Đế Quân
Chương 529 : Vô tận chi hải
Ngày đăng: 06:23 22/04/20
Đại trưởng lão dù là tự tin như vậy nhưng trong lòng Chu Uyên Nhung cũng còn có nghi ngờ, hắn trầm giọng nói:
- Đại trưởng lão, ngươi đừng quên Huền y hôm nay là đệ tử ưu tú nhất của Khiếu Lôi tông chúng ta, tương lai nàng cũng hẳn là tông chủ của Khiếu Lôi tông, nếu như xảy ra một chút ngoài ý muốn, Khiếu Lôi tông vĩnh kiếp bất phục rồi.
Đại trưởng lão không khỏi càng cười điên cuồng:
- Tông chủ, nếu như hai người kia không chết, Khiếu Lôi tông đồng dạng sẽ không có tương lai, hôm nay lão thân lo lắng ngược lại là vị cao thủ thần bí kia...
- Ngươi ngược lại không cần lo lắng, nếu như cao thủ kia thật muốn làm cái gì, thời điểm ở dưới chân núi đã giết chúng ta rồi, nếu như không giết, vậy thì liền nói lên hoặc là hắn không muốn xen vào việc của người khác...
Nói tới đây, thần sắc của Chu Uyên Nhung cực kỳ bất đắc dĩ, đường đường là chuyện của Khiếu Lôi tông lại bị người đem thành chuyện nhàn rỗi.
- Hoặc là vị cao thủ kia không muốn nhúng tay quá nhiều vào trong đó, để cho hai người kia tôi luyện.
Nói tới chỗ này, Chu Uyên Nhung càng khổ sở, ở trong mắt chút ít cao thủ chân chính này, Khiếu Lôi tông chính mình thật đúng là không đủ nhìn.
- Nhưng bất kể là cái gì, bổn tọa có thể kết luận, chỉ cần không phải là chúng ta xuất thủ, Tử Huyên cùng tiểu tử kia bị giết đi, hắn cũng sẽ không tìm chúng ta gây phiền phức.
Đại trưởng lão nhất thời lạnh giọng cười khẽ:
- Đúng là như vậy, chúng ta liền không cần có nửa điểm lo lắng, tin tưởng những chuyện khác Huyền Y nhất định có thể làm được tốt nhất. Lão tam, đợi Huyền Y trở lại lập tức để cho nàng đến gặp lão thân.
- Lần này lão thân tuyệt đối không cho phép lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy nữa.
Đại trưởng lão gióng như dã thú dữ tợn quát lên.
Ngoài Khiếu Lôi sơn mạch, chỗ ước chừng trăm dặm, ở trong địa phương vắng vẻ kia Thần Dạ chậm rãi đi ra, sau khi cảnh giác ở chung quanh quét mắt một vòng, lúc này mới chậm rãi ngồi xếp bằng xuống.
- Đại ca ca, ngươi biết không, trong lòng của ta cùng với mẫu thân, người trọng yếu nhất nhưng là ngươi nha!
- Nếu ngươi gặp chuyện không may, chúng ta phải là sao bây giờ, cho nên...
- Cho nên các ngươi nguyện chính mình có chuyện cũng phải bảo vệ tính mạng của ta?
Ở bên trong thanh âm của Thần Dạ bất giác có tức giận dũng động:
- Ngươi có nghĩ tới hay không, sau đó ta sẽ thương tâm như thế nào? Chẳng lẽ đến hiện tại ở trong lòng của ngươi cùng với mẹ ngươi vẫn còn cho là, các ngươi vẫn còn đang thiếu nợ ta sao?
- Nhưng ngươi còn sống!
Tử Huyên chậm rãi đi ra, sắc mặt của nàng như cũ vẫn tái nhợt, một thân khí tức cảm ứng lên cũng không uể oải, nhưng làm cho người ta có cảm giác đứt quãng, hiển nhiên hồn phách bị hao tổn còn chưa có hoàn toàn tốt lên.
- Vậy thì như thế nào?
Thần Dạ bỗng nhiên đứng dậy, mặc dù trong lòng cũng không tức giận Tử Huyên, nhưng không có nghĩa là hắn đồng ý cho nàng làm như vậy.
- Ít nhất ngươi còn sống!
Tử Huyên lần nữa cường điệu một tiếng, ánh mắt trong suốt nhìn về phía Thần Dạ nói:
- Ngươi có trách nhiệm của ngươi, ngươi có tiếc nuối cùng nguyện vọng lớn nhất kiếp này của ngươi, nếu ngươi gặp chuyện không may, những thứ này người nào tới giúp ngươi hoàn thành?
Cho tới bây giờ liền chưa từng thấy qua Thần Dạ phát hỏa lớn như vậy, Tử Huyên biết đây đã là chạm đến điểm mấu chốt của hắn, song, trong lòng mình cũng là có điểm mấu chốt, nếu như bị chạm đến, như vậy điên cuồng thì lại như thế nào?