Đế Vương Luyện Thần

Chương 13 : Đêm Huyết Nguyệt ( 1 )

Ngày đăng: 00:58 27/06/20

13.Đêm Huyết Nguyệt ( 1)
꧁༺†༻꧂
-------------------
Huyết Nguyệt, sự kiện diễn ra sau mỗi 3 năm một lần.
Thời khắc Mặt Trăng chuyển sang màu máu cũng là thời gian yêu thú cùng những ma thú điên cuồng nổi loạn.
Trong thời gian Huyết Nguyệt kéo dài 1 tháng , tháng đó bầu trời rực đỏ, không phân ngày đêm thực khiến người ta cảm thấy mệt mỏi.
Cũng vì vậy mà nhân loại, nhất là thường dân, tử thương vô số, trở thành thức ăn trong bụng thú vật.
Những thành gần những rừng rậm lớn, núi già có nhiều yêu thú thường lãnh chịu hậu quả nghiêm trọng nhất.
Đã trải qua 6 tháng yên ổn, giờ đây hắn cuối cùng mới được chứng kiến rốt cuộc thế giới này khốc liệt cỡ nào.
Tu vi cũng một mạch thăng tiến lên Bạch Kim cấp Nhất tinh không có trở ngại. Tuy rằng có cùng THPT luyện quyền cước các thứ, song chỉ có hắn ngậm hành nhưng không hề thương tổn gì mấy, hoặc là, không chạm nổi lên người nàng.
Đại Đô Cô Mặc quốc tuy là thành lớn được phòng hộ nghiêm ngặt, xung quanh là các thành lân cận vệ tinh, cũng không gần sâm lâm gì, nhưng cũng không thể không phòng bị.
Dị biến có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Phịch !!!
Ngạo Phong cùng đất đá bị hất văng lên rồi rớt xuống.
Tuyết Lan đỡ hắn dậy, lau đi bụi bám trên người hắn.
Ngạo Phong chán nản.
Phòng Ngự Tuyệt Đối giúp hắn chặn ,giảm sát thương mọi đòn tấn công tứ phía xung quanh cũng như tập kích bên trên, nhưng lại vô hiệu với đột kích từ dưới mặt đất hoặc bề mặt bất ổn.
Và điểm yếu chết người đến giờ hắn mới phát hiện nữa là vô dụng với ma pháp kĩ năng, chỉ hiệu quả với đòn tấn công vật lí hoặc sức mạnh vật lý.
Thân Pháp cũng có thu hoạch khi chọn học Phong Độn, chỉ cần hắn có 1 điểm tựa, dù chỉ là 1 chiếc lá đang rơi cũng có thể làm đòn bẩy trợ lực giúp hắn phi thân như gió
Khả năng tấn công thì lại khỏi bàn.
Vô Tướng Thần Công trong mình, lại thêm cặp mắt sắc bén tinh tường , học trộm được không ít kĩ năng từ Tuyết Lan.
Hàn Tuyết Tuyệt Khí ngưng tụ ra băng kiếm lớn hơn chút, sắc lạnh hơn chút, linh hoạt hơn nhiều.
Từ bãi đất trống trở về Minh Nguyệt Lâu, sự kiện Huyết Nguyệt, hắn cũng muốn xem nó là cái dạng gì.
Nói đi cũng phải nói lại, trừ đi đội tuần tra tăng thêm nhân lực thêm vài người, gác cổng cũng nhiều hơn, trinh sát kĩ hơn thì người trong thành cũng chẳng mảy may quan tâm, mà bọn họ đều là giăng đèn kết hoa như sắp mở hội ah.
Ngạo Phong cùng THPT đứng trên tầng 7 Minh Nguyệt Lâu nhìn xuống 1 sắc đỏ thắm vui tươi như tết, người người nô nức ra đường.
Những mặt nạ quỷ, mặt nạ cáo ....blabla cũng có dịp xuất hiện.
Cơ mà hắn lại không thích quá ồn ào như bây giờ, hoặc có thể nói là hắn cảm thấy có gì đó khó chịu,rất khó nói.
Ngạo Phong lắc lắc đầu, lại gối đầu lên đùi thon của nàng nằm xuống để bàn tay mát mẻ của Tuyết Lan xoa xoa hai bên thái dương mà thoải mái hưởng thụ.
Hắn định mở miệng ra hỏi gì đó nhưng lại thôi, có những chuyện hắn không hỏi và sẽ không muốn hỏi. Hơn hết là để nàng tự nói ah, tin tưởng Tuyết Lan luôn sẽ hướng về hắn.
Ngạo Phong nắm lấy bàn tay nàng áp lên má mà cọ cọ.Vốn Tuyết Lan cũng nhìn ra rằng hắn muốn nói gì đó, bất quá lại thôi, còn có cảm giác thấu hiểu thân mật như vậy cũng chỉ mỉm cười mà vuốt ve hắn.
Ngạo Phong dãn mí mở mắt, bầu trời ửng đỏ không rõ ngày đêm,không khí lạnh hơn một chút, trên đường thường dân giảm bớt, đổi lại là dịp của những người tu luyện.
Bây giờ mới phong phú hơn nhiều, đâu chỉ là rau thịt củ quả thịt gà heo chó...đổi lại, binh khí dược phẩm đều lên kệ trưng bày đem bán.
Yêu đan cũng trở thành vật buôn bán, nhiều hơn nữa thù chính là yêu thú.
Từ to đến nhỏ đều được nhét vào những cái lồng tùy theo kích cỡ.
- Chúng ta đi xem xem !!!
Ngạo Phong hào hứng.
- Ân...
Tuyết Lan gật đầu để hắn nắm tay nàng kéo đi.
Ngạo Phong hắn chủ yếu là banh mắt ra nhìn chơi chơi thôi chứ thực không có hứng thú, gọi là mở mang tầm mắt !
Nếu không thì Tuyết Lan hẳn sẽ lại lấy thứ tốt hơn đè chết thứ hắn nhìn này.
Nói ngược đi thì là nàng sủng hắn lên trời ! Êm tai hơn thì là quan tâm, yêu thương ,lo cho hắn hơi quá mà thôi.
Bất quá,... hắn thích vậy !
Có 1 người đầu gối tay ấp , tình cảm nồng thắm, vui vẻ trọn đời là đủ rồi...
Cái suy nghĩ này dường như là tâm nguyện của 1 kẻ ' đã từng ' như hắn trải qua con đường với tới quyền lực.
Quyền lực càng cao, trách nhiệm càng lớn, khi đã muộn rồi hắn mới hiểu ra, cũng là lúc hắn đã đạp trên xương máu của đồng đội cũng của chính mình.
Haiz...
Ngạo Phong thở ra, từ khi ở bên Tuyết Lan, hắn thấy mình có phần hồi tưởng hơi nhiều...Bây giờ đã không còn là Anh Kiệt ngày nào, sức mạnh... có cũng được, không có càng tốt, an nhàn sống 1 đời là được rồi.
꧁༺†༻꧂