Đế Vương Sủng Ái

Chương 233 :

Ngày đăng: 14:15 19/04/20


Ông ta ráng nhịn ý định vung cú đấm vào khuôn mặt đang đắc ý của Lâu Thất, hỏi tiếp: "Thất công tử đừng tự chê mình quá, nhìn hai tên thị vệ của công tử bản lĩnh bất phàm, tướng mạo đường đường, nếu Thất công tử không có bản lĩnh chinh phục họ, thì họ đâu thể nào đi theo Thất công tử được."



Lâu Thất quay đầu nhìn Trần Thập và Lâu Tín, không quan tâm đáp: "Đúng vậy đúng vậy, tại hạ đã thu phục bọn họ, tại hạ hứa với bọn họ, bảo vệ tại hạ, đến lúc đó cưới cho họ mỗi người năm bà vợ, nhưng bọn họ còn trả treo, cuối cùng thỏa thuận tám bà vợ, trên đường đi thì bọn ta cũng định ghé thăm lầu xanh, có hoa khôi nào thân giá không cao thì chuộc về."



Phụt!



Phụt!



Trần Thập và Lâu Tín hai người ráng nhịn, nhịn, mới không phun sạch đống cơm trong họng, nhưng mặt mày của bọn họ đã méo mó khó coi, cố gắng nuốt cái đống đồ ăn suýt chút nữa thì sặc chết rồi.



Cô nương! Phải chăng bọn ta đi theo người, là muốn xin tám bà vợ hay sao! Tám người, họ có chịu đựng nổi không?



Khuôn mặt của Lâu Thất hơi đỏ, ánh mắt có chút mê ly, nhưng thần thái thì quên đi mọi thứ, bộ dạng này rõ ràng là uống say rồi. Đó là vì sao trước đó trông nàng ra vẻ thần bí vững chải, nhưng bây giờ thì chuyện gì cũng nói vạch toẹt ra.



Say rượu nói lời thật lòng, lời này chắc không sai. Hàn gia chủ đưa cho mấy vị thê thiếp một ánh nhìn, tiếp theo họ lần lượt tìm cớ mời rượu Lâu Thất, sau đó moi lời nàng, muốn chứng thực những lời nói kia có phải là thật không.



Suốt quá trình đó Triệu thiếu đông gia không có xen vào, cũng không cản trở, giống như hắn chả biết gì cả, thanh lịch dùng cơm uống rượu, đôi khi xen một hai câu, nhưng cũng ngắn gọn đơn giản.



Đến khi Hàn gia chủ phát hiện Lâu Thất thật tình không hiểu rõ tình hình của các nước, giống như hoàng đế của Đông Thanh quốc nàng cũng chả biết là ai, hiện giờ ai đang làm chủ của Bắc Thương nàng không rõ, và thiên hạ có mấy là cao thủ, đại thế gia, thật là hỏi một không biết ba!



Vậy thì, Hàn gia chủ thật sự tin rồi, Thất công tử là một gã khùng xuất thân từ chốn núi sâu! Đối với việc thiên hạ hiện giờ không biết xíu nào, người như vậy, ông ta còn đang định giới thiệu cho Ngọc thái tử, sau đó mượn cớ đáp mối quan hệ với Ngọc thái tử!



Nếu thật sự chỉ đem một người dựa vào vận may giới thiệu ra ngoài, có lẽ Ngọc thái tử sẽ nghĩ ông ta bị cức gà làm mù mắt!



Trong lòng Hàn gia chủ bí bách, nhìn Lâu Thất đặc biệt rất chướng mắt.
Trần Thập vừa đi ra khỏi cửa đã không nhịn nữa. Lúc nãy hắn đã khuyên rất nhiều lần mà không có tác dụng.



Lâu Thất nghiêng đầu nhìn hắn, cười hi hi nói: "Trần Thập, người nhìn dáng vẻ của bổn công tử có giống uống say không?"



Lúc này, đôi mắt của nàng sáng ngời, lấp lánh gợn sóng, còn sáng hơn cả ánh trăng. Trong lòng Trần Thập nhảy cẫng lên, vội vàng dời mắt đi chỗ khác, "Sau khi nội lực của công tử tăng trưởng vượt bậc không ngờ tửu lượng của tăng theo."



Trước kia Lâu Thất cũng không ngờ rằng tăng cường nội lực mang theo hiệu quả như thế này, nhưng nàng không biết được thực ra cũng không phải nguyên do tăng nội lực, nguyên nhân lớn nhất là nàng ăn năm trái linh quả Mê Chướng, linh quả Mê Chướng có tác dụng thanh lọc ruột bụng, hiệu quả giải rượu. Thậm chí có thể nói, bây giờ nàng có thể uống ngàn ly không say.



Chỉ là bây giờ Lâu Thất chưa biết được mà thôi.



"Các ngươi bây giờ quay về, nhìn xem Đồ Bôn bọn họ đã kéo xe ngựa về chưa, nếu đã kéo về thì dọn dẹp đồ đạc rời khỏi."



Trần Thập và Lâu Tín giật mình: "Công tử, đã xảy ra chuyện gì vậy?"



"Có thể bây giờ vẫn chưa xảy ra nhưng đoán chắc không bao lâu nữa sẽ xảy ra thôi. Chuẩn bị đi rồi ra cửa thành đợi ta, ta sẽ nghĩ cách cho binh lính gác thành mở cửa."



Vào đêm, cửa thành đóng chặt, con người có thể đi ra bằng khinh công, nhưng ngựa và xe thì không thể, cho nên chỉ có thể mở cửa thành.



Vốn dĩ Lâu Thất có ý hù dọa mấy kẻ định đánh Tử Vân Hồ lui bước, nhưng nàng không ngờ con người của Hàn gia chủ không những tham lam, còn có dã tâm, vô liêm sỉ.



Lúc bắt đầu nàng vừa thật vừa giả kể về thân thế cô nhi của mình, vốn chỉ đánh tan ý định của Hàn nhị tiểu thư và ý đồ của Hàn gia chủ đối với nàng, nhưng không ngờ ánh mắt nhìn nàng của Hàn nhị tiểu thư vẫn không thay đổi, còn trong mắt của Hàn gia chủ lại lóe lên sát ý. Tam di nương kia nói cái gì nàng không nghe được, nhưng từ ánh mắt thay đổi muôn vạn của Hàn gia chủ thì nàng có thể hiểu được, những gì họ nói chắc chắn không phải là việc tốt thì được rồi.



Và nàng càng tin rằng, nếu bọn họ có kế hoạch gì, nàng không chịu phối hợp, nhất định sẽ xảy ra một trận đồ sát.