gì thần binh rồi.



- Bách Binh Các ah!



Thần Dạ nhẹ lẩm bẩm, sau đó, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, ngón tay kéo dây cung chậm rãi buông ra.



Ông ông!



Ngay khi ngón tay Thần Dạ buông dây cung ra, toàn bộ cung điện cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt, phảng phất như địa chấn mãnh liệt, mắt thường có thể thấy được, mặt đất chợt vỡ tan ra, sau chớp mắt liền hóa thành một tấm mạng nhện.



Lợi tiễn phá không, vô kiên bất tồi!



Đạo đạo kiếm khí như nước gợn giờ phút này, nhanh chóng dung hợp lẫn nhau, cự kiếm màu xanh ngưng tụ lại kia cũng ầm ầm một tiếng muốn nổ tung lên, bao phủ tất cả kiếm khí v ào trong.



Mắt thường có thể thấy được, dưới thanh mang bao lấy, vô số kiếm khí dung hợp hoàn mỹ lại với nhau, bản thể trường kiếm màu xanh mãnh liệt bắn đến, cưỡng ép hút kiếm khí hung hãn kia vào.



Lập tức, chấn động khủng bố chợt lặng yên tản ra.



Trường kiếm màu xanh đã dung hợp tất cả khí tức binh khí ở đây đột nhiên khẽ động, có một chùm tia sáng sáng chói đến cực hạn tự trong trường kiếm bạo lướt ra, cuối cùng trùng điệp va chạm với lợi tiễn ở giữa không trung.



Oanh!



Hai người chạm nhau, chấn động kinh người chợt tứ tán ra, từng đợt bạo tạc lập tức quanh quẩn trong cung điện, năng lượng rung động cuốn khắp nơi, cung điện vốn sạch sẽ vào lúc này đã cực kỳ bừa bãi, khiến cho người vô cùng thê thảm.