Đế Quân
Chương 480 : Sinh tử chi địa
Ngày đăng: 06:22 22/04/20
Linh Nhi nhẹ nhàng giãy dụa lấy, ngay lúc đó, thần sắc Đại trưởng lão liền trì trệ một chút, nàng một mực đều không hoài nghi qua Tử Huyên và Linh Nhi, cho nên, cũng không làm gì
Nhưng vào lúc này. . . . Một đạo Linh hồn chi lực lặng yên không một tiếng động lướt vào trong cơ thể Linh Nhi, sau một lát, một vòng rung động thật sâu đột nhiên lóe lên trong mắt nàng!
- Khó trách!
Đại trưởng lão dùng thanh âm chỉ mình nghe được nói:
- Khó trách Tử Huyên lại quay lại Khiếu Lôi Tông, thì ra như vậy. Xem ra, Khiếu Lôi Tông ta, quả nhiên được tổ sư gia phù hộ a!
- Tổ sư nãi nãi, ngài đang nói gì thế?
Thấy trạng thái như thất thần của Đại trưởng lão, Linh Nhi tò mò hỏi.
- Không, không có gì! Linh Nhi, tổ sư nãi nãi mang ngươi trở về.
Đại trưởng lão cười cười, nói:
- Vô Nghịch, ngươi ở lại chỗ này, đợi Huyên Nhi đi ra bảo nàng đến tìm lão thân.
Dứt lời, thân ảnh liền lập tức biến mất khỏi mảnh không gian này.
Bước vào Bách Binh Các, hắc ám như phỏng đoán trước khi xuyên thấu qua cửa động phù văn rậm rạp cũng không xuất hiện, khí tức khắc nghiệt ở chỗ này cũng càng thêm rậm rạp.
Ở trước người hai người, có một cầu thang dài, nhưng mà, tầm mắt của bọn hắn lại chỉ có thể nhìn đến cuối cầu thang, xa hơn nữa không cách nào thấy được.
Tử Huyên nói:
- Sư phó từng nói qua với ta, nói Bách Binh Các giống như một cột điện bằng sắt, một tầng tiếp lấy một tầng, binh khí thân ở trong đó độ mạnh yếu của chúng cũng từng bước đẩy mạnh, mà trong mỗi một tầng đều có một thanh Vương giả tuyệt đối tọa trấn, cấu thành sát trận cường đại nhất!
Tử Huyên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Một tia khí tức cũng không cách nào cảm ứng được, ta đoán chừng có thể là bị đặt ở tầng cuối cùng. . .
- Cái này cũng có nghĩa là chúng ta nhất định phải xông đến cuối cùng, ngươi mới có thể có cơ hội lấy được Lôi Đình Diệt Thế Thương.
Thanh âm Thần Dạ có chút sâm lãnh.
Trước đó, đối với thu hoạch Lôi Kình Diệt Thế Thương, Tử Huyên có tự tin tương đối lớn, hiện giờ ngay cả khí tức cũng không cảm ứng được, như vậy, cưỡng ép triệu hoán, rất có thể sẽ xuất hiện chuyện xấu thật lớn, hai người đang ở trong Bách Binh Các, loại chuyện xấu này cũng không nhất định có thể ứng phó được.
Đủ chuyện như thế, nếu nói không có những người của Khiếu Lôi Tông động đậy tay chân, tuyệt đối sẽ không tin tưởng!
- Đi thôi!
Mặc kệ phía trước tồn tại cái gì, hôm nay cũng không còn đường lui nữa.
Thần Dạ thả người nhảy lên, lướt qua cầu thang, cả người lập tức liền trở nên có chút mơ hồ, sau khi ánh mắt rõ ràng hắn lại nhìn thấy một phương cung điện yên tĩnh bất động ở đó/
Nói nó bất động, chính là vì trong cung điện trống trải này không cảm ứng được khí lưu đang lưu động, cả phiến không gian, ở vào một loại trạng thái gần như tê liệt, mà ngay cả thời gian, phảng phất như vào lúc này cũng không còn tồn tại.
Mà khiến người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nhất chính là ở trong cung điện này, có ước chừng trăm chuôi binh khí, đao, thương, kiếm v... v... cái gì cần có đều có, mỗi một kiện binh khí, đều tản ra sát khí đầm đặc.
Đông đảo các đạo sát khí đan lẫn vào nhau trong không gian, giữa lẫn nhau giống như đã hoàn toàn dung hợp lại vậy, khiến người không cách nào liên hệ các đạo sát khí này và đám binh khí kia cùng một chỗ.
Đương nhiên, kinh khủng nhất không phải những thứ này, mà là tất cả binh khí, tất cả đều như cao thủ Lực Huyền lơ lửng trong không gian, nguyên một đám thỏa thích phóng ra uy lực lớn nhất của mình.
Sát ý dung hợp lại với nhau bao phủ toàn bộ cung điện, sau khi Tử Huyên và Thần Dạ bước vào lập tức phô thiên cái địa cuốn tới, dưới sát ý lạnh thấu xương như vậy, nếu tu vị hơi yếu một ít, không cần đám binh khí kia ra tay, sát khí thôi cũng đủ giết người rồi.