Đế Quốc Bóng Tối

Chương 72 :

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


“Hề hề…” Shinichi ngây ngô cười, thầm nghĩ may mà Eva chưa có xông vào toilet “bắt quả tang đôi gian ***” à nha, “À mà, Saionji đâu rồi?”



Chắc vẫn còn đang trong WC tự xử lý “nhu cầu” ấy nhỉ. Shinichi mường tượng cậu cố tình bật điện thoại cho y nghe cốt để y dừng lại, chả biết tên hấp đó có âm mưu bắt mình đền bù ở cái chỗ nào tệ hại hơn thế nữa không cơ.



Amanda nhún vai, “Lúc nãy gọi điện cho anh ấy thấy bảo là nói chuyện xong rồi, cũng chịu chả biết sao giờ vẫn chưa về.”



Lời vừa dứt, di động của cô rung lên, đọc tin nhắn xong cô bèn thở dài, “Haizzz, ngài Saionji của chúng ta hình như lại bận bịu chuyện khác rồi.”



“Thật thế á?” Shinichi rướn cổ qua hỏi.



Eva ngồi kế bên buồn cười châm chọc, “Sao trông cái mặt anh như kiểu anh Saionji không trở lại làm anh vui lắm ý?”



“Đâu ra, anh là muốn nói cậu ta đúng là bận mà.” Lại chả, cậu ta không trở lại đương nhiên anh mừng rồi, chứ không vừa ăn vừa bị “quấy rối” lại còn bị xxx bằng mắt thì ăn uống nỗi gì nữa đây…



“Kệ đi.” Amanda nhanh chóng reply một tin nhắn ngăn ngắn, “Gần đây anh ấy đang đầu tư một hạng mục nào đó của Chính phủ, quả tình bận thật, không có cái tảng băng ấy ngồi cùng chúng ta ăn cơm càng thoải mái hơn, đúng chưa? Mà Eva em ăn thêm đi, phần ăn Akinobu gọi em cứ ăn luôn đi nhé!”



Đàn bà phụ nữ bao giờ có có cả lô cả lốc chuyện để tám, từ thời trang đến nhà cửa, Shinichi cảm giác mình như người của thế giới khác ấy, có điều ít ra ăn uống cũng được cái nhàn hạ.



Cuối cùng, Amanda tựa hồ cũng thấy Shinichi chưa có lên tiếng, thế nên mở chủ đề, “Hai ngày nữa em, Kerenann với Lydia – bạn gái anh ấy, đi đánh tennis đó. Anh Shinichi cũng đến nhé?”



“A? Anh à?” Nhắc đến Kerenann, Shinichi bất giác nhớ tới lời cảnh cáo của Akinobu, đành rằng cái lời cảnh cáo đó có vẻ kỳ quặc, song nói hẳn ra trong trường hợp cậu coi như ngó lơ lời nói của y đi thì hậu quả vẫn sẽ trầm trọng lắm đó ~



“Ừm, Eva cũng đến luôn, dù đang mang thai thì không chơi thể thao được, nhưng mà thôi, nếu Shinichi vào sân thì Eva dĩ nhiên phải tới cổ vũ chứ nhỉ, vả lại phơi nắng một chút cũng tốt cho thai mà, không phải sao?”



Eva vuốt vuốt bụng, cười nói, “Em cứ cảm giác chị mời Shinichi đi là có tính toán gì khác thế?”



“Úi, bị em phát hiện rồi.” Amanda bày ra vẻ cười giảo hoạt, “Định gọi Akinobu làm partner của chị cơ, hiềm nỗi ngày kia anh ấy phải tham gia một cuộc họp cực kỳ quan trọng. Kerenann và Lydia thì ăn ý khỏi phải nói rồi, cùng là chơi thể thao, chị mong nhờ vả được anh Shinichi lắm đó!”



Shinichi mấp máy mồm toan nói thì Eva ngồi cạnh đã cười hớ hớ, “Đừng đùa, bắn súng và tennis là hai phương diện khác nhau mà, nếu muốn Shinichi thi bắn với Kerenann còn được, chớ tennis thì… Haha…”



“Quan trọng là đánh chơi, quan trọng là đánh chơi.” Tuy rằng Eva nói đều đúng hết nhưng Shinichi vẫn bị một cục tự ái nho nhỏ. Ai kêu cậu chỉ biết có mỗi bắn súng thôi nào, cậu cũng rất thích chạy marathon lẫn leo núi nữa đấy.



Chỉ là vấn đề giờ ở chỗ, cậu nhớ lần đó mình say mèm một cách kỳ lạ tại quán bar, sau rồi tỉnh lại phát giác mình đang trong khách sạn, người duy nhất cậu gặp chỉ có Lydia thôi, cô gái ấy còn tự xưng là bạn gái Kerenann nữa. Thực ra cũng không nên suy nghĩ nhiều nhặn, nhưng mà lạ lắm, một ly Gimlet mà cũng có thể chuốc say mình được ư? Chưa kể, là Lydia đưa mình đến khách sạn sao? Lẽ gì mà lúc đó Akinobu lại bảo… Chính Ares đã đưa mình vào căn phòng đó của khách sạn?



Cậu có nghi vấn. Cậu cần đáp án.



“Hì hì, hồi đi cưỡi ngựa Shinichi đẹp trai không thể tưởng nổi đâu, cho nên ngày kia đi đánh tennis —— em thật là mong ngóng đó.” Amanda kéo suy nghĩ của cậu quay trở lại hiện thực.



“Không được phép làm em muối mặt nghe chưa!” Eva cũng nhấc tay hung hăng nhéo má cậu, phụ nữ khi mà bạo lực… thật sự là không thể diễn tả nổi.



