Đế Quân
Chương 1000 : Tịch Diệt lực
Ngày đăng: 20:16 22/04/20
Tử Huyên nhìn chung quanh, cười nói:
- Tà Tâm Chủng không thể hóa giải, nếu ta không chết ngày sau mang đến phiền toái càng lớn hơn nữa, cũng sẽ làm Thần Dạ sống không bằng chết, hôm nay ta sẽ làm một việc cuối cùng cho Thần Dạ đi.
- Tử Huyên.
Trưởng Tôn Nhiên hét lớn:
- Sự tình chưa tới thời khắc cuối cùng, ngươi không thể buông tha, sao ngươi biết Thần Dạ không thể tự mình thoát ra, nếu ngươi dùng phương pháp này cứu hắn, ngươi bảo hắn làm sao chịu nổi, chẳng lẽ ngươi muốn hắn vĩnh viễn đều đắm chìm trong thống khổ sao.
- Sau này chỉ đành nhờ mọi người chiếu cố Thần Dạ, tin tưởng thời gian có thể san bằng toàn bộ thống khổ!
Tử Huyên lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Mặc kệ ngày sau Thần Dạ biến thành bộ dáng gì, dù hắn tàn sát hết thảy sinh linh, ta chỉ muốn hắn bình an còn sống, như thế mà thôi, những sinh linh khác lại có quan hệ gì với ta.
- Tử Huyên, ngươi thật sự quyết định sao?
Tử Huyên gật mạnh đầu, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên định.
Thần Dạ nhẹ giọng nỉ non:
- Mất đi không có nghĩa là hủy diệt, chính là sống lại, bắt đầu mất đi cũng chính là bắt đầu mới ra đời…
Thân hình Thần Dạ run mạnh, một tiếng thét dài bỗng nhiên vang vọng, xem thường hết thảy trói buộc xuyên thẳng lên chín tầng trời.
Tất cả mọi người thời khắc này nghe được thanh âm tiếng thét đều cực kỳ vui sướng.
- Thần Dạ…
- Tiểu huynh đệ…
Tử Huyên hai mắt rưng rưng, nàng cảm ứng được thân ảnh quen thuộc kia lại tỏa sáng sinh cơ bừng bừng, dù thân hình bị trọng thương không chịu nổi nhưng mọi người đã nhìn thấy hắn chậm rãi đứng lên.
Một canh giờ trôi qua, tu vi Thần Dạ tăng lên hoàng huyền tam trọng, ba canh giờ trôi qua ngay khi huyết lao biến mất tu vi của hắn đã đạt tới tứ trọng cảnh giới.
Tà Sơn ở xa xa nhìn chằm chằm Thần Dạ, vẻ mặt khiếp sợ như nhìn thấy ma quỷ.
Hắn làm sao cũng không nghĩ đến dùng huyết tế chẳng những bị Thần Dạ phá hủy hơn nữa Thần Dạ còn đem huyết tinh lực hấp thu giúp cho tu vi đột phá!
- Chủ nhân, chúc mừng ngươi.
Điện Linh mừng rỡ nói, hắn cũng không nghĩ đến Thần Dạ lĩnh ngộ Đại Tịch Diệt Tâm Thuật hoàn toàn lại xảy ra biến hóa khổng lồ như thế.
Thần Dạ cũng không dự liệu được kết quả như vậy, xem ra hẳn nhờ các loại lực lượng cường đại ẩn chứa trong bổn mệnh hồn phách đến giúp chính bản thân mình.
Tâm thần hắn chợt động, linh hồn lực trải rộng khắp toàn thân, cảm thụ tu vi tăng tiến, khuôn mặt hắn hiện ra dáng tươi cười thỏa mãn, đại kiếp nạn lần này hắn lại vượt qua tới.
Chẳng những như thế hắn còn cảm ứng được trong huyền khí của mình ẩn chứa khí tức tịch diệt.
- Chủ nhân, huyết lao đã tan, có thể đi ra ngoài, bên ngoài còn một cao thủ Tà Đế Điện cùng một luồng tàn hồn phiêu đãng trong hư không.
- Tàn hồn kia chạy không thoát, còn một người khác…
Trong mắt Thần Dạ phát lạnh, hay tay vừa động, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp lập tức bay ra, tản mát ngũ thải quang hoa vạn trượng, sau một lát một luồng tàn hồn tàn phá không chịu nổi mạnh mẽ bị bảo tháp hút vào.
- Thần Dạ…
Tàn hồn Tà Lực lộ ra nỗi hoảng sợ từ tận sâu trong linh hồn, huyết tinh lực chính là do hắn dùng thân thể máu tươi cùng hồn phách biến thành, bởi vậy hết thảy biến hóa hắn cực kỳ hiểu rõ.
Thần Dạ cười nhạt nói:
- Cần phải đa tạ ngươi thành toàn, ha ha, tiếp theo để ta hồi báo Tà Đế Điện các ngươi đi.
Ngân mang lóe lên trong mắt hắn, vô cùng rét lạnh.