Đế Quân
Chương 733 : Rút lui (2)
Ngày đăng: 06:25 22/04/20
Vô số người kinh hô, những
người đứng gần nhất đều liều mạng phóng về phía Thần Dạ, muốn cùng hắn
đối chiến một quyền kia, nhưng khí thế của cao thủ hoàng huyền cường đại làm họ không thể đến gần!
- Mẹ, đừng! Lão yêu bà, đừng thương tổn đại ca ca của ta!
Sắc mặt mọi người tái nhợt, vô luận Thần Dạ có lá bài tẩy gì nhưng thực
lực chỉ tới lực huyền cảnh giới, chênh lệch quá lớn không thể ngăn cản
được cao thủ hoàng huyền.
Tay của Tử Huyên run rẩy, Lôi Kình Diệt Thế Thương cũng run lên, cho dù
lúc nàng ở thời kỳ toàn thịnh cũng chưa thể nghênh đón chân khí cường
đại kia, nhưng nàng vẫn không hề có chút sợ hãi.
Trong mắt thoáng hiện ôn nhu, nàng hướng chỗ Minh Hoa bà bà lao tới.
Chung Kỳ tử vong, Tử Huyên nhìn ra nàng không phải vì mình, mà vì Thần Dạ!
Ngay cả Chung Kỳ cũng có thể chết vì Thần Dạ, tại sao nàng không thể?
Lúc thân ảnh nàng lao đi, vung cao Lôi Kình Diệt Thế Thương, tiếng gió
rít vang, một cỗ chân khí tử vong xuất hiện trong chiến trường.
Linh nhi khủng hoảng kêu to, thân hình nho nhỏ dùng sức giãy dụa, dù
nàng có thiên tư yêu nghiệt nhưng rơi vào trong tay cao thủ địa huyền
cửu trọng cũng không thể nào giãy thoát.
Nhìn Linh nhi, Tiêu Long ôn hòa cười, cũng xen lẫn vẻ dữ tợn, các ngươi ảnh hưởng Linh nhi, chết đi, đều chết hết mới tốt!
Đột nhiên một màn quỷ dị phát sinh, trong lúc giãy dụa Linh nhi thật sự
giãy thoát trói buộc của Tiêu Long, thân thể nhỏ xinh chấn động mạnh một cái, nhanh như tia chớp lao về phía trước.
Tốc độ cực nhanh, đi sau mà đến trước, ngay khi công kích của Minh Hoa
bà bà còn chưa chạm tới người Thần Dạ thì thân ảnh của nàng đã lướt tới
thẳng về hướng Thần Dạ.
Khi nàng vừa lướt qua, một kích cường đại của cao thủ hoàng huyền tứ trọng cứ như vậy thần bí biến mất không thấy.
Mọi người đều sợ ngây người!
Minh Hoa bà bà cùng Tiêu Long càng không thể tin, hiện tại Linh nhi chỉ
- Lăng Tiêu Điện Tiêu gia, ân oán hôm nay ta ghi nhớ trong lòng, sẽ có một ngày sẽ trả gấp trăm lần!
- Chư vị, đa tạ! Lăng Tiêu thành không phải nơi ở lâu, mọi người nhanh
chóng tán đi đi. Thanh Mộc cùng Diệp Mang tiền bối, nhờ hai vị hộ tống
mọi người đoạn đường, ân tình này ngày sau Thần Dạ sẽ bồi hoàn gấp trăm
lần!
Tiêu Lang Anh tức giận hừ một tiếng, phất tay đánh vỡ đao mang, nhưng
vào lúc này dù với tu vi của hắn cũng không còn cách phong tỏa chân khí
của ba người Thần Dạ, nói cách khác ba người kia đã chạy trốn!
Nghĩ tới một ngày kia khi ba người cường đại quay về trả thù, trong mắt Tiêu Lang Anh không nhịn được dâng lên tia sợ hãi.
Vô luận là Thần Dạ, hay là mẫu tử Tử Huyên, đều có tư cách trở thành võ giả cường đại!
- Mẹ, đại ca ca, hai người thế nào? Mau tìm một địa phương bí mật…
Sau khi rời khỏi Lăng Tiêu thành, Thần Dạ cùng Tử Huyên vội vàng bay
nhanh về xa xa, với trạng huống thân thể của bọn họ, không cách nào tiếp tục duy trì trạng thái như bây giờ, Linh nhi cũng không còn là tiểu nữ
hài không hiểu chuyện gì, nàng thật rõ ràng còn tiếp tục chạy nhanh như
vậy hai người dù không nguy hiểm trí mạng, nhưng sẽ lưu lại tai họa ngầm không thể chữa trị.
Tử Huyên lắc đầu nhẹ giọng nói:
- Hai vị tiền bối Thanh Mộc cùng Diệp Mang không ngăn cản được đám người Tiêu Lang Anh bao lâu, bây giờ chúng ta còn chưa an toàn.
Thần Dạ cắn chặt răng, hắn cũng không có việc gì, đã qua một đêm thời
gian mặc dù chưa khỏi hẳn, hơn nữa cũng bị Minh Hoa bà bà gây thương
tích, nhưng vẫn chưa tới nông nỗi nỏ mạnh hết đà.
Trạng huống Tử Huyên càng kém hơn, khi chiến đấu với Chung Kỳ cơ hồ đã
cạn kiệt chiến lực, về sau chưa kịp khôi phục đã chạy trốn, đương nhiên
không còn khả năng tiếp tục di chuyển.
Mà cũng chỉ có một mình hắn có thể ra vào Cổ Đế Điện, bằng không mang
theo hai mẹ con Tử Huyên cùng vào sẽ không còn ai tìm được bọn họ.
Nghiêng đầu nhìn Tử Huyên, trong lòng Thần Dạ càng thêm sốt ruột, nếu
còn tiếp tục chạy như vậy chỉ sợ Tử Huyên sẽ…Mà ở lại địa phương gần đây ẩn núp cũng sẽ không an toàn!