Đế Vương Công Lược
Chương 65 : Yêu kiếm thức tỉnh [ Đi kiếm một chậu cẩu huyết về vẩy lên đi]
Ngày đăng: 02:13 19/04/20
Huyền Thiên do dự hồi lâu mới gật đầu: “Được.”
” Đa tạ tiền bối.” Sở Uyên nói: “Vậy thôi trẫm về trước đây, hôm nay đã quấy rối thật nhiều, mong tiền bối chớ trách.”
Huyền Thiên nói: “Ta ở hành cung này ăn chùa ở chùa nhiều năm như vậy, theo lý mà nói cũng nên làm chút sự tình để bù đắp mới phải.”
Sở Uyên nói: “Một lúc nữa trẫm sẽ mời ngự y tới đây khám và chữa bệnh cho lão nhân gia, không nên kéo dài tình trạng này thêm nữa.”
Huyền Thiên khẽ thở dài một cái, nhưng cũng không chối từ nữa.
Đoạn Dao cũng không rời đi cùng Sở Uyên mà ở lại tiểu viện.
Huyền Thiên nói: ” Còn có việc gì muốn hỏi ta?”
” Không có.” Đoạn dao nói: “Chỉ muốn lưu lại phụng bồi tiền bối.”
” Sợ ta sẽ nghĩ không thông sao?” Huyền Thiên cười cười.
Đoạn Dao không nói gì, coi như là cam chịu. Dù sao cũng là một đoạn quá khứ bi thảm khốc liệt như thế, đã thành sẹo rồi lại bị mạnh mẽ vạch ra một lần, hơn nữa sau này cũng chưa thể nào yên tĩnh được, còn bị ép phải đối mặt với những chuyện cũ trước kia lần nữa, một xấp tuổi như vậy rồi, sẽ cảm thấy bế tắc cũng không phải là không có khả năng.
Huyền Thiên lục lọi trong tay áo nửa ngày, cố sức lôi ra một cái bình sứ nhỏ, thả lên bàn cờ: “Đây là hạc đỉnh hồng.”
” Tiền bối.” Đoạn Dao quýnh lên.
” Tối hôm qua, ta đích xác đã nghĩ tới chuyện cứ như vậy mà kết thúc.” Lão nhân nói: ” Nhưng sau đó lại không bỏ được, chung quy vẫn cứ muốn biết rõ sau khi ta rời khỏi Triều Nhai, nơi đó rốt cuộc đã biến thành cái dạng gì.”
Đoạn Dao lấy bình hạc đỉnh hồng kia nhét vào ống tay áo, nói: “Nếu tiền bối muốn biết, sau này ta tìm cơ hội tới đó xem một chút là được.”
Huyền Thiên nói: “Nếu đã đáp ứng Hoàng thượng, đáp ứng ngươi, ta cũng sẽ không dễ dàng tự sát như vậy nữa, không cần lo lắng.”
Đoạn Dao ngồi xuống đối diện hắn, nói: ” Tiền bối không giận ta sao?”
Huyền Thiên nói: ” Đáy lòng ngươi tinh khiết thuần trĩ, ta đây cả xấp tuổi rồi, lại là lão đầu tử mang rất nhiều tội ác trên lưng, nếu thật sự so đo tính toán những thứ này, truyền ra ngoài chẳng phải khiến người cười chết sao?”
Đoạn dao nói: ” Hoàng thượng là một minh quân, lẽ ra không nên quá phận quấy rầy tiền bối như vậy mới phải.”
Huyền Thiên hỏi: ” Ngươi gặp nhóm người Triều Nhai đến Đại Sở lần này chưa?”
” Có.” Đoạn Dao gật đầu: ” Đã gặp rồi.”
” Thấy bọn họ là người như thế nào?” Huyền Thiên lại hỏi.
Đoạn Dao suy nghĩ một lúc, trả lời: ” Nói thật là không được tốt.”
Nam Ma Tà canh giữ bên cạnh hắn, tiếp tục sầu mi khổ kiểm.
Cho dù có thể bình yên mang người về tây nam, nhưng một khi chá phong này bị gỡ, thì phải nghĩ biện pháp giải Kim Tàm Tuyến, mà trong khoảng thời gian ngắn như vậy có lẽ cũng sẽ không tìm được Thiên Thần Sa, vậy thì chỉ còn cách là phải bế quan luyện Bồ Đề tâm kinh. Nhưng đồ đệ nhà mình cao lớn tuấn lãng giỏi giang như vậy, còn là một tình thánh, nếu thật sự luyện được nửa người nửa quỷ, từ nay về sau cùng người thương nhất đao lưỡng đoạn, không khỏi cũng quá tàn nhẫn đi.
