Đế Quân
Chương 760 : Tâm an
Ngày đăng: 06:25 22/04/20
Thần Thuận vội nói.
- Đại bá, cháu không lo lắng, cháu chỉ hận chính mình. Hận mình nhiều
năm không hiểu được sự vô lực của cha, hận mình lúc cha thương tâm nhất
cháu không làm được gì, ngược lại còn oán trách cha…
Thần Dạ cười nói:
- Hiện tại tốt lắm, rốt cục cha có thể an tâm đi tìm mẹ, mặc kệ tìm được hay không, trong lòng cha không còn đau đớn, chỉ còn khát vọng!
- Thần Dạ, đừng nói như vậy!
Tử Huyên nắm chặt tay hắn, thương tiếc nói.
- Ta không sao, thật không sao, ta cao hứng, phụ thân làm như vậy thật
làm ta an tâm. Lại quên mất, đại bá nhị bá, cháu giới thiệu một chút.
Thần Dạ giới thiệu nhóm người Hổ Lực, cuối cùng nắm tay Tử Huyên, nói:
- Đại bá nhị bá, hai người đều gặp qua Tử Huyên cùng Linh nhi, lần này cháu vốn định đưa tới trước mặt cha…
Ánh mắt Thần Thuận cùng Thần Lệ đều sáng ngời, họ thông minh thế nào,
sao không hiểu được ý tứ trong lời nói của Thần Dạ, lập tức nhìn nhau
cười, Thần Thuận cúi người nói:
- Linh nhi, cho đại gia gia ôm một cái, được không?
- Đại gia gia!
Linh nhi cực kỳ nhu thuận, nhào vào trong lòng Thần Thuận.
- Linh nhi, cho nhị gia gia ôm một cái, ha ha…
Thần Lệ cũng không cam lòng rớt lại phía sau, tiếp nhận Linh nhi.
Cử động của họ làm Tử Huyên cảm giác chua xót, Thần gia đã tiếp nhận nàng!
- Thần Dạ, có thể giới thiệu cho chúng ta một chút không?
Nhìn Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên, Thần Dạ cười nói:
- Đây là Tử Huyên, hai người gọi đại tẩu đi, nếu hai người cảm thấy ta
còn nhỏ tuổi không gọi được, vậy thì tùy tiện, nhưng không được thiếu
quà gặp mặt.
- Tử Huyên, đây là Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên, là huynh đệ của ta!
- Chào đại tẩu!
Từng đạo thân ảnh nhanh chóng bay ra, khí thế hung hãn không sợ chết,
chẳng khác gì là tử sĩ, cũng không để ý thân ảnh trên bầu trời có thực
lực mà bọn hắn không thể ngăn cản hay không.
Mà bọn hắn cũng thật là tử sĩ, vừa đi tới trước người Thần Dạ, chưa công kích mà khí tức tử vọng đã bắt đầu khởi động.
- Không tốt, mau đi trợ giúp Dạ nhi!
Sắc mặt huynh đệ Thần Thuận đại biến.
- Đừng lo lắng, không có chuyện gì, nếu chút trạng huống ấy Thần Dạ không đối phó được, cũng không gọi là Thần Dạ.
Diệp Thước cầm bạch phiến thản nhiên nói.
Tử Huyên tò mò đưa mắt nhìn Thiết Dịch Thiên cùng Diệp Thước, không hổ là huynh đệ của Thần Dạ!
Trên tường thành từng đợt thanh âm nổ mạnh vang lên, tường thành cứng rắn bị đập vào không ngừng nứt toác ghê người.
Nhưng tử sắc thân ảnh lại không hề bị ảnh hưởng đến.
Sau khi thanh âm nổ mạnh kết thúc, thanh niên kia đứng giữa không trung, tường thành bên dưới ầm ầm vỡ vụn.
Một màn này xuất hiện, sau đó không còn ai từ trong hoàng cung lao ra,
mà sát ý kinh khủng của Thần Dạ lan tràn khắp cả hoàng cung.
- Thần Dạ, ngươi đã ra hết nổi bật, cũng nên cho chúng ta đến thử xem một chút.
Trên quảng trường, Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên bay nhanh như chớp, đi thẳng vào sâu trong hoàng cung.
- Thần Dạ!
Trên quảng trường trước Kim Loan điện, hoàng đế giờ phút này bị Thiết
Dịch Thiên nhẹ nhàng xách lên, cảm giác phẫn nộ lẫn khuất nhục làm ánh
mắt hắn nhìn về phía thanh niên trước mắt tràn ngập vẻ phẫn nộ.
Thần Dạ nhàn nhạt cười, nói:
- Mộ Diệp, đừng nhìn ta như vậy, ngươi cũng biết chỉ cần ta không chết, sớm hay muộn ngươi sẽ có ngày này.
- Hỗn trướng!
Hoàng đế gầm lên giận dữ, tầm mắt nhìn ra xa, người của Thần gia, cùng
vô số người xa lạ rõ ràng xuất hiện trước mặt, hắn có thể rõ ràng nhìn
thấy bọn họ, bọn họ cũng rõ ràng nhìn thấy hắn.
- Trẫm vốn là thiên tử, các ngươi dám đối đãi trẫm như vậy, không sợ thương thiên phẫn nộ sao?