Đế Vương Luyện Thần

Chương 9 :

Ngày đăng: 00:58 27/06/20

9.Tự tới tìm phiền phức
꧁༺†༻꧂
-------------------
Ngạo Phong sau 1 đêm đại chiến cuối cùng cũng từ từ chịu mở mắt tỉnh dậy.
Đã lâu lắm rồi mới ngủ một bữa thoải mái như vậy, chẳng phải kiêng dè đè phòng các loại ám sát cùng 24 / 24 camera 360 giám sát liên tục. Đây mới là nhân sinh thực sự ah, thật là thoải mái !
Bên cạnh hắn, Tuyết Lan đã tỉnh lại từ lúc nào chỉ khẽ mỉm cười, mặt hơi ửng đỏ bởi hắn cùng nàng thân trần như nhộng, mà hắn ôm nàng không chịu buông nha.
Mà hắn cũng chẳng có ý định buông thật, vẫn là ở làn da mát rượi kia muốn ôm thêm một hồi.
Chỉ đến khi cái bụng réo lên ầm ĩ thì hắn mới chịu buông nàng ra nhấc mông rời giường, để thị nữ chuẩn bị đồ ăn đây.
Tầng 7 thoáng đãng, nơi không thể tuyệt vời hơn để ăn uống cùng thưởng thức .
Hắn không ngại cầm lấy 1 đùi gà mà gặm lấy.
Thịt gà vẫn còn nóng, lại rất thơm, vừa cho vào miệng liền cảm thấy vị ngọt của thịt, lại dai mềm.Xem ra đầu bếp cư nhiên rất có tay nghề.
Một bàn thức ăn bị hắn lần lượt càn quét sạch, đâu quan tâm đến cái gì hình tượng, sống cho mình liền dễ, sống theo ý người mới thực khó. Vậy nên qua đến kiếp này, hắn sẽ thích làm nhất chính là bất tuân quy tắc !!!
Cái mẹ gì con người hoàn mĩ, cái gì đỉnh cấp thiên tài, làm cho người khác xem đúng là thấy mệt, chi bằng sống ích kỷ chút, bản thân thấy tốt , không phương hại ngườ khác liền đủ rồi... À mà nói tới động chạm tới người khác, còn phải xem tình hình cùng hắn....thích hay không!!
Ngạo Phong ăn uống no nê, chọn vị trí dễ chịu nhất gác đầu lên đùi thon của nàng mà nằm xuống, chân vắt chữ ngũ .Lại còn lấy tay nàng áp lên má mình, miệng lẩm bẩm : " Như vậy tuyệt nhất! "
- Tuyết Lan, em nói thử xem, tu luyện rồi, cảm giác sẽ như thế nào ?
Ngạo Phong hỏi 1 câu này làm nàng khó trả lời.
- Ân, chung quy lại, nếu như càng mạnh, càng dễ làm điều mình muốn...
- Vậy em muốn làm gì?
- Hử....ưm, tất nhiên là ở bên Ngạo Phong anh, mãi mãi...
Hắn nắm lấy tay nàng còn trên má hắn.
Cơ thể này nếu như không có Hàn Tuyết Tuyệt Khí cùng Vô Tướng Thần Công mới hấp thụ được một chút nội lực, e là chẳng kém 1 cái thường nhân yếu ớt là bao đều không có tu luyện qua.
Mà Tuyết Lan cũng nói qua, nàng là tu luyện Thách Đấu cấp bậc, so với hắn 1 trời 1 vực, nếu như hoán vị cho nhau, đổi là hắn có tu vi ấy thì không nói, nhưng hắn là thường nhân đây. Dù là cổ đại hay hậu thế, chung qui vẫn phải nhìn một cái lợi ích. Cũng có thể nói, 2 người tuy có tâm, nhưng cũng sẽ vô lực vào 1 ngày nào đó . Mà cái hắn muốn cũng là sức mạnh. Chẳng phải có sức mạnh, liền dễ dàng nói chuyện sao!
- Ta cũng muốn tu luyện!!!
Một lời này hắn nói xuống, tràn đầy quyết tâm. Khó khăn khổ cực, miễn bàn, tiền kiếp là hắn đạp xác tử địch, máu trộn bùn đất trên chiến trường giành lấy sinh tồn cho mình, cũng không ít lần bị đâm cho thêm chút xíu nữa liền mất mạng, mà nơi này, cũng dường như mới là thế giới thực sự giành cho hắn vậy.
