Đế Vương Luyện Thần

Chương 11 : Tu Luyện Xung Đột

Ngày đăng: 00:58 27/06/20

11.Tu luyện xung đột
꧁༺†༻꧂
-------------------
Ngạo Phong thỏa mãn nhìn cơ thể nàng phô diễn trước mắt.Chúng như khiêu khích sự nhẫn nại của hắn. Cơ bản thì mới no nê xong nên ' sự nhẫn nại ' có tác dụng trong trường hợp này, bất quá, cái tay ngứa ngay không yên nắm lấy 1 bầu sữa sung mãn mà đùa nghịch.
Thành quả tu luyện của hắn là.....Không !
Dù cảm thấy cơ thể mình hấp thụ linh khí, cũng đã đi vào cơ thể,nhưng lại như chẳng có chút biến hóa nào.
Còn nội lực thì khác, có thể để hắn điều phối, nắm bắt được, không có như linh lực được hấp thụ rồi lại tan biến vào hư vô kia.
" Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì? "
Chưa lúc nào hắn lại cảm thấy hứng thú với những chuyện trước đây của thân thể này đến vậy.
Hắn lại nhìn xuống Tuyết Lan, hẳn là nàng biết, biết rất rõ, chuyện cũng chẳng mấy tốt đẹp gì,...
Từ đầu tới giờ, Tuyết Lan đều là toàn lực bảo hộ, 1 phút không rời mình ah...
- Xem ra ngày chết của ta cũng không cách bao xa....
Ngạo Phong thở dài, nắm tay bắt lên không khí như không với tới điều gì.
Hắn nghiêm túc suy nghĩ lại.
Đây là sự thực, hay chỉ là giấc mơ ?
Còn nếu là mơ, hắn muốn chìm đắm trong giấc mơ này, ở bên cạnh nàng trọn đời.
Ọc....
Cảm giác như lồng ngực mình bị một lưỡi dao bén lạnh đâm xuyên, vị tanh tưởi của máu trào lên trên miệng
Ngạo Phong leo xuống giường, ngồi xuống xếp bằng, vận lên Vô Tướng Thần Công cùng Hàn Tuyết Tuyệt Khí thâm nhậm lục phủ ngũ tạng, mạch máu toàn thân.
Ít ra hắn còn muốn xem mình chết vì bệnh gì !
Cũng vì thế mà hắn phát hiện ra 1 thứ dị thường, cách tim cũng không xa không ngừng rút đi nội lực cùng linh lực có trong cơ thể, bây giờ lại còn bành trướng, cắn rút máu thịt của hắn.
- Hàn Tuyết Tuyệt Khí mà cũng dám nuốt, ngươi khinh ta quá đó !!!
Ngạo Phong thở hồng hộc, hắn chính là suy yếu rõ rệt.
Cơ mà lại liền cảm nhận được linh lực truyền vào, hắn nhìn lại phía sau, Tuyết Lan mắt đẫm lệ nhìn hắn.
Đau đớn sao, từ lâu hắn đã không có cảm giác rồi...
Ngạo Phong khẽ cười, trong mắt nàng hắn lại càng thê lương, càng thống khổ.
- Tuyết Lan, trước đây, ta đã nói yêu em chưa....
Tuyết Lan hơi sững sờ, nhưng vẫn tiếp tục đưa linh lực vào chống chịu giúp hắn phần nào.
- Em không nói, hẳn là ta chưa nói rồi...Tuyết Lan ta rất yêu em, cũng muốn cảm ơn em vì tất cả...
Hắn vẫn cố cười, lại vừa phun một ngụm máu tươi.
9 phần chết 1 phần sống, nhưng bây giờ hắn sẽ nắm chặt, nhất định không thể bỏ qua !
- Đừng mà...anh đừng nói như vậy...
Tuyết Lan cảm thấy sắp có chuyện không tốt, nàng nhìn hắn, Ngạo Phong vẫn cười...
- Lỡ như....
- Không có lỡ như !!!
Tuyết Lan quát lớn.
- Ừm, không có lỡ như....
Hắn nhắm vào lại, thở ra 1 hơi.
Băng Hóa !!!
