Đế Quân
Chương 550 : Thất Thải Huyễn Linh
Ngày đăng: 06:23 22/04/20
- Tiết Hàm Hương, hoan nghênh đi vào bỉ điếm làm khách!
Đi đến phụ cận, bạch y nữ tử cười mỉm nói.
Thần Dạ khẽ nhướng mày, chợt nói:
- Chúng ta là tới mua đồ, cũng không phải làm khách, đã không bán, vậy thì xin cáo từ.
Hải Vực Phong Thành giống như một phương quốc gia, không chỉ có đám thế lực Chung gia mà còn có các thế lực khác, chỉ có điều thanh danh không được như tứ đại thế lực thôi
Thế lực mà Tiết Hàm Hương đại biểu hiển nhiên cũng không tệ, bằng không cử động tùy ý đặt phong ấn trong cửa hàng, cũng không phải thế lực tầm thường có thể làm được.
Mà bản thân Tiết Hàm Hương cũng không đơn giản!
Mới tới Hải Vực Phong Thành, Thần Dạ vẫn chưa muốn liên hệ quá nhiều với người khác, dù sao giờ cũng là lúc Chúng Thần Chi Mộ sắp mở ra.
Mắt thấy Thần Dạ lộ vẻ đề phòng, Tiết Hàm Hương cười cười, hướng về Tử Huyên, chuyển tới xiêm y trong tay nàng, nói:
- Nếu cô nương đã phá được đạo phong ấn này, lại lấy ra xiêm y, vậy đã nói rõ cô nương cùng nó hữu duyên, cho nên, tặng cô nương đấy!
- Vô công bất thụ lộc, hảo ý của Tiết cô nương chúng ta tâm lĩnh, như vậy cáo từ!
Lần này, Thần Dạ lại không chút kéo dài, hàng không bán, đặt ở trong phong ấn, không thể nào là vật thường được, không nói hai lời đã tặng ra. . .
Tuy rằng Tiết Hàm Hương nói có lý, nhưng Tử Huyên cũng có thể phá vỡ phong ấn, toàn bộ Hải Vực Phong Thành, cũng sẽ có rất nhiều người có thể làm được, xiêm y này sao còn lưu đến tận giờ
Tiết Hàm Hương vẫn đưa tay, không để hai người rời đi, nàng nhẹ giọng cười nói:
- Vị công tử này có chỗ hiểu lầm rồi, từ khi bỉ điếm khai trương đến nay, xiêm y này vẫn bày ở đó, lúc đó đã nói qua, chỉ cần có người phá vỡ phong ấn, cũng thành công lấy đi, như vậy, bổn điếm sẽ hai tay dâng tặng.
- Những năm gần đây ngược lại có vô số người đến đây thử qua, trong đó không thiếu một ít người có thể phá vỡ phong ấn, nhưng không cách nào lấy đi xiêm y, mà cô nương chính là người thứ nhất!
- Thiên hạ này, không có thứ gì cho không, Tiết cô nương, ngươi vẫn nên nói rõ ràng chút đi, ta người này, không thích thiếu người cái gì.
Nghe vậy, Tiết Hàm Hương lộ ra một tia bất đắc dĩ, bất quá lần này nàng ngược lại không dám khinh thường Thần Dạ nữa, mới rồi cử động quát Thất Thải Huyễn Linh Y, nàng tới giờ vẫn chưa từng thấy qua.
Có Thiên Địa Hồng Hoang Tháp nơi tay, tuy rằng vẫn còn đặt trong Khiếu Lôi Tông nhưng khí tức đặc biệt kia Thần Dạ vẫn động dùng được, đối mặt thần vật bực này, Thất Thải Huyễn Linh Y sao làm dám làm bậy chứ.
- Vị công tử này, ngươi không khỏi quá cẩn thận đi?
Tiết Hàm Hương cười khổ nói.
- Không có cách nào, trời sinh tính như thế, hơn nữa hành tẩu ở bên ngoài, cẩn thận mới có thể sống lâu một chút.
Thần Dạ lạnh nhạt nói.
Bất đắc dĩ, Tiết Hàm Hương nói:
- Y phục này, vốn là người có duyên có được, chúng ta căn bản chưa từng nghĩ qua, ai lấy được phải trả giá cái gì, nếu công tử đã nhắc đến, như vậy, chúng ta không ngại kết giao bằng hữu là được.
Đăng đăng đăng!
Đúng lúc này, một vị cao thủ Phong gia vội vã chạy lên lầu, hô:
- Thần công tử, Tử cô nương, Linh Nhi cô nương, không biết vì sao lại một mình chạy đi rồi.
- Linh Nhi chạy đi?
Thần Dạ kinh ngạc không thôi, lập tức an ủi Tử Huyên:
- Đừng lo lắng, chỉ cần Linh Nhi chưa chạy xa, ta có thể cảm ứng được nàng, còn có người đi theo nữa, không có việc gì đâu.