Đế Quân

Chương 549 : Thương hải tang điền nhân tâm biến (2)

Ngày đăng: 06:23 22/04/20


Chuyện khẳng định có quan hệ với Linh Nhi, cho nên lòng Tử Huyên mới không được yên ổn như thế!



Sau một hồi, Tử Huyên rốt cục chọn được một bộ quần áo vừa ý.



Quần áo như tên nàng, chính là thiển tím chi sắc, không biết dùng vật liệu gì tạo thành, đặt trong lòng bàn tay lại không hề có chút sức nặng, không chỉ như thế, trong mơ hồ, tựa hồ còn để lộ ra một cổ năng lượng chấn động nữa.



Nhưng mà, dùng linh hồn cảm giác lực của Thần Dạ cũng không cách nắm bắt được cổ năng lượng kia.



Như thế cũng lộ ra bộ y phục này quả thật phi phàm!



- Thần Dạ, mua nó, có được không?



Tử Huyên nhẹ giọng cười cười, đi tới chỗ nhân viên cửa hàng, vừa đi được hai bước đã quay người lại ôn nhu nói:



- Thần Dạ, ta biết rõ, mặc kệ chuyện gì cũng không nên dấu diếm ngươi, nhưng chuyện này ngay cả chính ta cũng không dám khẳng định, cũng nói không biết phải nói thế nào, cho nên, ta không biết nói cho ngươi sao cả, tạm thời, ta cũng không muốn nói cho ngươi, vậy có được không?



Thần Dạ ngược lại thật không ngờ, cuối cùng Tử Huyên lại dùng lý do như vậy để thoái thác...



Thấy Thần Dạ im lặng, Tử Huyên nhỏ giọng nói:



- Có người thường nói, Thương Hải Tang Điền có thể thay đổi toàn bộ thế giới, nhưng duy nhất không thay đổi chính là nhân tâm. Nhưng cho tới hôm nay, ta mới phát giác, cũng không phải nhân tâm sẽ không thay đổi, mà là, mỗi người, đều có được chấp nhất của mình, ta cũng vậy!



- Trước khi phần chấp nhất này chưa hoàn toàn tán đi, tâm của người sẽ không thay đổi! Một khi chấp nhất tán đi, nhân tâm, đã sớm thay đổi. Thần Dạ, ta...



- Đợi khi nào ngươi nghĩ thông suốt thì nói ta biết! Bất quá...



Thần Dạ nghiêm nét mặt nói:



- Hi vọng ngươi trước khi nói cho ta biết, sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nếu không thì... ta sẽ tức giận đấy!



- Ân, ta đã biết.



Tử Huyên lúc này mới ngọt ngào cười, đi về về nhân viên cửa hàng.
Cho nên, nàng chờ mong người trẻ tuổi này nói cho nàng biết một ít về chuyện của hắn, lại muốn lập tức rời đi!



- Vô Yểm, tìm ngươi đã nửa ngày, thì ra ngươi ở đây sao!



Một lát sau, Tử Huyên đi về, thần sắc thoạt nhìn không được cao hứng lắm.



- Làm sao vậy?



Thần Dạ kỳ quái hỏi.



- Nhân viên cửa hàng nói, bộ y phục này là hàng không bán, cho nên. . .



Tử Huyên có chút thất vọng nói.



Thần Dạ cau mày, nói:



- Nếu là hàng không bán, nên đặt kín đáo một chút, tùy ý để người chạm vào, cái này cũng gọi là hàng không bán sao? Chẳng lẽ là đang khi dễ chúng ta?



- Không phải!



Tử Huyên vội vàng giải thích nói:



- Y phục này đặt trong phong ấn, là do ta thích quá cho nên nhịn không được đụng phải phong ấn, không nghĩ tới, phong ấn lại bị phá.



Còn có chuyện như vậy?



- Ha ha, cũng không phải cái phong ấn này uy lực không đủ, mà là thủ đoạn của cô nương quá mạnh mẽ, phong ấn không chịu nổi lực lượng cô nương trùng kích.



Hai người đnag nói chuyện, một đạo thân ảnh đã từ trên lầu chậm rãi đi xuống, trong tay nàng đang cầm bộ quần áo Tử Huyên chọn ban nãy.



Bạch y nữ tử này dung mạo rất xinh đẹp, mặc dù không phải đẳng cấp như Tử Huyên và Chung Kỳ, nhưng cũng là trong vạn có một, bàn tay nàng nâng y phục, tóc xanh rũ xuống vai, da như tuyết trắng, lông mày như vẽ, dung nhan như thế, một nụ cười một cái nhíu mày cũng tràn ngập một loại mị lực khó có thể che dấu.