Đế Quân

Chương 639 : Trận (2)

Ngày đăng: 06:24 22/04/20


Huống chi, sau khi Võ Giả đạt tới cảnh giới Lực Huyền, bản thân liền có khả năng thi triển ra một chút tiểu phong ấn kết giới. Uy lực so sánh với trận pháp thì càng cường đại hơn.



Như vậy, trận pháp liền dần dần bị đào thải.



Sở dĩ Thần Dạ còn có thể biết tới nó, bởi vì Đại Hoa hoàng triều dù sao cũng là thuộc về thế gian. Vị chúa tể, chính là hoàng quyền thế tục, cùng với các hoàng triều lân bang thì thường xuyên có chiến tranh. Do đó trận pháp, trái lại vẫn còn bảo lưu tiếp.



Hai người cùng không nghĩ tới, ở một nơi như thế này lại sẽ có trận pháp xuất hiện.



Tử Huyên ngoài ra cũng không tin tưởng, vị tự xưng là Chúng Thần Chi Thần lại chính là nhân vật dùng tới những thủ đoạn nhỏ này, mà ở trong mắt Võ Giả trên thế gian đã căn bản không đáng nhắc tới.



- Tử Huyên, ngươi cẩn thận cảm ứng một lượt đi. Nếu như là phong ấn kết giới thì ở trong phiến không gian này cũng không sẽ xuất hiện cảm giác đứt đoạn. Bởi nếu như là phong ấn thì cũng sẽ không như vậy.



Biết Tử Huyên không tin, Thần Dạ liền hơi chỉ điểm thêm một lần.



Bản thân lão gia tử chính là tướng quân Đại Hoa hoàng triều, từ trước tới nay đã đánh là thắng, bị tấn công mà đều không sao. Những chỗ để dựa vào thì đâu phải chỉ có tu vi cảnh giới Thông Huyền kia của lão.



Huống hồ, vào lúc đi theo Thánh Chủ Gia tranh đấu để giành thiên hạ thì tu vi của lão gia tử vẫn còn chưa đạt tới cảnh giới Thông Huyền.



Một bụng thao lược, đây mới là nguyên nhân quan trọng để lão gia tử tại Đại Hoa hoàng triều, ngoại trừ Thánh Chủ Gia thì có địa vị tối cao.



Sau một lát, Tử Huyên cười nhạt, nói:



- Quả nhiên như thế. Chẳng lẽ, hắn cho là, bằng vào một đạo trận pháp, là có thể ngăn cản được chúng ta sao ?




- Hừ!



Tử Huyên trong nháy mắt đã hiểu rõ ràng ý tứ của Thần Dạ. Nàng không khỏi giận dữ hừ mà nói:



- Vạn pháp trên thế gian, cứ lấy lực để phá. Trận này ngay cả rất kỳ diệu thì cũng có thể hoàn toàn phá. Nếu đã không có trận nhãn, để ta xem nó tiếp tục duy trì như thế nào !



Nhìn cử chỉ của Tử Huyên giống hệt như thiếu nữ chớm trưởng thành, tâm thần Thần Dạ hơi bị nhẹ nhàng rung động. Nàng không có nói sai, nếu mà không có trận nhãn, Trận Pháp Cơ Sở bị đứt đoạn, trận pháp tự nhiên bị phá.



Vấn đề là, hiện nay đạo trận pháp này phảng phất loại tồn tại hư ảo, gần như cũng không cảm ứng được. Nếu không, làm cho người ta không phát hiện được trận pháp tồn tại,vậy như thế, muốn hủy diệt nó thì cơ hồ không thể nào hạ thủ!



Tử Huyên cũng là bất kể nhiều như vậy. Toàn thân vừa động, hào quang đỏ như lửa chỉ trong phút chốc sau đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng. Nàng nhẹ nhàng nhảy lên, đưa mắt nhìn khắp, như là tinh linh vậy.



- Đốt phiến không gian này cho ta !



Tử Huyên lạnh lùng hừ một tiếng. Tinh linh màu đỏ như lửa trong tay đột nhiên bành trướng lan ra. Chỉ sau một giây, một dòng nhiệt độ cao vô cùng nóng bỏng bỗng nhiên quanh quẩn ở trong không gian.



Thần Dạ lại cũng không thể coi như không quan trọng. Hắn ôm Linh Nhi, liên tục lui về phía sau. Cho đến lúc đã cách đó hơn ngàn thước thì hắn mới cảm giác được, nhiệt độ cao này chẳng phải người khác khó có thể thừa nhận.



Giờ phút này, lấy Tử Huyên làm trung tâm, tinh linh màu đỏ như lửa đang bành trướng lan ra kia đã hóa thành một mảnh biển lửa ngập trời. Khiến cả một vùng rộng đến ngàn thước có vẻ hoàn toàn bị bao phủ.



Dưới nhiệt độ cao như vậy, tất cả vật chất trong không gian đều trong nháy mắt đã hóa thành Hư Vô. Thần Dạ có thể cảm ứng được, nếu cứ tiếp tục như thế, thì ngay cả không gian đều sẽ bị đốt cháy đến trạng thái Hư Vô.