Song song lúc này, Akinobu đã đến trước cửa nhà Takaomi, mở cửa cho y là Kenwa, mặt mày vẫn thường trực nụ cười đủng đỉnh.



“Akinobu, tự nhiên mặt trông xấu zai thế này, đừng nói cuộc điện thoại của tôi đã phá hủy chuyện vui của cậu đấy nhé?”



Akinobu đi ngang qua hắn tiến vào bên trong, Takaomi đang mặc T-shirt ngồi khoanh chân trên ghế, hai mắt dán chăm chú vào máy vi tính trên bàn, vẻ chừng có gì đó đang cuốn hết mọi sự tập trung của nó.



Ngay nháy mắt Kenwa chuẩn bị đóng cửa, có người lại chặn cửa lại, chen mình vào.



“Ngài Ogata không chào đón em sao?” Một cô bé trẻ măng bước đến, ngữ điệu thánh thót, trong trẻo, Takaomi bị giọng nói ấy hấp dẫn bèn ngoái đầu lại, trông thấy một nụ cười xinh xắn.
“Hahaha~” Kerenann nhếch môi cười, tiếng cười lẩn vẩn hoài trong WC, “Phản ứng của cậu dễ thương thật đó!”



Shinichi thở dài sườn sượt, cậu không thích đối phương đùa cợt kiểu này, đặc biệt khi hơi thở của hắn phả vào trong lỗ tai cậu…



Đột nhiên, cậu lại nhớ tới hồi cậu còn chưa dọn về ở chung với Eva, Ares đặt cậu nằm xuống giường, cúi xuống kề sát lỗ tai cậu mà nói.



Rốt cuộc mình bị làm sao thế này?



Chẳng lẽ mình bị chứng hoang tưởng?



. / .



Chú thích:



1. Tường lửa



Trong ngành mạng máy tính, bức tường lửa (tiếng Anh: firewall) là rào chắn mà một số cá nhân, tổ chức, doanh nghiệp, cơ quan nhà nước lập ra nhằm ngăn chặn người dùng mạng Internet truy cập các thông tin không mong muốn hoặc/và ngăn chặn người dùng từ bên ngoài truy nhập các thông tin bảo mật nằm trong mạng nội bộ.



Tường lửa là một thiết bị phần cứng và/hoặc một phần mềm hoạt động trong một môi trường máy tính nối mạng để ngăn chặn một số liên lạc bị cấm bởi chính sách an ninh của cá nhân hay tổ chức, việc này tương tự với hoạt động của các bức tường ngăn lửa trong các tòa nhà. Tường lửa còn được gọi là Thiết bị bảo vệ biên giới (Border Protection Device – BPD), đặc biệt trong các ngữ cảnh của NATO, hay bộ lọc gói tin (packet filter) trong hệ điều hành BSD – một phiên bản Unix của Đại học California, Berkeley.



Nhiệm vụ cơ bản của tường lửa là kiểm soát giao thông dữ liệu giữa hai vùng tin cậy khác nhau. Các vùng tin cậy (zone of trust) điển hình bao gồm: mạng Internet (vùng không đáng tin cậy) và mạng nội bộ (một vùng có độ tin cậy cao). Mục đích cuối cùng là cung cấp kết nối có kiểm soát giữa các vùng với độ tin cậy khác nhau thông qua việc áp dụng một chính sách an ninh và mô hình kết nối dựa trên nguyên tắc quyền tối thiểu (principle of least privilege).



Cấu hình đúng đắn cho các tường lửa đòi hỏi kĩ năng của người quản trị hệ thống. Việc này đòi hỏi hiểu biết đáng kể về các giao thức mạng và về an ninh máy tính. Những lỗi nhỏ có thể biến tường lửa thành một công cụ an ninh vô dụng.



Tường lửa làm nhiệm vụ bảo vệ:



Tường lửa ngăn phần mềm gián điệp:



2. Tên lửa hành trình chiến lược



thực sự mà nói thì tớ không rành lắm về vũ khí và quân sự, tìm hiểu về cái tên lửa này thì hầu như không thấy thông tin đầy đủ và xúc tích, chỉ có lắt nhắt rời rạc. Đọc chán đọc chê thì có thể tóm gọn sơ sơ về nó như này: Nó là 1 loại vũ khí tên lửa có cánh, tầm bắn rất xa, cỡ 300-5000 km, có trang bị đầu hạt nhân với lượng nổ từ vài trăm kiloton đến vài chục megaton :-ss



.



3. Caucasus là một khu vực địa lý nằm ở biên giới giữa châu Âu và châu Á. Nơi đây có dãy núi Kavkaz, bao gồm ngọn núi cao nhất châu Âu là núi Elbrus.



.



4. “Đèn tiết kiệm” ám chỉ những người biết điều, hiền lành, không gây sự. Khi nó đã đi kèm thành cụm “Không phải đèn tiết kiệm” ý nói về những kẻ khó chơi, khôn khéo. Cụm từ này đã lưu hành rộng rãi từ văn học, điện ảnh, kịch và cả ngôn ngữ thường ngày của người dân Tung Của.



.



5. Clavin Klein (tắt là CK) là nhãn hiệu thời trang được thành lập năm 1968 bởi nhà thiết kế người Mỹ Calvin Klein, công ty được đặt trụ sở ở Midtown Manhattan, New York.



hohoho mình thích underwear CK lắm đó =)))))))))))~



này thì underwear ướt làm lộ “đường cong chỗ đó” của anh rứt-ngầu này, đề nghị các bạn để ý không xem nơi đông người =)))))))))))))))))~