Đế Quốc Thiên Phong

Chương 121 : Tâm sự trong đêm

Ngày đăng: 16:38 18/04/20


Đêm đã rất khuya, Thiển Thuỷ Thanh đang nằm ngủ trên giường.



Có người đến gõ gõ vào giường hắn gọi:



- Ra ngoài đi!



Là Thích Thiên Hữu.



- Chuyện gì vậy?



- Đi tán gẫu.



Thích Thiên Hữu đáp.



-...Huynh đúng là có hứng thú hay thật!



Thiển Thuỷ Thanh lười biếng đứng dậy, dù sao đi nữa, người lãnh đạo trực tiếp của mình gọi mình đi đếm sao, hắn cũng chỉ có thể theo lệnh mà làm việc.



Bầu trời đêm đầy sao sáng lấp lánh.



Thích Thiên Hữu ôm đao mà ngồi trên một ngọn núi nhỏ gần quân doanh.



Từ nơi này có thể nhìn thấy núi Đoạn Long.



Nơi đó cũng chính là Tam Trùng Thiên.



- Năm năm rồi...



Thích Thiên Hữu chậm rãi thở dài:



- Cho tới bây giờ ta nhập ngũ đã được năm năm, có đôi khi ta cũng lấy làm kinh ngạc, không hiểu vì sao mình vẫn còn sống sót cho tới bây giờ...



- Đệ cảm thấy huynh nhập ngũ đã năm năm, cho đến bây giờ mới được thăng chức Lữ Úy, tốc độ thăng chức có thể nói rằng chậm đến kinh người.



Thiển Thuỷ Thanh đặt mông ngồi xuống bên cạnh Thích Thiên Hữu, cười nói.




Thiển Thuỷ Thanh cười khổ:



- Chỉ tiếc rằng thế giới này cũng không vận hành theo ý muốn của chúng ta, cái gọi là danh tướng đương thế, cũng không tránh được có một mặt trái tối tăm dơ bẩn.



Mặt Thích Thiên Hữu sa sầm:



- Nếu đệ không có chứng cứ gì thì đừng nói lung tung.



Thiển Thuỷ Thanh lắc lắc đầu:



- Đệ không nói lung tung! Thích đại ca, huynh chỉ hoài nghi hắn, nhưng đệ lại dám khẳng định chính là hắn!



- Vì sao?



Thích Thiên Hữu ngẩn ngơ hỏi lại.



- Bởi vì nếu như đệ không biết được ai đang cầm dao chuẩn bị đâm sau lưng mình một nhát, vậy không cần hắn phải ra tay, thà rằng đệ ra chiến trường đứng chờ quân địch đến chém đầu mình còn hơn. Đối với đệ, hoài nghi là chuyện không thể chấp nhận được, nó sẽ làm ta bị mất phương hướng, dẫn đến không biết phải làm sao. Nam tử hán đại trượng phu sống ở trên đời, nên xử lý ân oán tình cừu thật rõ ràng, chuyện nên cắt đứt mà không chịu cắt, chính là tối kỵ! Thiển Thuỷ Thanh ta không cần biết trên đời này đã, đang và sẽ có bao nhiêu kẻ thù, ta đều sẽ dũng cảm đối mặt với chúng! Bọn chúng có địa vị cao cũng kệ, đánh lén sau lưng cũng tốt, chỉ cần hắn dám đến, đệ sẽ rút đao đối phó hắn! Hảo nam nhi không sợ chết, nhưng phải chết sao cho có nghĩa! Cho nên từ giây phút mà Nam Trấn Đốc điều Hành Trường Thuận đến để âm mưu giết đệ, vận mệnh giữa đệ và hắn đã được an bài!



Thiển Thuỷ Thanh đứng lên nhìn về phía xa xa.



Trong lúc hắn nói những lời này, giọng hắn ung dung mà điềm tĩnh, Thích Thiên Hữu cảm nhận được rõ ràng khí phách trên người hắn toát ra.



Chuyện này làm cho Thích Thiên Hữu phát lạnh trong lòng.



Thích Thiên Hữu nhìn ánh mắt kiên quyết của Thiển Thuỷ Thanh, trong lòng đột nhiên cảm thấy mê hoặc. Chỉ mới nhập ngũ không lâu, một tên tân binh như Thiển Thuỷ Thanh không ngờ đã có thể đứng ở đây bình luận sự đúng sai của cấp trên với một giọng điệu như đang bình luận quốc gia đại sự, phân địch ta một cách rõ ràng. Cho dù chuyện này có phần lỗ mãng, nhưng riêng về mặt dũng khí cũng đã là hiếm có.



Từ Thiển Thuỷ Thanh, Thích Thiên Hữu dường như thấy được bóng dáng của một người khác, một bóng dáng mà hắn không thể tha thứ nhưng lại không thể không sùng bái, một bóng dáng mà suốt cả đời này hắn không thể nào quên... truyện được lấy tại



Thích Thiên Hữu nở một nụ cười nhăn nhó, sau đó hắn nói một câu làm cho ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy giật mình:



- Thuỷ Thanh đệ, ta dạy cho đệ đao pháp Huyết Ảnh Thiên Trùng Lãng, thế nào? Ta sẽ đem cả bộ đao pháp Huyết Ảnh Thiên Trùng Lãng, dạy cho đệ!



Thiển Thuỷ Thanh nghe vậy ngẩn người.