Từ chân lên đầu hắn dần dần bị băng tuyết đóng cứng, mà theo Tuyết Lan truyền vào linh lực, băng lại kết càng nhanh, Tuyết Lan thu tay thì cũng vừa kết hết đầu.
Ngạo Phong như hóa thạch trong tủ kính !
- Nuốt cho lắm vào, giờ thì chết được rồi !!!
Con trùng nhỏ trong người hắn cũng bị băng kết, từ từ tan nát, hắn cũng muốn thanh tẩy 1 đợt, xem như cải tử hoàn sinh được thì cũng bớt đi 1 vấn đề bệnh tật ah.
Suy nghĩ cuối cùng là Vô Tướng Thần Công vận chuyển,tiêu trừ bài độc, đến băng tinh phách trong sáng cũng từ từ nhiễm bẩn rồi vỡ nứt...
Tuyết Lan thấy băng kết nứt vỡ, vội đỡ lấy hắn. Thân thể Ngạo Phong nguội lạnh như băng, nếu không phải cố tìm 1 điểm hô hấp yếu ớt, nàng còn tưởng hắn đã chết.
Tuyết Lan ôm lấy Ngạo Phong, linh lực toàn thân vận chuyển bao bọc sưởi ấm lấy cho hắn.Nhất định sẽ không để hắn chết, không thể !!!
- 1 tháng sau -
Ngạo Phong từ từ tỉnh lại, có một chút yếu ớt, hắn cảm thấy có gì đó rất mềm mại , dễ chịu dán vài lưng, khẽ quay đầu lại thấy Tuyết Lan một mực ôm hắn, đầu nàng gục vào vai hắn cũng đã ngất đi.
Ngạo Phong thương xót, vội đỡ nàng nằm xuống.
Mái tóc vàng óng kia cũng ngả ánh bạc lại càng khiến hắn đau lòng. Hẳn nàng luôn bên cạnh hắn đi, lại đến nỗi ngất đi vì kiệt linh lực như vậy...
Ngạo Phong khoác y phục lên người, lết xác xuống dược phòng phối vài phương thuốc bồi bổ, để thị nữ làm thêm thức ăn tẩm bổ, phải được say nhuyễn đem đến cho hắn.
Ngạo Phong cũng lấy thêm mấy viên Phục Linh Đan giúp hồi phục linh lực,là đan dược thất phẩm, dược lực mạnh nghiền nhỏ, tuy hiệu quả giảm đi, nhưng với 1 thằng như hắn, an toàn là trên hết, sau 1 thời gian không ăn uống thì tốt nhất không nên ăn đồ cứng rắn cay nóng, nồng độ quá nồng.
Ngạo Phong khẽ vuốt tóc mai nàng, để Tuyết Lan dựa vào mình, từng thìa nước thuốc chậm dãi để cho nàng nuốt xuống.
Chẳng may 1 tia nước lại theo khóe miệng chảy xuống cổ rồi tới ngực,xuống đến bụng rồi mới rớt xuống tấm mền.
Ngạo Phong mặt không đổi sắc , vẫn là lấy khăn lụa nhẹ nhàng lau đi, cứ như sợ sẽ lại làm tổn thương nàng. Con ác thú dâm dục cũng ngoan ngoãn trong lòng, ít ra thì giờ dục vọng muốn cũng chẳng thể nổi lên, mà nhiều hơn là xót xa.Còn bình thường thì đâu có dễ dàng buông tha như vậy...
Lại thêm 3 ngày 2 đêm,....Đêm.
Tuyết Lan cuối cùng cũng thức giấc. Nàng nằm trong lòng hắn còn Ngạo Phong chống tay gác đầu mà thiếp đi, hẳn là cũng rất mệt mỏi.
Trời đêm cũng khá lạnh, Tuyết Lan khẽ cười, đỡ hắn xuống nằm bên cạnh mình.
- Tuyết Lan, cảm ơn em...
Tuyết Lan nhìn lại, hóa ra là hắn nói mơ, nhưng như vậy cũng đủ khiến nàng thấy ấm áp.
Chỉ là, đầu hắn lại áp vào giữa 2 bầu ngực sữa, 1 tay cũng lần mò xuống eo mà ôm lấy, tay kia đặt trên bờ mông ,đoạt đất chiếm thành hoàn tất, hắn mới chịu an phận.
Tuyết Lan cười khẽ , lắc đầu, kéo mền lên che cho cả hai rồi cũng ôm lấy hắn mà thiếp đi
꧁༺†༻꧂