Đế Vương Công Lược
Chương 54 : Tư vị có tức phụ yêu thương [ Thật là tốt]
Ngày đăng: 02:13 19/04/20
Đoạn Dao trốn ngoài cửa, chỉ lộ ra nửa cái đầu rình coi, thuận tiện tự hỏi lòng mình một chút, nếu lát nữa sư phụ và vị lão tiền bối này đánh nhau thì mình nên tới hỗ trợ hay là nên chạy thật nhanh đây?.
Nam Ma Tà bình tĩnh nhìn lão nhân kia hồi lâu rồi đột nhiên ra tay đánh tới.
Đoạn Dao vô cùng sợ hãi, nhanh như tia chớp vọt vào phòng.
Lão nhân cũng không hề động đậy.
Lúc chỉ còn cách đầu lão nhân một ngón tay thì Nam Ma Tà dừng lại.
Đoạn Dao nhanh chóng ôm lấy sư phụ, nghìn vạn lần phải bình tĩnh!!!
Lão đầu tiếp tục nói: ” Nếu các hạ là Nam đại hiệp, vậy thì vị này có lẽ là Tiểu Vương gia của Tây Nam Phủ rồi, còn vị kia chính là Tây Nam Đoạn Vương, đúng không?”
” Ngươi biết cũng không ít chuyện a.” Nam Ma Tà đi vòng quanh người hắn: ” Rốt cuộc có mục đích gì?”
” Mục đích là gì quan trọng sao? Chỉ là thấy Đoạn Vương tình thâm ý trọng nên cảm động một chút mà thôi.” Lão nhân nói: ” Dù ta không thể giải được Kim Tàm Tuyến, nhưng lại có thể phá được Đốt Tinh Cục, tương lai có lẽ cũng giúp được gì đó.”
Đáy mắt Nam Ma Tà càng thêm nghi hoặc.
Lão nhân hỏi: ” Học hay là không học?”
Đoạn Dao thật lòng muốn điên cuồng hét lên, Học!!!
Nhưng mà không thể hét.
Vì sư phụ còn đang ở đây.
Nam Ma Tà ngồi xuống ghế đá: ” Học, nhưng tiểu đồ nhi của ta không học, ngươi dạy cho ta là được.”
Đoạn Dao: “….”
Được rồi, như vậy cũng được.
Lão nhân lắc đầu: ” Phá giải Đốt Tinh Cục, quan trọng nhất là tai thính mắt tinh, lòng dạ thanh thuần.”
Nam Ma Tà hỏi: ” Ngươi là đang lòng vòng khen chính mình, hay là đang lòng vòng chửi ta?”
Đoạn Dao: “….”
Vì sao không thể là đang khen ta?
Lão nhân tiếp tục nói: ” Nếu không muốn học thì mời hai người trở về đi.”
Nam Ma Tà hỏi: ” Đốt Tinh Cục thì có quan hệ gì với Kim Tàm Tuyến?”
Lão nhân nói: ” Đốt Tinh Cục không liên quan gì đến Kim Tàm Tuyến, nhưng lại liên quan đến Thiên Thần Sa, về những chuyện khác, ta không muốn nhiều lời vô ích, Nam đại hiệp cũng đừng hỏi ta nữa.”
Trong lòng Đoạn Dao mừng như điên, bởi vì bất luận là phương diện nào, vị lão tiền bối này xem ra đáng tin hơn sư phụ nhiều, đáng tin, rất đáng tin.
Trên đời này Nam Ma Tà ghét nhất là hai loại người.
” Sao vậy?” Thấy hắn im lặng hơi lâu, lại không động đậy gì, Sở Uyên có chút nghi ngờ.
” Ta đáp ứng ngươi, nhất định sẽ sống lâu một chút.” Đoạn Bạch Nguyệt từ phía sau ôm lấy hắn: ” Vài chục năm sau này, ta bù lại cho ngươi tất cả những ủy khuất mà ngươi phải chịu đựng nửa phần đời trước này.”
Sở Uyên cười cười: ” Ừ.”
Gió thổi hiu hiu, cảnh sắc và tâm tình đều nhẹ nhàng ôn nhu như vậy.
Tứ Hỉ công công đứng bên ngoài cúi đầu, nếu Tây Nam Vương có thể ở lại thì tốt rồi, mấy ngày gần đây hoàng thượng giống như là đã thật sự thay đổi thành người khác vậy.
Trên hành lang nhỏ bên ngoài ngự thư phòng, Đào Nhân Đức nói: ” Ngươi tới làm cái gì?”
Lưu Đại Quýnh lo lắng vô cùng: ” Trong thành xảy ra chuyện lớn như vậy, ta đến xem một chút cũng không được hay sao?”
” Đi làm việc của ngươi đi.” Đào Nhân Đức tâm phiền ý loạn.
Lưu Đại Quýnh lắc đầu: ” Hiện tại ngay cả cơn gió cũng mang đao, ta không có tâm tư làm mai.”
Đào Nhân Đức qủa thật muốn quỳ lạy hắn: ” Việc của Lưu ĐẠI NHÂN chính là làm mai sao?”
” A??” Lưu Đại Quýnh nói: ” Nếu không thì là gì?”
Đào Nhân Đức: “…”
” Hai vị đại nhân, tới Ngự thư phòng rồi.” Phó thống lĩnh Ngự lâm quân Giang Hoài đi phía sau hai người lên tiếng nhắc nhở.
Lưu Đại Quýnh nói: ” Có nghe hay không, Giang thống lĩnh cũng chê ngươi ồn ào kìa.”
Giang Hoài nhanh chóng nói: ” Mạt tướng không có ý này.”
” Được rồi, đều câm miệng cho ta.” Đào Nhân Đức quả thực rất là đau não. Ba người vào ngự thư phòng thì thấy Sở Uyên đang ngồi sau long án phê duyệt tấu chương, vừa ngẩng đầu thấy liền hỏi: ” Sao Lưu đại nhân cũng theo tới vậy?”
Lưu Đại Quýnh vội vàng nói: ” Trong thành xảy ra chuyện lớn như vậy, vi thần cũng muốn giúp một tay.”
Sở Uyên gật đầu: ” Cũng tốt.”
Đáy mắt Giang Hoài có chút nghi ngờ, nội lực hắn cao cường nên dĩ nhiên có thể cảm nhận được phía sau tấm bình phong còn có một người khác.
Sở Uyên cười cười, nói: ” Đó là ám vệ của trẫm.”
” Dạ.” Giang Hoài nhanh chóng nói: ” Là mạt tướng lo lắng quá nhiều.”
Sở Uyên buông tấu chương trong tay xuống, dùng dư quang khóe mắt liếc nhìn về phía bình phong.
Đoạn Bạch Nguyệt nhìn hắn, khóe miệng cong cong.
Kỳ thực, với tu vi võ công của hắn, muốn che giấu toàn bộ khí tức cũng không có gì khó. Nhưng Sở Uyên e ngại độc tố của Kim Tàm Tuyến nên bắt buộc hắn nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không được dùng đến nội lực, cũng đành vui vẻ nghe theo.
Nếu như đó là tư vị được tức phụ nhà mình yêu thương, thì thật sự là rất tốt.
Thật sự là không thích chữ “nương tử” cho lắm, nhưng vì cổ trang nên không thể dùng “vợ” được, đổi thành “tức phụ” cũng không khác “nương tử” bao nhiêu. Nàng nào có đề xuất gì hay hay không?