Đế Quân

Chương 796 : Tỷ thí (1)

Ngày đăng: 06:26 22/04/20


- Vị công tử này, nếu tới lôi đài này tham gì tỷ thí chiêu thân thì phải tuân thủ quy củ của Hoàng gia ta...



Hoàng Vũ còn chưa dứt lời, Thần Dạ liền cắt ngang nói:



- Quy củ là vật chết, người là sống! Nếu như muốn hết thảy đều dựa theo

quy củ của Hoàng gia ngươi tới làm, vậy cũng không phỉa là không được,

nhưng còn mời đem chuyện lúc trước cho ta một cái công đạo!



- Công đạo, hắc hắc, cả Bắc vực nam bộ này còn thật không có bao nhiêu người dám để cho bổn công tử cấp công đạo!



Vân Đông Lưu quái khiếu cười nói.



- Nói như vậy, ngươi liền đi chết đi!



Vừa mới nói xong, thân ảnh của Thần Dạ giống như quỷ mị xuất hiện ở

trước người Vân Đông Lưu, huyền khí trong cơ thể hắn thúc dục đến cực

hạn, từng tia thôn phệ chi lực hỗn loạn ở trong đó, cuối cùng giống như

là thủy triều mà trào ra một quyền nặng nề.



Tốc độ của Thần Dạ, Vân Đông Lưu đã được lĩnh giáo rồi, hơn nữa cũng

đang đề phòng đối phương, thấy đối phương công tới, Vân Đông Lưu lành

lạnh cười, huyền khí lưu động giống như phong bạo tàn sát bừa bãi, mang

theo một cỗ kình phong cương mãnh bá đạo không chút lưu tình oanh tới

Thần Dạ.



- Phanh!



Khí lãng bằng mắt thường có thể thấy được ở giữa sân tịch quyển mà ra,

chợt lay động mà ra, không khí chấn động phát ra thanh âm trầm thấp

giống như là lôi minh. Liền ở trong khí lãng đó, hai đạo thân ảnh tật

tốc rút lui.



Bất quá tất cả mọi người có thể nhìn thấy, thực lực của Vân Đông Lưu tựa hồ kém một chút, bước chân hắn lui lại nếu so với Thần Dạ nhiều hơn một hai bước.



Một kích lần nữa rốt cuộc liền để cho hài hước ở trong ánh mắt của Vân

Đông Lưu thu liễm lại, trước đó đụng vào nhau còn có thể coi là vì mình

vội vàng không kịp chuẩn bị, mà mới vừa rồi lại là chân chân thật thật.



- Ngươi rất lợi hại!


không dám nháy mắt một cái, ngay cả một chút cao thủ thế hệ trước đang

ẩn nấp đồng dạng là đang mật thiết chú ý.



Trên không trung, hai người giằng co giống như là tạc đạn sắp sửa nổ

tung, khí thế chậm rãi tăng lên, ở phía dưới trên đài cao, không khí

cũng không thoải mái bao nhiêu.



- Hoàng Vũ!



Thanh âm nhẹ nhàng của Niệm Thần đem ánh mắt của Hoàng Vũ nhìn về phía

không trung kéo lại, bỗng nhiên trong chốc lát nàng cười khẽ:



- Bọn họ đánh thì kệ bọn họ, chúng ta tiếp tục đánh cuộc đi? Cuối cùng

hỏi ngươi một câu, cái đánh cuộc này của ta, ngươi có dám nhận hay

không? Nếu như không dám, cái gọi là đại hội tỷ võ chiêu thân này liền

kết thúc đi?



Lông mày của Hoàng Vũ nhăn lại thật chặt, lửa giận không nhịn được mà bắt đầu khởi động:



- Vị cô nương này, ngươi có phải là rất quá đáng hay không, ép người quá đáng rồi?



- Quá đáng ư, ép người quá đáng sao? Ha hả, thật ra chính ta cũng không thấy vậy!



Niệm Thần thanh lãnh cười nói:



- Nếu như ngươi cảm thấy như vậy, chính ngươi không ngại suy nghĩ thật

kỹ, ngươi hôm nay vừa ra có phải là đồng dạng quá đáng hay không?



- Ta nói rồi, chuyện của ta không cần ngươi tới quản!



Hoàng Vũ đều có chút vô lực rồi, có mấy lời nàng không thể nói, nhưng

không nói lại là bị hiểu lầm như vậy, hết lần này đến lần khác còn là có một người đủ khả năng ép nàng chật vật hết sức.



- Ta cũng đã nói, chuyện này, ta nhất định quản rồi!



- Ngươi...



Hoàng Vũ cưỡng chế lửa giận, nhìn Niệm Thần, một hơi thiếu chút nữa cũng phun không ra.