Đế Quân

Chương 734 : Trôi

Ngày đăng: 06:25 22/04/20


- Bỏ đi, mặc kệ!



Thần Dạ lập tức bay về hướng một dãy núi non, trong sơn mạch đều sẽ có

một ít địa phương bí mật, là lựa chọn tốt đào thoát truy binh, nhưng

đồng thời đạo lý này mọi người đều biết, bởi vậy khả năng bị truy tầm

càng thêm mạnh mẽ.



Đối với những người khác mà nói núi non rộng lớn, phạm vi không nhỏ, rất khó tìm kiếm, nhưng đối với Tiêu gia mà nói những điều này cũng không

thành vấn đề, bốn cao thủ hoàng huyền điều động không gian lực, nếu ẩn

núp trong sơn mạch muốn tìm ba người Thần Dạ sẽ không quá khó khăn.



Dù phòng ngự của Cổ Đế Điện vô cùng cường hãn, nhưng hiện tại hắn bị

trọng thương, căn bản không thể ngăn cách tra xét của cao thủ hoàng

huyền.



Nhưng hiện tại Thần Dạ chỉ có thể làm như vậy, hắn không khả năng trơ mắt nhìn Tử Huyên xảy ra sự cố.



- Thần Dạ, không được!



Tử Huyên kéo Thần Dạ, nàng không muốn vì mẹ con nàng mà hắn lại phải đối địch với đối thủ càng mạnh thêm lần nữa.



- Đừng do dự, nghe ta.



- Chung Kỳ vì huynh mà chết, thi thể của nàng còn trong tay của huynh, huynh nhẫn tâm phụ nàng?



- …



- Ha ha, tiểu tử, không có chuyện gì!



Đột nhiên một thanh âm già nua vang lên lồng lộng, bỗng nhiên không

trung như chao đảo, liền có nguồn năng lượng dịu dàng từ trên trời giáng xuống, đem thân hình ba người bao phủ.



Trong khoảnh khắc Thần Dạ cùng Tử Huyên đều có cảm giác thời không thay

đổi, hoa mắt, khi khôi phục lại chợt phát hiện nơi họ đang đứng là một

khe sâu không thấy đáy.



Nơi này không biết là địa phương nào, chung quanh hoa thơm cỏ lạ, chân

khí tường hòa tràn ngập nơi nơi, nhưng lại làm trong lòng Thần Dạ cùng

Tử Huyên nổi lên hàn khí.



Bọn họ xem như từng gặp qua một ít cảnh đời, nhưng loại thủ đoạn này

chưa từng được nghe đến, có thể ở tình cảnh hai người không hề cảm giác

di động ba người tới một địa phương khác, rốt cục cần có tu vi như thế

nào mới có thể làm được?
toàn không nghĩ tới lại có kết quả này, cuối cùng bị thất bại, mà thực

lực của Lăng Tiêu Điện lại không lưu được ba người Thần Dạ.



Thần sắc của mọi người trong mơ hồ đều hiện lên một tia sợ hãi.



- Tiêu Long, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Vì sao Linh nhi có thể giãy thoát?



Đây là mấu chốt lớn nhất, nếu Linh nhi còn trong tay, như vậy bất kể thế nào Lăng Tiêu Điện vẫn còn khả năng cứu vãn.



Tiêu Long há miệng thở dốc, nhưng không nói được một lời.



Hắn càng thêm khẩn trương cùng mờ mịt so với tất cả mọi người, bởi vì

hắn cũng không biết vì sao Linh nhi có thể giãy thoát khỏi sự trói buộc

của hắn?



Hắn chỉ biết giống như thật tùy ý, Linh nhi giãy dụa liền rời khỏi.



Nếu hắn nói ra, sẽ có người tin tưởng sao? Cho dù người ở đây không

trách hắn, bản thân hắn cũng cảm thấy chuyện này thật quỷ dị.



Trong lúc nhất thời cả đại điện đều trầm mặc.



- Tiêu lão tiền bối, chư vị, hết thảy đều là lỗi của ta, ta hướng mọi người xin lỗi.



Một thanh âm thanh thúy đánh vỡ vẻ yên lặng trong đại điện, mọi người

đưa mắt nhìn qua, nguyên lai là Huyền Y, lúc bị Chung Kỳ tự bạo thần

binh bởi vì có Lôi Nguyên Lực hộ thân nên nàng chưa chết, nhưng dáng vẻ

vẫn còn thật thê thảm.



Tiêu Lang Anh phất phất tay, nói:



- Huyền Y cô nương, chuyện này không trách ngươi!



Tuy rằng là Huyền Y ra chủ ý, nhưng chấp hành là Tiêu gia, cả Lăng Tiêu

Điện cũng không lưu được ba người Thần Dạ, không có lý do gì đi trách

móc những người khác.



Huyền Y ôm quyền nói:



- Nhưng tai họa bởi vì ta dựng lên, cho nên mời tiền bối yên tâm, ta

nhất định phải giải quyết. Nhưng hiện tại ta phải lập tức quay về Khiếu

Lôi Tông, tránh cho đám người Thần Dạ đến đánh lén mà tông chủ bọn họ

không kịp phòng bị.