- Cuối cùng anh cũng quyết định rồi !!!
Tuyết Lan ánh mắt vui mừng, liền lấy ra 1 chiếc nhẫn nhỏ, chạm khắc đầu rồng với 1 viên đá lam ngọc .
Nàng đưa cho hắn.
- Bên trong là 1 số công pháp, thân pháp cùng vũ khí, khí cụ,anh chọn lấy 1 công pháp mà tu luyện, cũng chọn vũ khí phòng thân.
Ngạo Phong gật đầu nhận lấy.
Hắn sẽ tu luyện, ít nhất là chứng minh hắn đủ tư cách ở bên nàng !
Ngạo Phong nhìn chiếc nhẫn chăm chú.
- Nó dùng thế nào?
Hắn hỏi 1 câu khiến Tuyết Lan cũng suýt nữa quên mất, Ngạo Phong mất trí nhớ cái gì cũng không hay ah !
- Anh tập trung ý niệm ' Mở 'vào chiếc nhẫn .
Hắn gật gật, theo nàng làm thử.
Ngạo Phong ngây người, hắn như biết được bên trong là có những thứ gì ah.So với đai lưng quân dụng cũng không khác biệt, nhỏ nhắn cùng tinh xảo hơn thôi.
Bao nhiêu công pháp đều được hắn lần lượt nhìn qua,nhưng chỉ có 1 cuốn Bá Vương Tâm Kinh 1 phần là hấp dẫn hắn một cách lạ thường.
Ngạo Phong cũng lấy ra xem thử.
Là 1 quyển sách cũ kĩ không hơn không kém, trang bìa đều đã hư hại, hoen ố mất 1 chút, nhưng trang giấy lại không xuất hiện vấn đề gì.
Ngạo Phong lật qua lật lại một hai lượt nhớ như in trong đầu hắn tâm quyết. Đặc biệt hơn, dường như trong người nội lực chút ít lại rục rịch, khắp cơ thể oanh tạc một hồi...nhưng không giống tàn hại, mà là....bổ sung cho nhau !!!
" Lẽ nào Hàn Tuyết Tuyệt Khí cùng Vô Tướng Thần Công với cuốn này Bá Vương Tâm Kinh là một chỗ chia 3 phần ???"
Ngạo Phong vẫn còn ngây ngốc, nhưng vừa rồi nội lực chạy trên người hắn đều có thể cảm nhận được chính là xông phá các mạch thêm to lại thêm vững !!! Mà linh khí cũng như bị hắn từ tốn chậm chạp hấp thụ trên toàn cơ thể!
Linh khí chuyển hóa thành linh lực đi vào cơ thể cùng với nội lực có trong người không hề bài xích nhau !
Ngạo Phong trên người dân tỏa ra 1 mùi khó ngửi, lại thêm da dẻ bong tróc.
Tuyết Lan phân phó người chuẩn bị 1 bồn nước thuốc cho hắn.
Ngạo Phong cũng nhanh chóng nhảy vào bồn nước.
Hít vào 1 hơi, hắn chậm rãi hấp thụ từng chút một , linh lực cọ rửa cơ thể khiến hắn như được lột da 1 lớp. Da dẻ sáng loáng trắng trẻo.
Bây giờ thì hắn tin làm sao tiên nhân luôn là dễ nhìn như vậy
Nhìn Ngạo Phong biến hóa, Tuyết Lan không khỏi vui mừng, cơ mà thị nữ báo với nàng 1 , 2 câu liền lại vẻ mặt chán ghét.Họ Vương tìm đến cửa !
Nàng quay lại nhìn hắn, tâm tình lại tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn quyết định đi xuống, giải quyết triệt để vấn đề.
Bên dưới Minh Nguyệt Lâu tất cả đã bị bao vây bởi quân thủ vệ thành đại đô, sơ sơ đều là người tu luyện cấp độ Ngân Tử.
Vài người có hứng thú cũng ngồi xung quanh quán nước ,quán rượu ý định quan chiến nghị sự.
Cơ mà nhiệt độ từ lúc nào hạ xuống , dù là quân lính mặc giáp dày cũng không tự chủ run lên 1 cái...
Ngay cả Vương Bạch cùng lão đầu cha của gã là Vương Thiết Bạch Kim Ngũ Tinh cũng chung một dạng.
Tìm người ' đòi công đạo ' có hơi sai chỗ rồi nha...
