Đế Vương Sủng Ái

Chương 234 :

Ngày đăng: 14:15 19/04/20


Thế lực trong thành Lạc Dương này nàng cũng không hiểu rõ lắm, nàng cũng không biết dưới tay Hàn gia có bao nhiêu cao thủ, cho nên tránh được cái gì thì nàng sẽ tránh.



"Mang Tử Vân Hồ và Đạp Tuyết đi, ta đi một mình sẽ tiện hơn." Lâu Thất không muốn Đạp Tuyết xảy ra chuyện, còn Tử Vân Hồ thì nàng sợ nó sẽ gặp phải chuyện xấu.



"Công tử, cẩn thận một chút."



Lâu Thất khẽ gật đầu: "Đi thôi!"



Sau khi Trần Thập và Lâu Tín rời đi, Lâu Thất quyết định đi đến tịnh phòng một chuyến. Lúc nàng ra bên ngoài thì đã thấy hai bà tử to lớn thô kệch, nàng khẽ chuyển động, bước chân đang ổn định bỗng có chút hư ảo.



"Thất công tử, lão gia để cho ta tới đỡ ngài."



Bà tử vừa nói, vừa trực tiếp một trái một phải đỡ lấy tay Lâu Thất, dường như là kéo nàng đi đến một cửa viện hình tròn.



Đó không phải là đường đến tiệc rượu, ngược lại, đó là đường dẫn tới hậu viện. Hậu viện là nơi nữ quyến ở, bọn họ muốn mang nàng tới đây làm gì?



Lâu Thất không chút phản kháng, giả vờ say xỉn, thần trí mơ hồ.



Chưa tới nội viện, bọn họ chỉ đưa Lâu Thất tới một đình nhỏ, nơi đám nữ nhân ưa thích ngồi hóng mát mà thôi. Bốn phía treo màn sa, trong đình có một cây nến, ánh nến lập lòe mờ ảo.



Trong không khí tràn ngập một mùi hương ngọt ngào.



Lâu Thất không hiểu, bọn họ muốn làm gì vậy?



Rất nhanh, nàng đã bị dìu vào cái đình nhỏ kia. Bởi vì có màn che nên cho dù bên ngoài nhìn rõ bên trong thì người ở bên trong vẫn cảm thấy nơi này rất kín đáo.



Tiến vào bên trong, Lâu Thất mới phát hiện ra nàng thật sự đã đánh giá quá thấp trí tưởng tượng của người cổ đại. Trong đình không phải là bàn đá ghế đá nhỏ hay ghế dài bằng đá gì đó mà chính là một chiếc giường hình tròn. Phần chính giữa chiếc giường treo một chiếc dây đu nhỏ, bên trên buộc một dải lụa màu hồng phấn, rõ ràng là có công dụng đặc biệt.



Lâu Thất phát hiện ra nàng nghĩ sai rồi. Đình này không phải là nơi các thiếu nữ ưa thích ngồi hóng mát, mà đây chính là nơi mà tên họ Hàn kia và đám thê thiếp của hắn chơi trò ân ái.



Hừ!




"Lần này ta tới thành Lạc Dương chính là vì Hàn gia, sao có thể không tìm hiểu một chút chứ?" Triệu Vân lạnh nhạt trả lời.



Lời này vừa nói ra, ánh mắt gia chủ Hàn gia nhíu lại, Lâu Thất cũng kinh ngạc nhìn hắn.



"Hàn mỗ đắc tội Thịnh Dược Hàng rồi sao?"



Triệu Vân lắc đầu: "Ngươi không đắc tội Thịnh Dược Hàng, nhưng ngươi đã đắc tội với bạn của ta."



"Bạn của ngươi?" Gia chủ Hàn gia có chút không hiểu.



"Thành Lạc Dương chỉ có thể có một chủ, Trọng Châu từ trước đến nay luôn tuân thủ quy tắc, một lòng vì thành Lạc Dương. Nhưng Hàn gia lại chiếm giữ mạch máu kinh tế của thành Lạc Dương, còn nhiều lần dùng chuyện này uy hiếp Trọng Châu. Nghe nói lần này ngươi còn bắt Trọng Châu đưa binh lính ở phủ nha cho ngươi huấn luyện?"



Nghe tới đó, Lâu Thất cũng vô cùng kinh hãi. Trọng Châu, Thúc Trọng Châu? Khi nàng tới nơi này đã nghe Vân Phong nói qua, nàng rất tò mò và bội phục người này, nhưng không ngờ hắn ta lại là bạn của Triệu Vân. Chỉ là không ngờ Hàn gia lại dám mở miệng đòi binh lính của phủ nha.



Hắn muốn làm gì vậy?



"Có lẽ Triệu thiếu đông gia đã hiểu nhầm rồi."



"Ta chỉ tin Trọng Châu, không tin ngươi!" Triệu Vân nói: "Trọng Châu nói ngươi đã dùng vàng bạc chiêu binh, mua ngựa, trong nhà nuôi mười mấy cao thủ võ công, còn có một cao thủ về thuật dịch dung nữa. Trọng Châu suy đoán ngươi sẽ tìm người giả làm hắn, sau đó khống chế toàn bộ thành Lạc Dương. Vì sự an nguy của Trọng Châu, ta phải giết ngươi!"



Khi hắn nói bốn chữ "ta phải giết ngươi" kia thì giọng điệu rất lạnh lùng, giống như đang nói chuyện ăn cơm uống nước vậy.



Lâu Thất không khỏi nhìn sang hắn, thấy hắn cũng nhìn nàng, trong mắt lộ ra một tia ấm áp: "Ngươi sợ không?"



"Sợ?" Lâu Thất cười một tiếng: "Không, ta không sợ! Nhưng đây là chuyện giữa các ngươi, bổn công tử muốn cáo từ, không biết hai vị có ý kiến gì không?"



Gia chủ Hàn gia trừng mắt giận dữ nhìn nàng. Lúc đầu hắn muốn tính kế Lâu Thất, thay Nhị nữ nhi cầu thân với Triệu Vân, hoàn toàn không ngờ được mọi chuyện lại biến thành như vậy.



Đã thế, hắn cũng chỉ còn cách liều mạng, giết chết Triệu Vân mà thôi. Triệu Vân chết đi, sau này thành Lạc Dương sẽ do hắn không chế, không ai làm gì được hắn. Chờ hắn chế tạo xong loại thuốc kia thì chẳng ai có thể giết được hắn nữa...