Đế Vương Công Lược
Chương 53 : Giữa ban ngày ban mặt cướp đồ đệ [ Lão đầu chết tiệt này quá vô sỉ]
Ngày đăng: 02:13 19/04/20
” Tiền bối có thể giải được Đốt Tinh Cục?” Đoạn Dao nghe vậy khiếp sợ.
Lão nhân nói: ” Chỉ là một ván cờ mà thôi, trước kia không biết, nhưng nhìn nhiều năm như vậy rồi, đến cuối cùng cũng nên nhìn ra vài thứ, nếu không thì chẳng phải đã lãng phí vô ích quá nhiều thời gian hay sao.”
Đoạn Dao do dự ngồi xuống đối diện hắn, nói: ” Nhưng đối với chuyện chơi cờ thì ta đúng là dốt đặc cán mai a.”
” Không sao, từ từ học là được.” Lão nhân nói: ” Nếu học được, sau này có thể giúp ca ca ngươi sống lâu một chút.”
Đoạn Dao nhất thời mở to hai mắt.
Lão nhân hỏi: ” Chỉ cần trả lời một câu, học hay không học?”
” Học!” Đoạn Dao rất là sảng khoái.
Lão nhân gật đầu: ” Từ đêm nay trở đi, mỗi ngày sẽ dạy cho ngươi ba nước cờ.”
Đoạn Dao nói: ” Được được được.”
” Nước thứ nhất này gọi là Trảm Nguyệt Trích Tinh.” Lão nhân lấy một quân cờ: ” Nhìn như bình thường không có gì đặc sắc, nhưng sau này có thể thôn tính tứ hải.”
Đoạn Dao chống cằm, tuy không hiểu gì hết nhưng cũng theo dõi rất cẩn thận.
” Nước cờ này, gọi là Quan Tinh Lạc Hải.” Lão nhân lại đi một nước cờ: ” Tiểu quỷ, ngươi còn chưa gọi ta một tiếng sư phụ.”
Còn phải bái sư sao? Đoạn Dao rất là bối rối khó xử, thật ra cũng không phải là không muốn gọi, mà hắn đã có sư phụ rồi, không chỉ hung dữ, mà còn rất nhỏ mọn. Không cần nghĩ cũng biết, nếu để sư phụ biết mình ở bên ngoài bái thêm một sư phụ khác, e là cả tòa hành cung này đều bị hủy.
Lão nhân hỏi: ” Sư phụ ngươi là người phương nào?”
Đoạn Dao nhanh chóng đáp: ” Nam Ma Tà.” Vừa nghe tên này liền biết cũng không phải loại người hiền lành gì đúng không? Cho nên tiền bối đừng kêu ta bái sư nữa.
” Thì ra là đồ đệ của hắn a.” Lão nhân gật đầu: ” Thật ra trước kia cũng đã từng nghe nhắc tới cái tên này rồi.”
” Nước thứ ba gọi là gì?” Đoạn Dao chủ động nói sang chuyện khác, vừa ngây thơ hồn nhiên lại hoạt bát, nụ cười hết sức xán lạn.
” Nước thứ ba, gọi là Tinh Thùy Bình Dã.” Lão nhân nói tiếp, lại đi một nước cờ trên bàn.” Theo hướng chính bắc lệch về nam ba bước rưỡi, trừ nơi này ra, xung quanh mình đều trở nên hung hiểm.”
Đoạn Dao cái hiểu cái không gật đầu.
” Đó chính là ba nước cờ hôm nay ngươi phải học.” Lão nhân thu hồi quân cờ. ” Tới lượt ngươi rồi.”
Đoạn Dao do dự cầm lấy ba quân cờ hai đen một trắng, theo trí nhớ lần lượt đặt vào các vị trí tương ứng trên bàn cờ.
Lão nhân lắc đầu.
Nam Ma Tà suy nghĩ một chút, lại bất mãn: ” Còn có chuyện này nữa ư, vì sao không gọi sư phụ đi?”
Đoạn Dao nói: ” Lần sau sẽ gọi, lần sau sẽ gọi.”
” Có thể giải Đốt Tinh Cục, lại hiểu biết về Triều Nhai, xem ra cũng có vài phần bản lĩnh.” Nam Ma Tà xoa cằm, hỏi: ” Học xong chưa?”
Đoạn Dao đáp: ” Mới học được ba chiêu.”
” Ba CHIÊU?” Nam Ma Tà buồn bực hỏi.
Đoạn Dao thành thật khai nhận: ” Cách phá giải Đốt Tinh Cục kì thực là một loại nội công tâm pháp.”
” Ngươi nói cái gì? Lão nhân kia dạy ngươi học võ công?” Nam Ma Tà nghe vậy giận méo mũi.
Đoạn Dao nói: ” Tiền bối nói nếu có thể học được cách phá giải Đốt Tinh Cục thì chưa biết chừng sau này có thể giúp ca ca giải Kim Tàm Tuyến.”
” Ngươi tin hắn ba hoa sao?” Nam Ma Tà kéo cổ tay tiểu đồ đệ qua thử mạch, xác định không có vấn đề gì mới yên lòng — Nhưng yên lòng thì yên lòng, nên tức giận thì nhất định phải tức giận! Vì vậy tiện tay nhặt cục đá dưới chân lên, chạy tới tìm lão nhân kia đánh nhau đòi công đạo.
Từ lúc sinh ra tới giờ đều chỉ có bản thân mình đi cướp của người khác, chưa một lần bị ai cướp cái gì, hiện tại giữa ban ngày ban mặt bị cướp tiểu đồ đệ một cách trắng trợn như vậy, ai mà nhịn cho được!!!
” Sư phụ, sư phụ bình tĩnh một chút a!” Đoạn Dao đuổi theo phía sau.
Nam Ma Tà đưa chân đá văng cửa gỗ tiểu viện, hai tay chống nạnh nổi ria mép, mắt trừng trừng.
Lão nhân cũng chỉ chậm rì rì nâng mí mắt lên, xong lại tiếp tục cúi đầu nghiên cứu bàn cờ. Tuy cách bố trí các quân cờ nhìn qua không giống hôm qua, nhưng Đoạn Dao chỉ cần liếc mắt nhìn cũng có thể thấy Đốt Tinh Cục ẩn giấu trong đó.
Nam Ma Tà rất là hung hăng: ” Ngươi rốt cuộc là ai?”
” Vô danh tiểu tốt, không đáng để Nam đại hiệp nhắc đến.” Lão nhân thở dài, chậm rãi nói.
Đoạn Dao nghĩ, đây có lẽ là lần đầu tiên trong cuộc đời, sư phụ nhà mình được người khác gọi là đại hiệp, thời khắc quan trọng thế này vô cùng đáng giá được các tú tài trên đường phố ghi chép lại thật cẩn thận tỉ mỉ.
” Có thể phá Đốt Tinh Cục thật sao?” Nam Ma Tà ngồi xổm trước mặt lão nhân.
Lão nhân nói: ” Có thể thử một lần.”
Thử một lần cái rắm, giờ phút này rồi mới thử, ngay cả kỳ phổ cũng không có mà đã bắt đầu muốn hãm hại đồ đệ nhà người khác hay sao?
Nam Ma Tà trừng mắt.
Lão đầu chết tiệt, quá vô sỉ!