Cũng đúng thôi, ở Cô Mặc quốc này không mấy ai biết được tu vi cấp bậc của Lâu chủ Minh Nguyệt Lâu. Mà Vương thiết cũng trải qua hơn bốn chục tuổi đầu, cũng không đến ngáo cần như thằng con thèm sắc thì ngu này.
Bất quá Vương Thiết vẫn thử 1 lần đánh cược, nghe thằng con trời đánh này nói lâu chủ là nữ tử, rất xinh đẹp. Hẳn là tuổi tác còn trẻ, cùng lắm Bạch Kim cấp chứ gì...
...
Ngạo Phong cơ thể nóng lên, 2 mắt trừng một cái, 1 đỏ 1 lam, sát khí quanh người tỏa ra mãnh liệt, nhiệt độ xung quanh cũng hạ thấp cực điểm, bồn nước từ từ băng kết, không khí cũng ngưng tụ thành những băng kiếm nhỏ. Thân thể này lại muốn cuồng bạo ! Cơ mà lần này không có dễ dàng hắn lại chịu đầu hàng.
Dường như cỗ sát khí kia thôi thúc hắn hủy diệt hết thảy, cơ mà, Ngạo Phong tâm lặng như nước, không một chút dao động.
Hắn hừ 1 tiếng, 1 cỗ sát khí khác to lớn hơn nhiều, lạnh so với lạnh còn đáng sợ hơn, nó trầm lặng chứ không cuồng bạo như cỗ sát khí kia. Đó mới chính là sát khí của chính hắn.
1 bầy băng kiếm được hắn điều khiển uốn lượn, tách ra rồi chụm lại, múa kiếm bay ngay trước mắt.
Ngạo Phong hài lòng nhìn số băng kiếm trước mắt, đã có thể ngưng được băng kiếm, điều khiển cũng dễ dàng hơn nhiều, Hàn Tuyết Tuyệt Khí cũng xem như có thành tựu đi.
...
1 đám người thân thể đông kết đã đến quá nửa. Nam nhân lại thốn đến con cu tê dại lạnh buốt. Vương Bạch, Vương Thiết đau khổ không thôi.
- Các ngươi chuẩn bị cho tốt, nếu không ta sẽ tự mình tìm đến hỏi tội ...
Tuyết Lan khẽ cười lại như ma quỷ đòi mạng, đã run còn sợ xém ra quần.
Băng trên thân bọn hắn cũng vỡ ra, giải thoát 1 kiếp nạn, cả đám người ngồi sụp xuống...tất cả đỡ nhau đi về !!!
Tuyết Lan lên lầu nhìn Ngạo Phong.
Mà hắn cũng vừa nhìn thấy nàng lại như thú xổng chuồng đây.
Hắn nhào tới đè Tuyết Lan xuống, quần áo nàng bị cuồng bạo xé bỏ, con cu hung bạo tìm tới âm đạo bên dưới mạnh bạo xông lên khiến nàng không theo kịp mà đau đớn.
Để được một hồi, Ngạo Phong mới như thất thần tỉnh lại, nhìn Tuyết Lan cắn răng chịu đựng mà lệ tuôn trên mắt, hẳn là rất đau đớn đi, Ngạo Phong đình chỉ thô bạo.
- Tuyết Lan, xin lỗi em...
Ngạo Phong cúi đầu nhận lỗi.
Tuyết Lan chậm rãi ngồi dậy, ôm lấy hắn.
- Không sao, chỉ cần anh không quên em là tốt rồi, tất cả em đều có thể chịu đựng được...
Nàng khẽ vuốt nhẹ thân cu, điều chỉnh nó phương hướng chui vào âm đạo mình rồi ngồi xuống, 2 chân nàng quặp lấy eo hắn.
- Ưm....nếu như không chịu nổi thì cứ nói ra, cũng đừng nhịn cái gì nữa cả, đã có em rồi, anh sẽ không phải 1 mình chịu đựng cái gì cả...
Ngọc thủ khẽ vuốt ve gò má, nàng chạm trán mình vào trán hắn, hôn lên môi hắn 1 nụ hôn ngọt ngào.
- Cảm ơn em...Tuyết Lan...
- Ư....ưm...vậy thì... bù đắp cho em đi....
Tuyết Lan dâm mị khẽ liếm môi, kéo đầu hắn vùi vào ngực nàng.
- Được thôi vợ yêu !!!
꧁༺†༻꧂