Nghĩ đến nóng nảy, Nam Ma Tà tức giận đưa tay vỗ hai cái vào chá phong: ” Hỗn tiểu tử! Ai bảo năm đó ngươi không chịu nghe vi sư khuyên!”
Thị vệ Tây Nam Phủ đi bên ngoài xe ngựa thấy vậy vô cùng lo lắng, đây là làm sao vậy? Vương gia cũng đã bị phong bế trong chá phong rồi, vì sao vẫn còn có thể chọc tới Nam sư phụ nữa? Nghìn vạn lần đừng có đánh rách luôn a.
Nhưng sự thật chứng minh điều đó chỉ là do mọi người suy nghĩ nhiều, Bạch Ngọc Kiển nhả ra loại tơ cực kì mềm dẻo, đừng nói là vỗ hai cái, ngay cả hai ngày sau đột nhiên bị đánh bay ra từ trong xe ngựa cũng không bị hư hỏng chút nào.
…
” VƯƠNG GIA!!!” Thị vệ xung quanh nhìn thấy cả kinh thất sắc, vội vàng xông lên tiếp lấy chá phong Đoạn Bạch Nguyệt.
Huyền Minh Hàn Thiết phóng lên cao, Nam Ma Tà há miệng mắng mẹ nó, phá cửa sổ ra đem nó đoạt trở về, nặng nề đâm vào sâu trong lòng đất, chỉ để lại nửa tấc chuôi kiếm lộ ra bên ngoài.
Cả vùng đất mơ hồ chấn động, qua hồi lâu mới dừng lại.
” Muốn thành tinh rồi có phải hay không?” Nam Ma Tà chống nạnh, đưa tay chỉ vào chuôi kiếm giận dữ mắng to.
Thị vệ vây quanh một vòng lặng ngắt như tờ.
Nam Ma Tà ý bảo mọi người ôm Đoạn Bạch Nguyệt vào trong xe ngựa, kiểm tra một hồi xác định không có việc gì mới yên lòng.
Vừa rồi mình chỉ là muốn uống chén nước, mới đứng lên còn chưa kịp sờ tới ấm trà thì Huyền Minh Hàn Thiết liền giống như đã nổi điên rồi, đột nhiên “bang” một tiếng hất chá phong bay ra ngoài, tốc độ nhanh đến mức mình còn chưa kịp phản ứng gì thì đã nghe tiếng thị vệ bên ngoài kinh hô.
Để phòng ngừa sự việc này lại phát sinh lần nữa, Nam Ma Tà phân phó thị vệ tới nông trang gần đó kiếm một chậu cẩu huyết mang về vẩy lên thân kiếm, lại mua từ tay đạo sĩ trong trấn một khúc gỗ mộc đào, dùng hồng trù đoạn trói thật chặt vào với Huyền Minh Hàn Thiết.
Đương nhiên, Đại Sở dân phong thuần phác, mua một khúc gỗ mộc đào còn được tặng kèm một màn làm phép, không lấy thêm tiền.
” Định!” Đạo sĩ Kim Kê đọc lệnh, phun ra một ngụm nước pha tro, rồi dán một lá bùa lên Huyền Minh Hàn Thiết.
” Hay!” Dân chúng vây xem nhiệt liệt vỗ tay, rối rít bày tỏ mình còn chưa có xem đủ, vô cùng mong đợi có thể làm lại một lần.
Cách đó không xa, thị vệ Tây Nam Phủ đang canh giữ xung quanh xe ngựa, hai mặt nhìn nhau, rất là mờ mịt.
Đây là có chuyện gì vậy a…..
Còn mấy chương ngược nữa lận, ta sợ quá đi!!!!!!!!!!!!
Hôm qua đột nhiên mơ thấy bà Tiếu ra chương cuối, vừa thấy tiếc vừa thấy mừng, tiếc vì không còn được chờ Nguyệt Ca vs Tiểu Uyên mỗi ngày, mừng vì nếu dài nữa thì không biết năm tháng nào mới edit xong TT.TT