Đế Quân

Chương 530 : Đi về phía đông! (1)

Ngày đăng: 06:23 22/04/20


- Ta cùng Linh nhi không thể giúp ngươi quá nhiều, nhưng ít nhất chúng ta không thể trơ mắt nhìn ngươi vĩnh viễn lưu lại vô tận tiếc nuối. Cho dù sau này ngươi sẽ thương tâm nhưng sẽ không có hối hận!



- Mà ngươi có thể vì chúng ta mà thương tâm, đây đã để cho ta quý trọng bội phần rồi, hiểu không?



- Không phải như thế!



Thần Dạ lắc đầu, kinh ngạc nhìn chăm chú vào Tử Huyên, nghiêm mặt nói:



- Các ngươi ở trong lòng ta cũng là trọng yếu nhất, thiếu hút mộ người đối với sinh mệnh của ta mà nói đều sẽ không đầy đủ...



Tử Huyên ôn nhu cười nói:



- Tâm của ngươi, ta đã cảm nhận được, như vậy là đủ rồi. Thần Dạ, không nên suy nghĩ những chuyện đã qua, bất kể như thế nào chúng ta đã từ Khiếu Lôi tông còn sống rời đi, đường tương lai còn rất dài, tựa như vị tiền bối kia nói, ta cũng hi vọng sớm một ngày nhìn thấy ngươi uy phong ngăn chặn một phương.



- Tự mình ngăn chặn một phương sao?



Thần Dạ nhẹ giọng lẩm bẩm, cho tới bây giờ hắn liền biết rõ chính mình ở trong lòng Tử Huyên chiếm cứ vị trí vô cùng trọng yếu, có một số việc liền không phải là mình đủ khả năng quyết định.



Nếu như muốn quyết định, như vậy chỉ có mau sớm tăng lên tu vi của mình.



Vừa nghĩ tới đây, Thần Dạ lập tức nói:



- Tử Huyên, thương tích của người cần bao lâu mới có thể phục hồi như cũ?



- Nửa tháng là đủ rồi!



Tử Huyên tự tin nói, thương tích của hồn phách vô cùng nghiêm trọng, nhẹ thì cả đời dừng bước ở trên cảnh giới võ đạo, nặng thì rất có thể biến thành ngu ngốc cho tới vĩnh viễn biến mất ở trong thế gian.



Nhưng Tử Huyên có lòng tin nói lời như vậy, nàng mặc dù không phải là người có được hồn biến, nhưng lôi trì nhiều năm rèn luyện, đại lượng lôi đình lực hoặc nhiều hoặc ít cũng là bị hồn phách hấp thu vào mà ôn dưỡng.




Thần Dạ sáng tỏ thông suốt, hắn rốt cuộc là minh bạch rồi.



Yêu thú tộc quần, Vô Tận chi hải... Trong biển tự nhiên còn có sinh linh sinh sống, mà Vô Tận chi hải rộng lớn khôn cùng, nhân loại muốn săn giết xa xa không dễ dàng như trong sâm lâm, cho nên lâu ngày để cho yêu thú ở trong biển rộng có không gian trưởng thành sẽ phải xa xa lớn hơn lục địa.



Phát triển lâu dài xuống, yêu thú trong biển vô luận là số lượng, hay là cao thủ trong đó nhất định là nhiều vô số.



Chỉ có như vậy mới có thể được gọi là cường đại nhất. Cho tới bây giờ nhân loại muốn săn giết yêu thú nhất, nhưng đồng dạng người chết ở dưới tay yêu thú cũng là số lượng không ít.



Tử Huyên tiếp tục nói:



- Mà Chúng Thần chi mộ ở trong truyền thuyết kia liền ở chỗ sâu đáy biển của Vô Tận chi hải, nếu muốn tiến vào đó là quá khó khăn.



- Ta đây biết rõ!



Thần Dạ bất đắc dĩ cười cười:



- Lấy tu vi của ta, đừng nói là lẻn vào đáy biển, coi như là ở trong biển thời gian lâu một chút cũng là rất khó làm được, bất quá Chúng Thần chi mộ ta là không thể không đi a!



Không đề cập đến chỗ tốt sau khi Thiên Đao khôi phục đem lại cho mình, riêng bản thân Thiên Đao cũng đủ để trở thành cánh tay cường đại của Thần Dạ, Khiếu Lôi tông cách đó không xa, vậy chẳng bao giờ đặt chân qua Thiên Nhất môn, cùng với tương lai tồn tại đỉnh phong của Hỗn Nguyên chi bảo cũng là Thần Dạ cần có nhất...



Một điểm càng trọng yếu hơn là Thần Dạ muốn Thiên Đao nhanh sớm khôi phục trí nhớ thường ngày, bởi vì một màn kia ở trên Bắc Vọng sơn, Thiên Đao tất nhiên cảm giác được.



Thẳng đến hiện tại, Thần Dạ cũng còn không rõ ràng lắm rốt cuộc là người nào bắt đi mẫu thân, lại làm như vậy là vì cái gì.



Nếu như trí nhớ của Thiên Đao khôi phục thức tỉnh, nói không chừng là có thể nói với mình những thứ này, bởi như vậy con đường cần tìm sau này liền đơn giản rất nhiều, ít nhất sẽ không để cho hai mắt của mình liền không nhìn thấy gì.



Một điểm nữa chính là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện còn cất giấu một cái thiên đại bí mất, Thần Dạ có thể cảm thụ được.