Đế Quân

Chương 716 : Hắc Long Kình Thiên

Ngày đăng: 06:25 22/04/20


Dao nhọn đánh đến, ngay cả không gian cũng dễ dàng bị cắt thành hai nửa, huyền khí năng lượng bá đạo có lực đạo vô kiên bất tồi.



Không hổ là Lăng Tiêu Điện Thiếu chủ, những huấn luyện Tiêu Vô Yểm được tiếp thụ cùng với võ kỹ của hắn quả thật không phải tên Địa Huyền cao thủ bị hắn đánh chết khi vừa đến Lăng Tiêu Thành kia có thể so sánh được, thực lực của hắn, chỉ sợ đã có thể đánh một trận với võ giả cảnh giới Địa Huyền tam trọng, thậm chí cao hơn rồi.



Cảm nhận được sự cường đại của Tiêu Vô Yểm, Thần Dạ lại không có bất kỳ kiêng kị và ngưng trọng nào cả, bóng đen thiểm lược khai mở ra, thân thể lướt qua dao nhọn kình khí, lập tức một quyền hung mãnh trực tiếp đánh về phía bên trái Tiêu Vô Yểm.



- Phản ứng rất không tồi ah.



Tiêu Vô Yểm dương tiếng cười dài, thân thể bất động, trở tay liền đánh ra một chưởng, nhưng bàn tay còn chưa va chạm vào nắm đấm đã đột nhiên có chút uốn lượn, tạo thành như vuốt hùng ưng, trùng trùng điệp điệp chụp xuống.



Phanh.



Một tiếng trầm đục, kình khí năng lượng mạnh mẽ từ chỗ quyền trảo va chạm truyền ra, qua trong giây lát, không gian chung quanh liền có bạo tạc xuất hiện.



- Hắc hắc, rất không tồi!



Tiêu Vô Yểm nâng lên tay kia của mình, nhìn một chút tơ máu trong móng tay lạnh lùng cười nói.



Thần Dạ thản nhiên nhìn tay mình, ánh mắt không chút biết đổi, không thể phủ nhận, Tiêu Vô Yểm quả thật là một cường địch, độ cường hãn thân thể hắn hiện giờ nếu so với đại đa số yêu thú bình thường còn mạnh hơn nhiều, tên kia lại có thể dựa vào huyền khí năng lượng để xé rách tay mình.



Bất quá, Tiêu Vô Yểm cũng đừng mơ chiếm được quá nhiều tiện nghi.



Bàn chân đạp mạnh hư không, theo năng lượng rung động trong không gian phát ra, thân ảnh Thần Dạ cơ hồ hóa thành một đầu hắc tuyến bạo lướt tới Tiêu Vô Yểm.



- Muốn chết.



Tiêu Vô Yểm vô cùng dữ tợn cười cười, trong lòng cũng không dám có chút chủ quan, một kích vừa rồi hắn chỉ biểu hiện ra chiếm được tiện nghi, lúc trước hắn cũng không hoàn toàn chống cự được.



Mắt nhìn Thần Dạ lướt đến, Tiêu Vô Yểm lấy tay nắm chặt, năng lượng hùng hậu bạo tuôn ra, từng đạo khe hở lập tức hiện ra trong hư không.
- Ngâm.



Thanh âm Long ngâm kinh thiên lại lần nữa vang vọng, một cổ Long Uy ngập trời xỏ xuyên qua Thiên Địa, chốc lát đầy trời u mang lập loè, kịch liệt nhúc nhích, thình lình, một đầu Chân Long lớn chừng trăm trượng liền biến hóa mà ra,



Đi ra Chúng Thần Chi Mộ, đã luyện hóa được tất cả năng lượng Đại Âm Tà Ma Vương, Chân Long huyễn hóa ra lại lần nữa hóa thành bộ dáng Hắc Long Hắc Long Sơn, chỉ có một điểm bất đồng đó là hai mắt như chuông đồng của Hắc Long lại là ngân sắc hào quang sáng chói



Tiếng Long ngâm chói tai chấn khiến bầu trời đại địa đều đang run rẩy, phạm vi mấy ngàn dặm, tất cả sinh linh đều nằm sấp tại chỗ, động cũng không dám động một chút nào.



Ở trước mặt uy thế quân lâm thiên hạ, vạn thú phải lảng tránh,



- Nuốt hắn cho ta!



Thần Dạ đồng tử phát lạnh, hai tay huy động, Hắc Long lớn chừng trăm trượng tràn ngập bá đạo chi uy như sấm quang chấn động hư không, dùng một loại thanh thế cực đoan kinh người hung hăng xông tới Tiêu Vô Yểm.



Lăng không trên không trung, cảm thụ được uy lực ngập trời kia, hai mắt Tiêu Vô Yểm cũng ngưng trọng lại, bất quá, cũng không hơn, sự bất phàm của đối thủ hắn sớm đã được thấy qua mấy lần, nếu như làm không được điểm này, hắn còn thật sự có chút hoài nghi, mình đến một chuyến này có quá dư thừa không nữa.



Chợt Tiêu Vô Yểm mở ra hai tay, huyền khí năng lượng hùng hồn hiện ra, lập tức quấy không gian cuồn cuộn như nước sổi, sau một lát, huyền khí tương dung, một cự chưởng đủ để che trời liền nhanh chóng xuất hiện,



- Huyền Tượng Diệt Mãng Trảm!



Che trời chi thủ hóa thành một thanh trảm đao khổng lồ, khiến không gian đều vặn vẹo, lập tức chém lên thân thể đầu Chân Long đang lao tới kia.



Oanh.



Hai thứ chạm vào nhau, lập tức có năng lượng trùng kích kinh người khuếch tán ra.



- Ta đây là Long, Diệt Mãng Trảm kia của ngươi sao có thể chém được đầu Chân Long này của ta. . . . Bách chiến Thôn Thiên, Hắc Long, trấn áp hắn cho ta!