Đế Quân

Chương 999 : Tịch diệt - luân hồi

Ngày đăng: 20:16 22/04/20


Nhưng nếu muốn lĩnh ngộ Đại Tịch Diệt Tâm Thuật…



Biết được suy nghĩ của Thần Dạ, Điện Linh tiếp tục nói:



- Chủ nhân, nói thế nào đây cũng là một cơ hội, sao ngươi không thử trước thế nào, nếu quả thật không được thì làm cách cuối cùng cũng không muộn, chẳng lẽ ngươi không thử đã muốn buông tha…



- Điện Linh, ngươi không cần kích ta!



Nghe vậy Thần Dạ cười khổ, lạnh giọng:



- Có cơ hội sao ta lại không thử!



Vừa dứt lời Thần Dạ liền thu liễm tâm thần, bắt đầu vận chuyển Đại Tịch Diệt Tâm Thuật.



Thần Dạ dần đắm chìm trong lĩnh ngộ, cả phiến không gian nơi này tựa hồ biến thành cực kỳ an tĩnh.



Vô số người ở bên ngoài nhìn thấy Thần Dạ đột nhiên giống như đang ngủ, thần thái có chút an tường nhưng vẫn xen lẫn vẻ dữ tợn, nhưng huyết lao cũng càng ngày càng bốc mùi máu tanh nồng đậm, thậm chí cả Trầm Ức Thông cùng Hạo Huyền cũng không thể đến gần.



Huyết tinh lực mênh mông cuồn cuộn không ngừng đập vào thân thể của Thần Dạ, chỉ muốn đóng băng thân thể của hắn chờ đợi kết cục bị người đến bắt giữ.



Ngay khi có một tia huyết tinh lực rốt cục phá vỡ không gian ý thức, thân thể Thần Dạ như trúng đòn nghiêm trọng, một cỗ lực lượng quấy phá không gian ý thức làm bổn mệnh hồn phách cảm giác được uy hiếp thật lớn.



- Ông ông…



Từng đạo năng lượng từ bổn mệnh hồn phách bay ra không gian ý thức, Thần Dạ đang lĩnh ngộ tâm thuật cũng cảm thấy ý thức dần dần tan rả cho tới khi toàn thân lâm vào trong bóng tối.



Tâm thần vô cùng bình tĩnh, mà Đại Tịch Diệt Tâm Thuật lúc này lại giống như một mảnh đất chưa được khai hoang, tâm thần của Thần Dạ giống như cô hồn dã quỷ phiêu đãng trong mảnh đất hỗn độn tìm kiếm con đường rời khỏi nơi đó…



Thế giới mênh mông, vô biên vô hạn, không qua bao lâu lại tràn ngập vị đạo huyết tinh, đưa mắt nhìn qua tất cả đều bị một màu đỏ tươi bao phủ, đây chẳng khác gì một địa phương bị đại khai sát giới mà hình thành.



Ngay mảnh đất trung tâm, một thân ảnh hư ảo ngồi xếp bằng, trong phạm vi trăm thước như bị một đạo lực lượng vô hình cường đại bao phủ, vị đạo huyết tinh không cách nào thẩm thấu tiến đến.



Một màn này không biết kéo dài bao lâu, thời khắc này đôi mắt của thân ảnh hư ảo phảng phất như không thể tiếp tục kiên trì, chậm rãi sụp xuống như muốn ngủ…
Nếu thanh đao này chính là Thiên Đao kia, chỉ cần có cơ hội hắn phải cướp đoạt, hắn không rõ giá trị của Thiên Đao, nhưng biết rõ chủ nhân Tà Đế Điện thập phần khát vọng có được nó.



Đáng tiếc còn chưa chờ hắn va chạm vào, một người một đao đã hóa thành quang ảnh xuất hiện nơi huyết lao bao phủ.



- Thiên Đao, phá vỡ nó!



Đao mang ngàn trượng lăng không mà hiện, sau đó nổi giận chém xuống.



Đạo tử thanh quang thúc lập tức phối hợp đao mang cùng nhau oanh kích lên huyết lao.



- Oanh!



Nương theo tiếng nổ kinh thiên động địa, năng lượng ba động đáng sợ điên cuồng khuếch tán, chấn động Tử Huyên cùng Thiên Đao bay ngược ra xa, nhưng huyết lao vẫn sừng sững không sứt mẻ.



- Lại đến!



Tử Huyên quát chói tai, trực tiếp đánh ra tử thanh quang thúc, nhưng lại không công mà lui.



- Lại đến!



Một lần một lần, thẳng tới khi bị lực phản chấn làm trọng thương, nhưng huyết lao vẫn không hề dao động.



- Thần Dạ!



Tử Huyên thê lương kêu to, nhìn huyết lao trở nên điên cuồng, một đạo hắc viêm chậm rãi xuất hiện.



- Tử Huyên, đừng!



Nhóm người Trưởng Tôn Nhiên ở xa xa sốt ruột hô to, Tà Phong cùng Trọc Ly cũng không quản Tà Sơn, lao tới giữ chặt bả vai Tử Huyên, muốn ngăn cản nàng tự bạo.



- Hai vị tiền bối, đừng để ý tới ta!